|
BÀI GIẢNG CHÚA NHẬT 3 MùA VỌNG NĂM C
Kính thưa… Chúa nhật thứ ba mùa vọng hôm nay được gọi là Chúa nhật của niềm vui. Như trong sách Tiên Tri Sophonia có kêu gọi : “Hỡi thiếu nữ Sion, hãy cất tiếng ca! Hỡi Israel, hãy hoan hỉ!” vì : “Chúa đã rút lại lời kết án ngươi và đã đẩy lui quân thù của ngươi. Vua Israel là Chúa ở giữa ngươi, ngươi không còn sợ khổ cực nữa.”. Đúng vậy, dân Israel vui mừng vì Chúa đến cứu họ khỏi quân thù, nhưng điều lớn lao hơn thế mà tiên tri muốn diễn tả một cách sâu xa hơn, đó là lời báo trước Chúa Cứu Thế sẽ ngự xuống gian trần để ở với họ và với loài người để cứu độ loài người khỏi vòng tội lỗi, khỏi ách nô lệ của ma quỷ và sự chết.
Kính thưa quý OBACE, ngày hôm nay chúng ta đang chuẩn bị đón chờ Đấng Cứu Thế đến trong dịp kỷ niệm Giáng Sinh của Người, chúng ta cũng hãy vui lên vì Chúa sẽ đến cứu độ chúng ta, ban ơn lành cho chúng ta, gìn giữ bảo vệ chúng ta, nhất là trong hoàn cảnh thế giới ngày nay đang chìm trong bóng tối sự chết của dịch bệnh, đói khổ, chiến tranh và hận thù.
Nhiều người trong đó có chúng ta đang rất sợ hãi trước sự lây lan của dịch bệnh ngày càng khốc liệt, không biết chúng ta còn tránh né được đến lúc nào, chỗ nào cũng thấy dịch bệnh, đi đâu cũng sợ, gặp ai cũng sợ. Có người luôn miệng nhắc nhở con cháu, nhắc nhở người thân hay lối xóm phải cẩn thận, nhưng chính mình lại bị dương tính lúc nào không hay, nhiễm bệnh từ đâu cũng không biết và không thể hiểu được cách nào mà mình nhiễm bệnh.
Trong tình hình quá nguy hiểm như hiện nay, chúng ta hãy nghe lại lời Thánh Phao lô khuyên dạy trong thư gởi tín hữu Philipphe hôm nay : “ Anh em đừng lo lắng gì hết, nhưng trong khi cầu nguyện, anh em hãy trình bày những ước vọng lên cùng Chúa, bằng kinh nguyện và lời cầu xin đi đôi với lời cảm tạ. Và bình an của Thiên Chúa vượt mọi trí hiểu, sẽ giữ gìn lòng trí anh em trong Chúa Giêsu Kitô.”. Vâng, bình an của Thiên Chúa là điều mọi người hôm nay đang mong đợi. Chỉ cần bình an thôi, chỉ cần giữ được mạng sống thôi, rồi thì mọi sự sẽ trở lại tốt đẹp.
Tuy nhiên, chúng ta không được chỉ ỷ nại vào lòng nhân từ và tình yêu thương của Thiên Chúa mà sống thiếu ý thức bổn phận của người con Chúa là phải yêu thương nhau, giúp đỡ nhau, chia cơm sẻ áo cho nhau,… Hãy luôn luôn tự hỏi như đoàn người khi xưa : “ Chúng tôi phải làm gì ?” Và Gioan đã không ngập ngừng để trả lời ngay rằng : “Ai có hai áo, hãy cho người không có; ai có của ăn, cũng hãy làm như vậy”. Vâng, đó là việc thiết thực nhất để được Chúa yêu thương, và đến ở với chúng ta. Lễ Giáng sinh sắp đến, Chúa sắp đến, nhưng Người có ban ơn cho chúng ta hay không còn tuỳ thuộc lòng chúng ta như thế nào, chúng ta đã làm gì để gọi là chuẩn bị đón Chúa, chúng ta đã làm gì để gọi là ăn năn hối cải ?,… Phải chăng chúng ta chưa làm gì cả, chưa giúp đỡ ai dù chỉ một bát cơm, một manh áo. Phải chăng chúng ta vẫn còn gian tham, bất công như người thu thuế, phải chăng chúng ta vẫn còn ức hiếp người cô thế cô thân như những quân nhân quyền lực, vẫn còn vu oan giá hoạ cho người hiền lành chỉ biết sống thật thà ngay thẳng, tiền của đầy kho năm bảy đời con cháu ăn không hết mà vẫn tìm mọi cách chiếm đoạt của người nghèo,…
Chúa sắp đến, câu hỏi “tôi phải làm gì ?” thật là thiết thực và câu trả lời của ngôn sứ Gioan chính là tiêu chuẩn để lượng giá mức độ xứng đáng hay không của mỗi người chúng ta trong lúc này. Và mỗi người chúng ta cũng không còn có thể lựa chọn cách sống nào khác khi mà viễn tượng ngày cánh chung đang đến, trong ngày đó cảnh tượng rất đáng sợ sẽ diễn ra như lời ngôn sứ Gioan đã báo trước rằng : “Người cầm nia trong tay mà sảy sân lúa của Người, rồi thu lúa vào kho, còn rơm thì đốt đi trong lửa không hề tắt!”. Amen.
https://thanhcavietnam.org/thienngad...gle/Cn3Vc.docx
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
|
|