BÀI GIẢNG LỄ CÁC ĐẲNG NGÀY 02- 11



Đại dịch Covid đi qua cho chúng ta thấy một sự thật đó là cuộc sống con người quá mỏng manh. Có những người mới ngày hôm trước còn lăn xả đi cứu trợ, ít ngày sau nghe tin đã chết vì Covid. Trên mạng xã hội, người ta còn thấy rất nhiều hình ảnh khủng khiếp về cái chết do Covid. Ở Việt Nam chúng ta: Các lò thiêu hoạt động hết công suất cũng không đốt hết xác người, người ta phải cho xác người vào xe đông lạnh để chờ đến lượt đem đi thiêu. Những gia đình có người thân chết vì Covid còn đau đớn hơn nữa: Người bệnh phải chết một mình trong cô đơn sợ hãi không có người thân bên cạnh; có gia đình không biết người ta chuyển xác người thân của mình đi đâu và sau một tháng nhận được hũ tro không biết có phải là của người thân hay không. Từ ngày đầu nạn dịch đến nay con số người chết đã lên đến 22.131 người chết, đó là trên báo cáo, thực tế có lẽ còn nhiều hơn, còn tính cả thế giới thì con số đa lên đến hơn 5 triệu người . Thời gian qua chúng ta còn chứng kiến những đám tang mặc dù không phải qua đời vì Covid, nhưng vì bị phong tỏa khắp nơi càng làm cho cái chết trở nên tang tóc hiu quạnh và đáng sợ hơn.
Nhiều lần chúng ta đã đi viếng đám tang của người quen, chúng ta cũng đọc kinh cầu nguyện và nói vài lời chia buồn, nhưng thực ra cũng không cảm nhận được gì. Nhưng khi chính người thân trong gia đình như cha mẹ, vợ chồng, anh em của mình mất đi, ta sẽ cảm nhận được nỗi đau như xé nát tim gan của mình ra. Có nhiều người trong lúc đau khổ vì mất người thân họ quay sang oán trách Thiên Chúa: Tại sao không phải là người khác mà là người thân của tôi lại chết?
Cô Matta trong bài Tin Mừng hôm nay cũng đã có phần trách Chúa Giêsu như vậy: “Nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết!” Đây quả là một lời trách của con người đối với Thiên Chúa: Thiên Chúa ở đâu mà để cho con người phải chết la liệt trong đau khổ như thế? Chắc chắn Thiên Chúa không thể vui khi thấy con cái loài người đau khổ và phải chết. Thiên Chúa nghe thấy chứ, Ngài cảm thấy nỗi đau và cùng đau nỗi đau của con người chứ ! Chúa Cha cũng đã từng trải qua cơn đau khổ khi chứng kiến Chúa Giêsu con của Ngài bị bắt, bị giết trước mặt Ngài như thế mà ! Chúng ta biết rằng Thiên Chúa là Đấng quyền năng, Ngài có thể làm được mọi sự, nhưng Ngài vẫn để Chúa Giêsu đau khổ và sợ hãi trước cái chết, thế mà Ngài cũng không ngăn lại . Chắc chắn Chúa Cha đã có cách của Ngài. Chúa Cha đã không để cho Con của Ngài phải chết mãi mãi, nhưng đã dùng quyền năng của Ngài làm cho Chúa Giêsu sống lại, nhờ đó mà Ngài đa tiêu diệt được sự chết và đã đem lại sự sống cho nhân loại.
Vì thế, lúc chúng ta đau khổ sợ hãi trước cái chết, thì Thiên Chúa không đứng nhìn xem hoặc dửng dưng vô cảm, nhưng chúng ta đâu có biết rằng lúc đó là lúc Ngài đang ôm chúng ta vào lòng và cùng đau nỗi đau của chúng ta. Thiên Chúa cũng sẽ làm cho chúng ta như đã làm cho Con của Ngài, là cho chúng ta được sống lại cùng với Chúa Giêsu Con Ngài. Vì thế, cái chết của con người cho dù có đau đớn về tình cảm chia lìa, nhưng vẫn là cái chết đem đến niềm hy vợng được sống đời đời với Chúa.
Nhìn thấy hàng trăm hàng ngàn, hàng triệu người chết trong đai dịch vừa qua, nhiều lúc chúng ta cũng trách Chúa như cô Matta: Nếu Thiên Chúa có mặt ở đây, thì nhân loại chúng con đã không phải sợ hãi và chết chóc nhiều như thế? Chúng con tin Chúa, thờ Chúa sao Chúa để gia đình con mắc Covid và người thân con phải chết?
Lời Chúa hôm nay củng cố và giúp chúng ta xác tin rằng Thiên Chúa không làm ngơ khi thấy con người chúng ta phải chết. Đúng vậy, Chúa Giêsu đã khóc trước cái chết của người bạn Lazarô, chắc chắn Ngài cũng cùng khóc với mỗi chúng ta khi người thân chúng ta phải chết. Ngài thấu hiểu nỗi đau của vợ mất chồng, của chồng mất vợ; Ngài cũng hiểu nỗi đau sâu xé của những đứa con phải mồ côi cha mẹ. Ngài đang bước đến để an ủi mỗi người mỗi gia đình chúng ta. Chúng ta được mời gọi như cô Matta ra đón Người vào nhà mình, đừng ngại khi phải khóc trước mặt Chúa và kể cho Chúa về nỗi đau của gia đình mình. Chúa sẽ lắng nghe, an ủi và Chúa sẽ có cách để ban lại cho chúng ta niềm vui.
Cử hành ngày lễ cầu cho các Linh Hồn trong năm covid này, chúng ta không chỉ nhớ đến tổ tiên ông bà cha mẹ và người thân của chúng ta , nhưng còn cầu nguyện cách đặc biệt cho các linh hồn những người đã qua đời vì covid và những người qua đời trong những ngày phong toả. Chúng ta cầu nguyện xin Chúa là nguồn hạnh phúc ban nước Thiên đàng cho các linh hồn ấy. Chúng ta cũng cầu nguyện cho các gia đình có người thân chết vì Covid, họ đau đớn buồn sầu vì không được chăm sóc, không được lo tang lễ một cách chu đáo cho người thân. Xin Chúa là nguồn an ủi, ban lại cho họ sự bình an và niềm vui trong tâm hồn.
Nhìn những đoàn người từ Bình Dương, Sài Gòn, đồng Nai lũ lượt rời bỏ những căn nhà trọ để khăn gói lên đường về quê tránh dịch vừa qua, chúng ta liên tưởng đến cuộc sống của chúng ta ở trần gian này, nó cũng chỉ là cuộc sống của kiếp nhà trọ. Rồi một lúc bất ngờ nào đó, sẽ đến lúc mọi người chúng ta sẽ phải bỏ lại tất cả để trở về quê hương đích thật là Nước Trời. Chỉ nơi đó chúng ta mới được bình an hạnh phúc thật sự, nơi đó chúng ta sẽ được gặp Thiên Chúa là Cha và gặp lại được người thân của chúng ta. Chúng ta sẽ phải bỏ lại tất cả, bỏ tiền bạc, bỏ của cải, nhà cửa đất đai cho trần gian, và chúng ta chỉ có thể đem theo một thứ hành trang duy nhất đó là công phúc và việc lành mà thôi. Amen.