CHÚA NHẬT IV PS: CHÚA CHIÊN NHÂN LÀNH
MỤC TỬ TỐT LÀNH HY SINH MẠNG SỐNG VÌ ĐOÀN CHIÊN


Lm. Giuse Đỗ Đức Trí – GP Xuân Lộc


Cả thế giới xúc động khi nhìn tấm hình Đức Thánh Cha Phanxicô vào ngày Chúa ưhật 22/3. Ngài đứng từ ban công đền thờ thánh Phêrô, nhìn xuống quảng trường với nỗi đau buồn hiện trên gương mặt. Trước mặt Ngài là một quảng trường trống vắng, không một bóng người hành hương. Cả đoàn chiên của Ngài đã phải tan tác vì chạy dịch Coronavirus. Càng xúc động hơn nữa, vào chiều Thứ Sáu 27/3, dưới cơn mưa làm ướt đẫm quảng trường, một mình Ngài, vị giáo hoàng 84 tuổi, chỉ còn lại một lá phổi, bước đi những bước nặng nề vì trách nhiệm, Ngài đem Thánh Thể Chúa ban phép lành và cầu xin bình an cho cả thế giới. Hình ảnh thật xúc động, khiến cho các tờ báo lớn của thế giới phải chạy hành tựa: “Cả trời cao cũng phải đổ nước mắt.” Lúc đó dường như cả thế giới ngước mắt hướng nhìn về Đức Giáo Hoàng với tất cả niềm hy vọng. Ngài biết Ngài đang mang một sứ mạng lịch sử để cứu nguy cho cả nhân loại, dẫn dắt đoàn chiên Chúa đã trao cho Ngài vượt qua thử thách: “Con hãy chăn dắt các chiên con chiên mẹ của Thầy.”

Lời của Chúa hôm nay đang được diễn tả cách sống động và cụ thể qua hình ảnh của Đức Giáo Hoàng Phanxicô mà chúng ta đang chứng kiến việc Ngài đã và đang làm cho Giáo Hội, cho thế giới, cách đặc biệt trong những tháng vừa qua. Cả thế giới đang bị bầy sói Coronavirus tấn công khiến cho nhân loại bị tan tác, sợ hãi, đoàn chiên bị hoang mang tản loạn. Lãnh nhận sứ mạng từ vị Mục tử Giêsu, kế vị Thánh Phêrô, Đức Giáo Hoàng có nhiệm vụ củng cố đức tin cho anh em và bênh vực bảo vệ đoàn chiên khỏi sói dữ tấn công.

Chúa Giêsu cho thấy sự khác biệt giữa mục tử thật và kẻ chăn thuê: “Người chăn thuê không phải là mục tử và vì chiên không thuộc về hắn, nên khi thấy sói đến nó bỏ chiên mà trốn. Sói sẽ vồ lấy chiên và làm cho chiên tản loạn.” Đức Thánh Cha Phanxicô đã không sợ hãi đại dịch đang bao vây thành Vatican, cho dù sức khoẻ của Ngài không tốt. Ngài vẫn làm việc và liên tục đưa ra những hướng dẫn cho Giáo Hội, Ngài làm mọi cách để nâng đỡ đời sống đức tin cho dân Chúa. Trước đó, vị giám mục giám quản giáo phận Roma tuyên bố đóng cửa các nhà thờ, Đức Thánh Cha đã phải can thiệp và nhắc cho mọi người rằng: “Đừng để cho con virus sợ hãi tấn công chúng ta. Người tín hữu lúc này cần được đến với Chúa Giêsu Thánh Thể để cầu nguyện, để được nâng đỡ.” Vì thế, các cửa nhà thờ lại được mở ra, trở thành nơi trú ẩn trong đời sống đức tin cho các tín hữu. Đức Thánh Cha đi bộ đến Đền thờ Đức Bà Cả, Ngài phó dâng nhân loại cho Đức Mẹ. Ngài đưa ra sáng kiến ngày cầu nguyện, giờ cầu nguyện chung của cả Giáo Hội cầu cho thế giới. Đặc biệt là vào ngày 27/3 Ngài đã ban phép lành cho thành Roma và thế giới để cầu xin ơn bằng an. Đây là phép lành thông thường Ngài chỉ thực hiện vào hai dịp trọng đại trong năm là lễ Giáng Sinh và Phục Sinh. Nhìn hình ảnh vị đại diện Chúa Kitô, người kế vị thánh Phêrô một mình bước những bước chân già nua mệt mỏi trên các bậc đá trơn trượt, khiến cho cả thế giới chạnh lòng. Người ta có thể cảm nhận được sự đau khổ trong lòng của Ngài qua ánh mắt. Ngài đã bước đến chân tượng Chúa chịu nạn để ôm lấy Chúa và cầu nguyện cho Giáo Hội. Trong bài giảng trước đó, Đức Thánh Cha kêu gọi con cái trong Giáo Hội “đừng sợ” nhưng hãy chạy đến với Chúa Giêsu và kêu với Ngài: “Thầy ơi! Xin cứu chúng con với, chúng con chết mất.” Ngài quả quyết rằng: Chúa vẫn hiện diện trên con tàu Giáo Hội. Ngài đang ngồi ở đàng lái để điều khiển con tàu Giáo Hội. Ngài chỉ đang ngủ một chút thôi, hãy đến đánh thức Người dậy. Chúa sẽ ra lệnh cho sóng gió yên lặng.

