Love Telling ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN và Quý Khách: BQT-TCVN xin cáo lỗi cùng ACE vì trục trặc kỹ thuật 2 ngày vừa rồi. Trân trọng! Loan Pham nhắn với Gia Đình TCVN: Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ và toàn thể quý anh chị em một Giáng Sinh ấm áp bên gia đình, người thân và tràn đầy ơn lành từ Chúa Hài Đồng. ThanhCaVN nhắn với TCVN: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 16 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. Edit LM Loan Pham nhắn với TCVN: Kính Chúc Cà Nhà Một Tam Nhật Thánh và Một Mùa Phục Sinh Tràn Đầy Thánh Đức ... Loan Pham nhắn với TCVN: Chúc mừng năm mới đến quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể quý anh chị em tron gia đình TCVN thân yêu... Xin Chúa xuân ban nhiều hồng ân đến mọi người. Amen ThanhCaVN nhắn với ÔB & ACE: Kính chúc Năm Mới Quý Mão: Luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN: Kính chúc Giáng Sinh & Năm Mới 2023: An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa. bethichconlua nhắn với Gia Đình ThanhCaVietNam: Chúc mừng sinh nhật thứ 15 website ThanhCaVietNam. Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể anh chị em luôn tràn đầy ơn Chúa. Amen ThanhCaVN nhắn với Quý ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 15 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. phale nhắn với cecilialmr: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với thiên thần bóng tối: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với teenvnlabido: Ngày mai (1/6) sinh nhật của bạn teen / chúc mọi điều tốt lành trong tuổi mới. phale nhắn với tất cả: Xin Chúa cho dịch bệnh sớm qua đi và ban bình an cho những người thành tâm cầu xin Ngài. ThanhCaVN nhắn với ACE: Kính chúc ACE: Giáng Sinh & Năm Mới 2021 - An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 1 trên 1

Chủ đề: BÀI GIẢNG CHÚA NHẬT LỄ THÁNH GIA

  1. #1
    thienngadt's Avatar

    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Dầu Tiếng Bình Dương
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,197
    Cám ơn
    1,336
    Được cám ơn 1,992 lần trong 599 bài viết

