10/5 THỨ BA TUẦN 4 PHỤC SINH.
Cv 11,19-26; Ga 10,22-30.

Phúc Âm: Ga 10, 22-30

"Tôi và Cha Tôi là một".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: "Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Ðức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết". Chúa Giêsu đáp: "Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Ðiều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một".
Ðó là lời Chúa.

SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
NGHE TIẾNG NÓI CỦA MỤC TỬ

“Tôi và Cha Tôi là một”.

Một số người Do Thái hỏi Chúa Giê-su có phải là Đấng Ki-tô không. Chúa Giê-su nói: “Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi”.
Chúa Giê-su nói mọi điều, làm mọi việc đều nhân danh Chúa Cha, bởi Chúa Cha và Chúa con hiệp nhất trong Chúa Thánh Thần. Ba ngôi hiệp nhất. Vì thế, trong bước xuống của Chúa Con, luôn có sự hiệp hành của Chúa Cha và Chúa Thánh Thần.

Sự hiệp nhất của Ba Ngôi Thiên Chúa luôn là chuẩn mực cho sự hiệp nhất của Giáo Hội, của các gia đình, và còn là yêu cầu tối thượng để khởi đầu bước hiệp hành. Không hiệp nhất, thì không thể hiệp hành. Và, việc trước tiên để hiệp hành là lắng nghe nhau. Chúa Giê-su nói: “Con chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi”.

Tiếng của Chúa Giê-su hôm nay, là tiếng nói chính thức của những mục tử trong Giáo Hội. Chúa muốn mỗi người, mỗi nhà, hãy lắng nghe tiếng mục tử của mình trong gia đình, trong giáo xứ, trong Giáo Hội. Gần đây, trên các trang mạng xã hội, có quá nhiều tiếng mới, tiếng lạ, của những lạc giáo, ly giáo. Vì thế, ước gì mỗi gia đình nhắc nhớ nhau cẩn thận và cảnh giác những “tiếng lạ”. Họ cũng nói về Chúa, nhưng không phải tiếng nói chính thức của Giáo Hội Công Giáo, không phải của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, không của Đức Cha nhà mình.
Ước gì mọi người mọi nhà quan tâm hơn tới những hướng dẫn mục vụ của Đức Giám Mục Giáo Phận mình, qua những hướng dẫn của các linh mục quản xứ.

Lạy Chúa, xin cho các gia đình cẩn thận trước những chủ thuyết sai lạc, và chăm chú lắng nghe hướng dẫn của các mục tử để bảo vệ đức tin, và sống đúng đời sống Ki-tô hữu. Amen.

PM Cao Huy Hoàng