Bài đọc một, Sách Công Vụ cho thấy một hình ảnh Phêrô thi hành nhiệm vụ chủ chăn mà Chúa trao phó. Nếu như những ngày trước đây, chúng ta thấy một Simon Phêrô bồng bột, hèn nhát trong cuộc thương khó của Chúa, thì nay Phêrô hiên ngang mạnh dạn trong vai trò là thủ lãnh Giáo Hội, là người anh trong số Mười Hai, là người tiên phong trên hành trình truyền giáo. Mới cách đây không lâu, Phêrô và các trông đồ còn nhút nhát, sợ hãi, ẩn nấp trong căn nhà Tiệc ly, thì hôm nay với sức mạnh của Chúa Thánh Thần, các ông đã mạnh dạn đứng dậy, bước ra với thế giới. Phêrô đã thể hiện vai trò chủ chăn, người được Chúa Giêsu trao phó sứ mạng chăm sóc đoàn chiên Chúa, ông đã nói với dân chúng rằng: “Toàn thể nhà Israel phải biết chắc điều này: Đức Giêsu mà anh em đã treo lên thập giá, Thiên Chúa đã đặt Người làm Đức Kitô. Nghe vậy, họ đau đớn trong lòng và hỏi ông Phêrô và các tông đồ: Thưa các ông, vậy chúng tôi phải làm gì? Ông Phêrô đáp: Anh em hãy sám hối và chịu phép rửa nhân danh Đức Giêsu Kitô để được ơn tha tội. Và anh em sẽ nhận được ân huệ là Chúa Thánh Thần.”

Những lời giảng ngắn gọn của Phêrô trong hoàn cảnh này, như là luồng điện chạm vào trái tim, tâm hồn của người Do Thái. Họ hối hận về hành vi và đời sống của họ và ăn năn sám hối. Trong những tháng vừa qua chúng ta cũng đang thấy điều này đang được thực hiện qua vị Đại diện Chúa Kitô ở trần gian. Có những lúc các vị chủ chăn đưa ra những lời khích lệ động viên an ủi, nhằm xoa dịu nỗi đau đớn hoảng loạn của nhân loại. Nhưng cũng có nhiều lần Ngài chỉ cho thấy những lối sống sai trái, những cám dỗ nguy hiểm đang kéo nhiều người xa lìa Thiên Chúa. Ngài cũng mời gọi con cái Giáo Hội cùng sám hối quay trở lại với đòi hỏi của Tin Mừng, sống theo con đường của Chúa Kitô để được ơn giải thoát.