    Default BÀI GIẢNG CHÚA NHẬT LỄ THÁNH GIA

    BÀI GIẢNG CHÚA NHẬT LỄ THÁNH GIA 26.12.2021


    Kính thưa quý OBACE. Trong ngày lễ Thánh Gia hôm nay, trước tiên, xin kể một câu truyện rất có ý nghĩa sau đây : Xưa, có hai vợ chồng một nhà nọ làm ăn chí thú. Họ sinh được ba người con, đều là con trai. Hai vợ chồng nuôi con rất chăm chút. Từ lâu, tay họ làm ra rất nhiều tiền của, ruộng vườn, nhưng có miếng gì cũng nhịn ăn để dành, những mong gây dựng cho mỗi người con một cơ nghiệp riêng. Cho đến ngày cưới vợ cho đứa thứ ba xong, chồng bảo vợ : - Chúng ta nhờ trời "con có của nên". Nay chúng ta đã đến kỳ răng long tóc bạc mà con thì đã khôn lớn cả. Vậy cũng nên chia tài sản cho chúng nó làm ăn, đứa nào lo phận nấy, để khỏi có sự tranh giành sau này. Có vậy mới yên hưởng tuổi già được! Thấy vợ ưng thuận, ông già bèn cho mời họ hàng làng nước lại lập chúc thư. Ông chỉ để lại cho mình và vợ một phần nhỏ tài sản để dưỡng lão, còn bao nhiêu của chìm của nổi đều chia hết cho các con.
    Tuy đã ngoài 60 tuổi nhưng ông già vẫn còn khỏe mạnh và chưa chịu để tắt chí kinh doanh. Vì thế, sau khi phân chia tài sản cho các con xong, hai vợ chồng lại lao vào công việc làm ăn. Với phần của cải để dưỡng lão, họ lại đưa ra buôn bán. Không ngờ thần tài còn vượng, lãi mẹ đẻ lãi con, tiền bạc lại tuôn về như nước chảy. Không đầy bảy tám năm sau, họ lại trở nên giàu có như trước. Trong khi đó thì ba đứa con của ông, phần thì thiếu kinh nghiệm, phần thì siêng ăn nhác làm, nên cơ nghiệp mới nhen lên chưa được bao lâu đã trở nên sa sút.
    Một hôm, cả ba đứa con đều tìm đến gặp bố mẹ và nói:
    - Bây giờ bố mẹ ngày một yếu già. Theo ý chúng con, bố mẹ chỉ nên nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho khỏe, để phần tài sản lại cho chúng con quản lý, chúng con sẽ xin phụng dưỡng bố mẹ đến mãn đời.
    Ông già trả lời:
    - Bố mẹ cũng muốn như vậy lắm. Nhưng ngặt vì xưa nay cha mẹ nuôi con thì được, còn con nuôi cha mẹ có phải dễ đâu!
    - Bố mẹ đừng lo gì cả. Bọn con nói tiếp. Người ta không có của cha mẹ để lại cũng nuôi được cha mẹ mà, huống hồ phần tài sản của bố mẹ nhiều như thế thì lo gì mà chẳng nuôi bố mẹ được!
    Ông già nghĩ ngợi hồi lâu rồi hẹn ba tháng nữa sẽ trả lời.
    Xung quanh nhà ông già là một vườn cây ăn quả. Ở đấy có rất nhiều tổ chim. Một hôm ông bảo trẻ con lối xóm trèo lên cây muỗm tìm cho mình một tổ chim. Đứa trẻ trèo lên một chốc bắt xuống cho ông một tổ chim trong tổ có bốn con : đó là một cặp vợ chồng chào mào và hai con chim con. Ông già thả chim bố mẹ ra rồi làm một cái lồng đẹp, bỏ hai con chim con vào đó. Đoạn cho treo lồng lên cây. Và ông thấy hàng ngày chim cha và chim mẹ ríu rít mang mồi về bám vào lồng, thò cổ vào mà đút cho con. Ông già ngẫm nghĩ: - "Loài chim rất yêu con, dù con có bị bắt cũng không chịu bỏ".
