Love Telling bethichconlua nhắn với Thiếu Nhi TCVN: bé chúc các bé trong gia đình TCVN nhà mình một năm mới tràn đầy niềm vui và tràn đầy hồng ân của Chúa..bethichconlua nhắn với Thiếu nhi TCVN: Chúc các em thiếu nhi một mùa hè ấm áp yêu thương bên gia đình, người thân và cộng đoàn nhé......Xin Chúa ban nhiều ơn lành cho tất cả... Amen.phale nhắn với con ong nhỏ: nhớ con ong nhỏ nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên.bethichconlua nhắn với DDTNCGVN: bé xin kính mời 12 giờ trưa Việt Nam, cả nhà cùng vào tham dự giờ kinh mỗi ngày trên DDTNCG này nhé ...Xin Chúa thương hiện diện và chúc lành. Amenbethichconlua nhắn với Các bé TCVN: Chúc các bé nhà mình luôn tràn đầy ơn ChúaNhật Minh nhắn với DDTNCG: Chúc mừng Giáng Sinhphale nhắn với F.X Nhatdong: Chúc mừng bổn mạng F.X Nhatdong! Chúc người tông đồ nhỏ mãi là tông đồ nhiệt thành! Ước mong em mãi yêu DĐTCVN và cùng chung tay xây dựng nhà nhỏ.DonRac nhắn với Diễn đàn TNCG: Đã khắc phục xung đột Mod và lỗi khung soan thảo dạng Trù Phú - ACE có thể đăng bài như bên Diễn đàn TCVNphale nhắn với tất cả mọi người: chúc toàn thể Thành Viên và Khách viếng thăm một Mùa Giáng Sinh An Lành – Thánh Đức – Tràn đầy Hồng ÂnF.X Nhatdong nhắn với phale: Con về rồi đây ạ... hihi!!

+ Trả Lời Ðề Tài
kết quả từ 1 tới 1 trên 1

Ðề tài: Cô Bé Và Chiếc Xe Đạp

  1. #1
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Giáo Xứ Thổ Hoàng
    Bài gởi: 898
    Cảm ơn
    678
    Được cảm ơn 1,025 lần trong 735 bài viết

    Default Cô Bé Và Chiếc Xe Đạp

    Cô Bé Và Chiếc Xe Đạp

    Đến một ngày, những đứa con của chúng ta phải tự cất cánh.
    Một lần, tôi tìm được một con bướm màu hồng. Lúc ấy, tôi lên 8 tuổi và đã để ý đến con bướm khi bước ra hành lang. Con bướm cứ cố tìm đường bay ra ngoài trời nhưng vô vọng.....
    Không phải là lần đầu tôi bắt gặp một chú ong hay con người bướm bị mắc bẫy trong hành lang. Tôi bắt và thường thả chúng ra. Nhưng con bướm này có màu đặc biệt mà tôi chưa hề thấy: một con bướm hồng. Tôi bắt nó và giữ chặt trong tay.
    Một cậu bé làm gì đây với một con bướm hồng? Tôi lấy chiếc hộp đựng giày, cho cỏ và nước uống vào cho nó, rồi nhốt con bướm trong hộp.
    Con bướm chết. Phải rồi, ta không thể nhốt kín các con vật lâu được. Chúng cần được tự do, bay nhảy. Tôi liệng cả cái hộp vào giỏ rác và chôn con bướm trong vườn.
    Đến nay tôi vẫn ngập ngừng do dự giữa ước muốn giữ bên mình những người thân yêu và ước muốn để cho họ tự do. Tôi nhớ lại buổi chiều bé Karen tự tập đi xe đạp lần đầu. Đó là một ngày đầu thu. Tôi đã tháo hai bánh đỡ, nhưng Karen cứ nằng nặc muốn tôi phải nắm tay lái và yên xe suốt chặng đuờng.
    - Bố thả một lát nhé?
    - Đừng, đừng, bố ơi!
    Một ngày nào đó, Karen sẽ là luật sư hoặc ca sĩ, nào ai biết được? Có thể con sẽ có một phát minh khoa học nào đó hoặc sẽ sinh ra đời một bé gái. Tôi miên man nghĩ như thế.
    Nhưng con tôi không tập lâu. Khi giúp con nắm tay lái, tôi cảm thấy mái tóc con chạm nhẹ vào má tôi.
    Khoảng vài tuần, Karen đã tự tin để tôi có thể thả tay lái được rồi, nhưng vẫn cứ giữ chặt yên xe cho con. Nó vẫn nài nỉ:
    - Bố, đừng thả nhé!
    Rồi lá vàng bắt đầu rụng. Gió, trời mưa và lạnh. Cha con tôi ít ra ngoài nhà. Tôi treo xe đạp lên tường nhà xe.
    Qua một mùa đông, trời đang ấm lên. Tôi nói với vợ khi thức dậy:
    - Em nghe tiếng chim hót không? Chim cổ đỏ đấy.
    Chúng tôi nghe tiếng chim hót. Dưới nhà lũ trẻ đang xem tivi.
    Sau bữa ăn sáng, tôi bắt gặp Karen trong nhà xe đang hì hục lấy chiếc xe đạp xuống. Tôi giúp con đưa xe ra ngoài.
    Nó leo lên xe, tôi đẩy xe ra đường và tôi hích mạnh một cái.
    - Thả ra, bố ơi
    Karen hơi lạng qua lạng lại. Nó cười hớn hở trước khi đạp xe chạy xa dần trên con đường trải nhựa, trong lúc tôi đứng nhìn theo.
    Nhà bác học Einstein đã nói về thời gian, tốc độ ánh sáng, các vật thể xáp lại gần nhau và rời xa nhau. Còn tôi, tôi muốn chạy kịp Karen, nắm yên xe cho con, nắm tay lái, cảm thấy tóc con chạm vào má mình. Song tôi vẫn kêu lên:
    - Chạy nữa đi con. Đạp mạnh lên!
    Rồi tôi vỗ tay.
    Đừng tìm cách giữ lại con bướm hồng, cũng đừng giữ chặt con cái mình. Chúng nó tự xoay sở được một mình, miễn là để cho chúng tự do.
    Hãy đạp xe nữa đi, Karen ơi!
    N.T.Đa ( sưu tầm)
    NƯỚC TRỜI LÀ CỦA TUỔI THƠ

  2. Các thành viên đã cám ơn hongbinh vì bài viết này:


+ Trả Lời Ðề Tài

Quuyền Hạn Của Bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài
  •  

Diễn Đàn Thiếu Nhi Công Giáo Việt Nam - Email: ddtncg@gmail.com