Trở về với con đường của Đức Kitô và Tin Mừng, tức là trở lại với đúng vị trí và ơn gọi của mình là con của Giáo Hội, là đoàn dân của Chúa, đặt mình dưới sự hướng dẫn của Mục Tử Giêsu. Đi theo con đường của Đức Kitô, chắc chắn không phải là con đường thênh thang rộng rãi, nhưng là con đường hẹp. Con đường này đòi chúng ta phải chấp nhận hy sinh và từ bỏ, hy sinh cái tôi, tự ái và những cái riêng, từ bỏ những hành lý cồng kềnh khiến chúng ta mệt mỏi trong cuộc sống. Thánh Phêrô còn nhấn mạnh: “Anh em thân mến, nếu làm việc lành và phải khổ mà anh em vẫn kiên tâm chịu đựng, thì đó là ơn Thiên Chúa ban. Anh em được Thiên Chúa gọi để sống như thế.”

Thưa quý OBACE cử hành ngày lễ Chúa Chiên Lành hôm nay, chúng ta tạ ơn Chúa vì Chúa đã thương chọn chúng ta và cho chúng ta được làm con chiên dưới sự hướng dẫn chăm sóc của Ngài. Chính Chúa Giêsu là mục tử của chúng ta; Ngài đã dùng lời của Ngài dạy dỗ chúng ta và dùng tình thương, sự tha thứ để chữa lành và nâng đỡ chúng ta. Vị mục tử Giêsu đã hy sinh mạng sống để bảo vệ chúng ta khỏi tay sói dữ là ma quỷ, Ngài cứu chuộc và còn dâng tặng cả máu thịt mình làm của ăn của uống nuôi sống đoàn chiên. Xin cho chúng ta luôn tin tưởng yêu mến và sống gắn bó hết mình với vị mục tử Giêsu.

Vị mục tử Giêsu còn tiếp tục hướng dẫn chúng ta qua các vị chủ chăn được Chúa tuyển chọn và trao phó cho việc thay mặt Chúa củng cố đức tin, chăm sóc hướng dẫn chúng ta trong thời đại mới này. Giáo Hội chính là đoàn chiên của Chúa. Sống trong Giáo Hội, chúng ta được hưởng sự chăm sóc yêu thương và được nuôi dưỡng bằng các bí tích cũng như các ân sủng của Chúa trao cho Giáo Hội. Vì thế, chúng ta được mời gọi trở thành những con chiên ngoan, sẵn sàng lắng nghe và tin tưởng bước theo sự hướng dẫn dạy bảo của Hội Thánh. Đừng bao giờ để mình thành những con chiên xa đàn, dẫn đến lạc đàn, vì sự kiêu căng tự ái hay vì những trái ý, nhưng khiêm tốn đón nhận, cộng tác và có trách nhiệm với cộng đoàn Giáo Hội vì lợi ích chung.

Qua bí tích Rửa tội Chúa cũng cho mỗi người được tham dự vào chức năng mục tử của Chúa Giêsu. Vì vậy, mỗi chúng ta được mời gọi trở nên mục tử đích thật, hy sinh vì đoàn chiên, chăm lo cho đoàn chiên nhỏ bé của mình trong gia đình, nơi cộng đoàn. Chúng ta cũng phải học theo gương mục tử Giêsu để dám hy sinh cả mạng sống vì những người Chúa trao cho mình. Dùng đời sống gương sáng và những lời dạy bảo để hướng dẫn con cái đi theo con đường của Chúa Kitô. Kiên nhẫn tìm kiếm và tha thứ khi con cái sai lạc, yêu thương đón nhận và bao dung để mở đường cho con cái quay về. Đừng bao giờ dựng hàng rào hay ngăn cản lối về của con cái hoặc của anh chị em mình.

Chúng ta tiếp tục cầu nguyện cho các vị chủ chăn của chúng ta: Đức Giáo Hoàng, các giám mục và các linh mục là những người đang mang trên vai trách nhiệm chăm sóc bảo vệ và hướng dẫn đoàn chiên Giáo Hội. Các Ngài cũng là những con người giới hạn, yếu đuối cả thể xác, tinh thần nên rất cần lời cầu nguyện và sự cảm thông của chúng ta. Xin cho chúng ta chu toàn sứ vụ vừa là con chiên ngoan của Chúa, vừa là con chiên trưởng thành trong Giáo Hội và đồng thời cũng là chủ chiên trong gia đình mình. Amen.