    Khi hai con chim đã khôn, ông già lại sai bọn trẻ tìm cách bắt cho được hai con chim cha và chim mẹ lại. Bắt được rồi, ông bỏ chúng vào lồng rồi thả hai con chim con kia ra. Nhưng vừa được phóng thích, hai con chim con bay một mạch mất hút, không hề trở lại. Việc đó làm cho ông suy nghĩ rất nhiều. - "Đồ bội bạc! Chẳng có con nào nhớ tới bố mẹ của nó cả, nói gì tới chuyện đút mồi nữa". Và sau đó ông già kết luận: - "Con người ta cũng vậy thôi. Chỉ có trả nợ xuống mà không có trả nợ lên!"
    Ba tháng trôi qua, ba đứa con của ông già lại đến giục bố mẹ trả lời. Ông già kể cho họ nghe chuyện con chim chào mào vừa qua, nói lên những nhận xét của mình rồi đáp:
    - Bố mẹ chẳng phải muốn giữ của cải lại làm gì đâu! Khi hai tay buông xuôi rồi, có mang được tý gì xuống âm phủ đâu mà giữ. Nhưng bố mẹ nghĩ rằng những đứa con thường chăm chút cho con mình hơn là cho bố mẹ. Vả chăng, khi đang có ăn thì còn có tình có nghĩa, khi đã túng thiếu rồi thì nào biết bố mẹ là gì nữa. Vì vậy, bố mẹ muốn ở riêng ra như thế này cho đến khi nhắm mắt tắt hơi, làm được gì ăn nấy, không phải làm phiền đến các con!
    Nghe nói thế ba đứa con hết lời thề thốt. Đứa thứ nhất thề rằng dù các em có bỏ bố mẹ chăng nữa thì nó cũng sẽ chăm lo cho bố mẹ đầy đủ. Đứa thứ hai thề rằng nó sẽ không để cho bố mẹ phiền hà lấy một câu. Đứa thứ ba thề rằng dù nó có nghèo khổ đến đâu, thì nó cũng đi ăn xin về nuôi bố mẹ. Bà vợ ông cũng bảo:
    - Con nó đã thề thốt như thế, ông nên nghĩ lại! Chim khác, người khác, ông ạ!
    Cuối cùng thấy vợ con nói đi nói lại mãi ông già dần dần xuôi lòng, bèn lại mời họ hàng một lần nữa chia phắt tất cả tài sản còn lại cho ba đứa con mà không dành lại cho mình một tý gì. Trong những năm đầu, ba anh em phụng dưỡng bố mẹ rất tử tế. Miếng ngon vật lạ hễ nghe đâu có bán là cố tìm mua cho bố mẹ ăn. Nhưng từ năm thứ ba trở đi việc hầu hạ đã có phần chểnh mảng. Thêm vào đó, công việc làm ăn của họ lại không khấm khá gì. Cả ba đứa con ông cụ đều là những tay "phá gia chi tử" không kém cạnh gì nhau, nên số tài sản của bố mẹ chia cho không mấy chốc lại đội nón ra đi mất cả. Sự khó khăn ngày một in sâu trên nét mặt họ. Và việc chăm sóc bố mẹ lại càng chểnh mảng. Hơn nữa, ba anh em họ, nhất là ba chị em dâu thường ganh tỵ nhau từng đồng tiền bát gạo. Trước kia cả ba hàng năm góp tiền lại cho một người để nuôi bố mẹ. Dần dần sự đóng góp không được đầy đủ như trước. Thấy kẻ này thiếu một vài quan, người nọ cũng nhất định giữ lại chừng ấy không chịu đưa. Về sau, họ bàn nhau mỗi người luân phiên nuôi bố mẹ một năm. Nhưng người anh cả sợ rằng lỡ ra bố mẹ chết sớm thì người chưa nuôi sẽ có lợi, mà người đã nuôi sẽ bị thiệt thòi, nên rút xuống nửa năm, rồi lại rút xuống ba tháng. Cuối cùng họ đồng tình mỗi người nuôi một tháng, nhưng không theo thứ tự nào cả mà bằng cách rút thăm. Người càng già gân cốt càng suy yếu, đi lại không được, do đó càng đòi hỏi phải chăm chút nhiều hơn. Thế mà trái lại, mỗi ngày việc nuôi nấng cha mẹ mỗi tệ, thậm chí các con ai cũng chỉ mong đến kỳ hạn để tống bố mẹ đi.
    Cứ như vậy chưa đầy ba năm bố mẹ vì không chịu được đói và rét, lần lượt qua đời. Từ câu truyện này mà mà người ta mới có câu:
    Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng bể,
    Con nuôi cha mẹ con kể từng ngày.

