CHÚA GIÊSU LÀ ÁNH SÁNG CHO MUÔN DÂN


Lm. Giuse Đỗ Đức Trí – GP Xuân Lộc


Có một ni cô chia sẻ: “Sau thời gian du học từ nước ngoài về, tôi trở thành một giảng viên tại trường Phật học của thành phố HCM. Một lần tham dự cuộc thi các nữ tu của thành phố, tôi chỉ đoạt giải ba còn các sơ của các dòng đoạt giải nhất và nhì. Sau cuộc thi này, tôi muốn tìm hiểu xem cuộc sống trong cộng đoàn của các sơ Công Giáo như thế nào, tôi đã đến thăm một nhà dòng. Từ đó, tôi trở nên thân quen, có cảm tình quý mến và thường đến thăm các sơ. Lâu ngày, trong tôi cứ có một câu hỏi: Tôi đi dạy về Phật mà chưa cảm nhận được sự hiện diện của Phật bao giờ, nhưng khi gặp các sơ, mặc dù các sơ chưa bao giờ trực tiếp nói về Chúa hay mời tôi theo đạo, nhưng tôi đã thấy Chúa nơi đời sống và các việc làm của các sơ. Tôi đã chủ động xin các sơ nói về Chúa cho tôi và tôi đã tin Chúa, đã được rửa tội. Từ khi bỏ nhà chùa, tôi trở về cuộc sống với hai bàn tay trắng nhưng tôi có Chúa. Hiện nay tôi sống trong một căn nhà nhỏ và nuôi mấy em mồ côi tàn tật, tôi trang trải cuộc sống nhờ chăn nuôi mấy con gà con heo, nhưng cuộc sống thật vui và có ý nghĩa”.

Hôm nay mừng lễ Chúa Hiển Linh, Giáo Hội muốn cho thấy Thiên Chúa là ánh sáng muôn dân, là Đấng yêu thương tất cả nhân loại, Ngài tỏ mình ra không chỉ cho riêng Israel, mà còn cho tất cả dân ngoại. Những ai thành tâm thiện chí đi tìm Chúa, Chúa sẽ cho gặp Ngài và Chúa sẽ biến đổi họ nên những môn đệ của Chúa. Thiên Chúa đã dùng vũ trụ thiên nhiên, dùng lời Kinh Thánh và những người khác để dẫn đưa dân ngoại đến gặp Chúa. Câu chuyện ba nhà đạo sĩ Phương Đông kể lại hành trình đức tin của các ông và cách thức Thiên Chúa dùng để tỏ mình cho muôn dân.

Các đạo sĩ là những người thành tâm thiện chí đi tìm chân lý. Thiên Chúa đã đáp lại sự khao khát tìm kiếm của các ông, Ngài đã cho một dấu lạ từ thiên nhiên đó là một ngôi sao xuất hiện. Qua dấu chỉ là một ánh sao lạ, đã thôi thúc các đạo sĩ bỏ lại đằng sau tất cả: gia đình, người thân, nhà cửa để lên đường bước vào một hành trình mới, hành trình tìm kiếm Đức Vua dân Do Thái. Họ mang theo không chỉ những báu vật, mà còn là niềm khao khát được gặp Ngài.

Dấu chỉ của thiên nhiên vốn giới hạn, các đạo sĩ có lúc đã không còn nhìn thấy ánh sao dẫn đường. Tuy nhiên, các ông không thất vọng, nhưng bằng hết khả năng các ông đã tìm kiếm thông tin về Vị Vua mới sinh. Có lẽ theo suy nghĩ thông thường của các ông, khi nói đến Vua đương nhiên phải được sinh ra trong một cung điện nguy nga lộng lẫy, chăn ấm nệm êm. Vì thế, các ông đã vào tận cung điện của vua Hêrôđê để hỏi: “Vua người Do Thái mới sinh ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người xuất hiện bên Phương Đông và chúng tôi đến để triều bái Người”.

Vua Hêrôđê và cả Giêrusalem khi nghe tin này đã không hân hoan vui mừng nhưng bối rối, xôn xao, lo sợ. Những người này sợ rằng Vị Vua mới sinh sẽ trở thành người lật đổ ngai vàng, chiếm quyền của họ. Vì thế, họ đã để cho cái ác nổi lên trong lòng và điều khiển hành động của họ. Vua Hêrôđê cho triệu tập các thầy thượng tế và kinh sư để dò hỏi thông tin về Vua dân Do Thái, không phải vì thiện chí muốn tìm kiếm Ngài, nhưng tìm cách để loại trừ Ngài. Các thượng tế và kinh sư cho biết: “Theo Kinh Thánh Ngài sẽ sinh ra tại Bêlem miền Giuđêa, như lời các tiên tri đã nói: “Phần ngươi, hỡi Bêlem, miền đất Giuđa…ngươi là nơi lãnh tụ chăn dắt Israel ra đời”.

Khi được chỉ cho như thế, các đạo sĩ tin vào lời các thượng tế và kinh sư và nhất là tin vào lời Kinh Thánh, họ phấn khởi lên đường. Ngôi sao họ đã thấy ở Phương đông lại dẫn đường cho họ, đến tận nơi Hài Nhi ở và dừng lại tại đó. Trông thấy ngôi sao, họ rất đỗi vui mừng. Chi tiết này cho thấy dấu chỉ thiên nhiên là bước khởi đầu đưa con người tìm kiếm Thiên Chúa. Thiên Chúa có thể dùng nhiều những con người khác nhau để chỉ cho chúng ta biết Thiên Chúa và nhất là Kinh Thánh sẽ chỉ cho con người thấy và nhận ra Thiên Chúa.

