|
ĐAN QUYỆN VÀO NHAU
Mỗi người đều có trách nhiệm riêng của mình. Trời cho mỗi người, mỗi phái có những khả năng riêng để chu toàn Thiên chức của mình. Sự dịu dàng, chi tiết, kim chỉ, để làm Vợ, làm Mẹ. Sự mạnh dạn, bao quát, hào phóng, để làm Chồng, làm cha.
Bên Hoa Kỳ, ở một thành phố bên dòng sông Mississipi, có một Tượng Đài Tình Yêu. Chàng trai lực lưỡng ở trần, đứng vươn cung tên nhắm về hướng phương trời xa xăm, người nữ mãnh mai trong tư thế quỳ nép phía sau, tay cầm tấm lụa choàng lên người chàng. Tượng đài diễn tả sự chiến đấu trong cuộc đời của con người, chàng dùng sức mạnh để đấu tranh cho sự sống còn, nàng dùng sự dịu dàng để giúp chàng chiến thắng. Chàng bảo vệ nàng, nàng chăm sóc chàng. Hai là một, một là hai, chiến đấu và chiến thắng trong cuộc đời bằng tình yêu đan quyện vào nhau.
SUỐT ĐỜI
Hai chữ suốt đời cho chúng ta hình ảnh thật đẹp về lời hẹn thề được như nguyện ước, nhưng cũng cho ta hình ảnh đôi khi phủ phàng đến ngỡ ngàng về bản án chung thân !
Có những cái chết giữa muôn vàn nước mắt, và có những cái chết giữa bao gương mặt lạnh lùng.
Có những lúc, ta như người chới với giữa dòng, thật cay đắng thay, không có bàn tay nào cứu vớt !
Có một câu chuyện về “Chiếc bánh tang” như thế này:
Augus đang nằm hấp hối. Trong cơn vật vã phút lâm chung, ông tự nhiên thấy hương thơm của món bánh nướng yêu thích nhất đời mình len lỏi đưa lên từ dưới bếp.
Gom chút sức tàn còn lại, Augus ra khỏi giường. Từ từ dựa vào tường, ông đi ra khỏi phòng ngủ. Và với một nỗ lực lớn hơn thế nữa, ông vịn cả hai tay vào cầu thang lê lết xuống tầng dưới. Ông dựa vào cánh cửa vừa thở hổn hển vừa nhìn chằm chằm vào nhà bếp. Nếu không có cơn đau vì cái chết đang tới gần, có lẽ ông sẽ nghĩ mình đang ở thiên đường: "Ở đó, trên những tờ báo là hàng trăm, hàng trăm những cái bánh nướng ngon mê ly được bày ra. Chẳng lẽ đây không phải là thiên đường ư? Hay đây chính là một hành động cao cả của người vợ tận tâm của ông với một mong muốn ông rời khỏi thế giới này như là một người đàn ông hạnh phúc nhất trần gian?”.
Gắng những hơi sức cuối cùng, ông đẩy mình đến chiếc bàn run rẩy quỳ xuống. Đôi môi của ông khó nhọc mở ra, hương vị ngọt ngào của chiếc bánh nướng gần như đã ở trong miệng ông... Nó dường như có thể kéo ông trở về với cuộc sống. Đột nhiên, một tiếng “Rầm!” chát chúa kéo ông trở lại với hiện thực. Bà vợ vừa đập bàn tay nhăm nhúm, run rẩy xuống bàn làm nó rung lên và cái bánh rơi trở lại.
- Đừng có động vào mấy thứ này! - Bà vợ gầm lên. - Mấy cái đó để dành cho đám tang đấy!
(Internet).
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
|
|