    Cha mẹ nuôi con bin hồ lai láng,
    Con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày.


    Kính thưa quý OBACE. Hôm nay là ngày lễ Thánh Gia, tức là lễ kính gia đình thánh của Đức Mẹ, Thánh Giuse và Chúa Giê-su. Một gia đình gồm có bố mẹ và một người con duy nhất. Gia đình thánh này là một gia đình đặc biệt : trong đó có Đức Mẹ và Thánh Giuse là người phàm trần hoàn toàn, còn Chúa Giê-su vừa là người vừa là Chúa, hay nói đúng hơn Chúa đã xuống làm người trong một gia đình thánh thiện.
    Chúng ta nhận thấy gia đình này như thế nào so với các gia đình khác nhỉ ? Có lẽ khác là ở chỗ có một thành viên đặc biệt là Chúa Giê-su mà thôi, còn thì mọi sự cũng giống như bao gia đình khác : cũng phải làm ăn sinh sống vất vả như bao gia đình khác, cũng phải chịu bao nỗi lo toan. Thí dụ như trong tin mừng hôm nay kể về nỗi lo lắng của Đức Mẹ và thánh Giuse khi mà bị lạc mất đưa con nhỏ của mình, có mỗi một đứa con duy nhất mà lạc mất thì quá đau khổ và hết sức lo lắng chứ không phải nỗi lo bình thường. Chúng ta biết quãng đường từ làng Nazareth nơi ở của thánh gia thất đến đền thờ Gierusalem là bao nhiêu cây số không ? 150km. Ấy thế mà cả nhà cùng với dân làng đi bộ từ đó lên Gierusalem , thật khủng khiếp, nhưng luật buộc mỗi năm phải đi nên không bỏ được. Nhà ai xa nhà thờ nhất là bao nhiêu cây số ? và chúng ta đi bằng gì ? có đi bộ như gia đình thánh gia không hay đi bằng xe.
    Chúng ta thử tưởng tượng là cả đoàn đi bộ trở về đã đi được một ngày trời rồi mới phát hiện đưa con trai duy nhất của mình không thấy đâu, hỏi hết cả đoàn người không ai biết. Chắc chắn là khuôn mặt Đức Mẹ tái xanh không còn một giọt máu ! Thánh Giuse có lẽ bình tĩnh hơn, an ủi khích lệ Đức Mẹ : thôi đừng lo, quay lại Gierusalem là sẽ tìm thấy ngay mà. Nhưng cuối cùng phải đến 3 ngày sau mới tìm thấy con trai yêu quý đang ngổi chễm chệ giữa những vị tiến sĩ râu dài học cao hiểu rộng, thì ra chàng trai bé xíu đang thao thao bất tuyệt giảng giải phân tích giải thích kinh thánh cho toàn là các vị lão làng tầm cỡ ông nội ông ngoại mình.
    Và bài học cho các gia đình chúng ta hôm nay là gì nếu không phải là những lời đối đáp rất thông minh, khôn ngoan và tế nhị : “Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con” , “Mà tại sao cha mẹ tìm Con? Cha mẹ không biết rằng Con phải lo công việc của Cha Con ư?”. Đó ! Chúng ta hoàn toàn bất ngờ : không ai quát tháo, chửi mắng, to tiếng, nặng lời. Trái lại những câu hỏi nhẹ nhàng của một người mẹ, và những lời thưa đáp rất lịch sự, từ tốn của người con trai, chỉ có điều là lúc đó không ai hiểu được người con đó muốn nói gì, và rồi kinh thánh chỉ ghi lại một câu đơn giản: “Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói.”. Cuối cùng kinh thánh chốt lại một câu đầy ý nghĩa : “Bấy giờ Người theo hai ông bà trở về Nadarét, và Người vâng phục hai ông bà. Maria mẹ Người ghi nhớ những việc đó trong lòng. Còn Chúa Giêsu thì tiến tới trong sự khôn ngoan, tuổi tác và ân sủng, trước mặt Thiên Chúa và người ta.”
    Bài học cho mỗi người chúng ta trong vai trò làm cha làm mẹ hay con cái hôm nay là : hãy bình tĩnh trước mọi nỗi lo lắng của gia đình, hãy tin tưởng phó thác và cầu xin Chúa soi sang giúp đỡ. Hãy cùng nhau chia sẻ , cùng nhau gánh vác gánh nặng của gia đình, vui buồn luôn có nhau... Đừng trách mắng, đừng càm ràm mỗi khi gặp thất bại, mỗi khi gặp khó khăn thiếu thốn. Đừng đổ lỗi cho nhau nhưng hãy cùng nhau tìm hướng giải quyết. Cha mẹ không nên dùng quyền của một người bề trên, kẻ cả mà áp chế con cái. Con cái phải luôn vâng lời cha mẹ cho dù con cái có giỏi giang thông minh nhanh nhẹn hơn cha mẹ. Chúa Giê- su thông minh hiểu biết gấp ngàn lần nhưng vẫn tôn kính và vâng phục cha mẹ. Kinh thánh nói rõ : “Người theo hai ông bà trở về Nazareth và Người vâng phục hai ông bà.”
    Thưa quý OBACE. Một gia đình hạnh phúc chính là gia đình mà trong đó ai cũng yêu thương nhau, đùm bọc lẫn nhau, tha thứ cho nhau, cùng nhau xây đắp gia đình thành tổ ấm, để rồi mỗi khi đi xa mình còn có chỗ trở về nghỉ ngơi, núp bóng. Xin đừng ai khinh thường gia đình, bỏ bê gia đình, vì gia đình là chỗ dựa an toàn nhất, là mối liên hệ bền chặt nhất không thể cắt đứt, nên ông bà ta thường nói : “máu chảy ruột mềm” là thế.
    Thưa quý OBACE. Gia đình thánh gia là một gia đình hoàn hảo, gia đình nêu gương đạo đức, thánh thiện, yêu thương, luôn gắn bó với nhau. Gia đình chúng ta hãy cố gắng bắt chước để được hạnh phúc. Gia đình chúng ta hãy cầu xin các ngài che chở, giúp gia đình chúng ta vượt qua mọi khó khăn, hiểm nguy để lại tìm thấy niềm vui và hạnh phúc, để lại thấy tràn ngập tiếng cười và tình yêu thương .

    https://thanhcavietnam.org/thienngad...eThanhgia.docx

  2. Được cám ơn bởi:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com