Điều đáng tiếc là các thượng tế và luật sĩ tỏ ra rất thuộc Kinh Thánh, nhưng họ lại không làm theo lời Kinh Thánh. Họ chỉ cho các đạo sĩ biết là Vua người Do Thái mới sinh tại Bêlem đất Giuđa, nhưng họ không lên đường tìm kiếm. Vua Hêrôđê khi nghe các thượng tế và luật sĩ chỉ cho biết nơi Vị Vua mới sinh, ông không muốn chấp nhận Ngài. Ông tìm cách để loại trừ Ngài, vì ông sợ Ngài sẽ làm phiền cho ông, sẽ ảnh hưởng đến quyền bính và lợi lộc của ông. Vì thế, Hêrôđê căn dặn các đạo sĩ: “Các vị hãy đi dò hỏi cho tương tận về Hài nhi và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi để tôi cũng đến triều bái Người”. Hêrôđê đã bộc lộ cái ác của ông: “Khi không thấy các đạo sĩ trở lại, ông đã ra lệnh giết tất cả các trẻ em trong vùng từ hai tuổi trở xuống”. Hành động này cho thấy, khi con người từ chối đón nhận Thiên Chúa, thì cái ác sẽ xâm nhập tâm hồn và chi phối hành động của họ.

Các đạo sĩ là những con người thành tâm thiện chí, họ đã được Thiên Chúa dẫn dắt trên hành trình đức tin để đưa đến gặp gỡ Ngài. Có những lúc Thiên Chúa thử thách họ, để cho hành trình đức tin của họ có lúc rơi vào tăm tối vì ánh sao đã biến mất, có những lúc họ phải tự dò dẫm để tìm một hướng đi. Nhưng cuối cùng Thiên Chúa đã dùng lời Kinh Thánh để dẫn họ đến gặp gỡ Ngài. Các đạo sĩ bước vào nhà, họ thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Maria, liền sấp mình thờ lạy Người. Các đạo sĩ đã thể hiện một thái độ đức tin sâu xa khi gặp Hài Nhi, các ông đã tin Ngài là Thiên Chúa và quỳ gối thờ lạy. Các đạo sĩ đã tin Hài Nhi bé nhỏ trong tay bà Maria là chính Vua dân Do Thái, là Đấng Cứu Thế muôn dân đang trông đợi. Các đạo sĩ đã thể hiện niềm tin này bằng việc dâng cho Chúa kho tàng mà các ông đã mang theo trong suốt hành trình, đó là lòng khao khát yêu mến và những của lễ là vàng, nhũ hương và mộc dược.

Cuộc gặp gỡ với Hài Nhi Giêsu là cuộc gặp gỡ của Đức tin, nhờ đó các ông đã hoàn toàn được biến đổi. Kinh Thánh ghi lại thật vắn gọn: “Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại với Hêrôđê nữa, nên đã theo đường khác mà trở về xứ mình”. Các đạo sĩ đã không trở lại với những con người gian ác, không quay lại con đường tăm tối trước đây nữa, nhưng đã chọn đi một con đường khác, một lối sống khác, đó là con đường và lối sống của những con người đã được Thiên Chúa biến đổi.

Những con người đón nhận được ánh sáng của Thiên Chúa chắc chắn sẽ được biến đổi để trở nên con cái sự sáng và còn trở thành những người chiếu tỏa ánh sáng của Chúa đến cho anh chị em chung quanh. Tiên tri Isaia hôm nay đã cất lên những lời hân hoan vui mừng vì Chúa đã mở ra một viễn cảnh tươi sáng cho Giêrusalem: “Hãy đứng lên, hãy bừng sáng lên Giêrusalem, vì vinh quang của Đức Chúa đã chiếu tỏa trên ngươi… tất cả các dân đang kéo đến với ngươi, quy tụ về bên ngươi…tất cả đều vang lời tán dương Thiên Chúa”.

Thưa quý OBACE, Lời Chúa hôm nay chỉ cho chúng ta đem ánh sáng lòng thương xót của Chúa đến với anh chị em lương dân. Thiên Chúa có thể dùng nhiều cách như qua những sự lạ lùng trong vũ trụ để giúp họ nhận biết Ngài. Tuy nhiên, Thiên Chúa vẫn muốn dùng chúng ta trở thành trung gian, thành cầu nối, đưa các anh chị em lương dân đến với Chúa. Đây là trách nhiệm, là sứ mạng của tất cả mỗi chúng ta. Để thực thi sứ mạng này, Chúa muốn mỗi người Công Giáo trở thành một dấu chỉ đường, là ánh sao soi dẫn cho người khác tìm đến với Chúa. Chúng ta sẽ chỉ cho mọi người thấy và nhận ra Thiên Chúa qua cách sống tốt lành, trong sáng của mỗi người, qua tình yêu và lòng thương xót chúng ta dành cho nhau và cho mọi người.

Để được như vậy, chúng ta phải có ánh sáng, phải đón nhận được ánh sáng từ chính Thiên Chúa qua Tin Mừng của Ngài, phải gặp được Chúa, tin vào Chúa và để cho Chúa biến đổi cuộc đời và nếp sống của chúng ta. Chúng ta cũng phải tìm đến với Chúa mỗi ngày qua Thánh Lễ, gặp Chúa trong Bí Tích Thánh Thể và để cho Lời Chúa biến đổi bản thân, lúc đó chúng ta mới có thể trở thành những dấu chỉ chính xác đưa người khác đến với Chúa. Xin cho các Kitô hữu luôn ý thức nhiệm vụ của mình trở thành người đem Chúa đến cho mọi người và đem mọi người đến với Chúa. Amen.