Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 3 trên 3

Chủ đề: “Lọt có tin tui hông?”

  1. #1
    Damsan's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Joseph
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Tây nguyên xanh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,860
    Cám ơn
    2,553
    Được cám ơn 8,696 lần trong 1,669 bài viết

    Default “Lọt có tin tui hông?”

    “Lọt có tin tui hông?”
    Lọt có tin tui hông?” “Có.” - Con nhỏ nói chắc như đinh đóng cột mà nước mắt nước mũi ngắn dài. “Vậy là được rồi, chỉ cần Lọt tin tui là được rồi.” - Tôi cũng tức tưởi.
    Tôi nhớ, lần đó, bà Bảy bán bánh mì đầu ngõ đã mắng tôi vì tội ăn cắp ổ bánh mì không. Thực ra thì tôi đâu có lấy, xe bánh mì giờ đó đông quá, tôi phải cực nhọc lách cái thân ốm yếu gầy gò qua bao nhiêu người mới vào được. Rõ ràng tôi đã đưa cho bà Bảy một ngàn , bả cũng đưa lại cho tôi ổ bánh mì, vậy mà khi khách mua xong, túa đi hết, bả thấy tôi ngồi cầm ổ bánh ăn thì lại la lên là tôi lựa lúc khách đông nên lẻn vào ăn cắp. Mọi người vẫn xúm quanh thằng nhóc gầy gò đang sợ đến độ không dám cất tiếng thanh minh. Họ chửi nhiều lắm nhưng tôi nhớ nhất, nhớ đến suốt đời là cái nguýt dài:

    “Ôi giời! Cha nào con nấy. Thằng cha đi tù thì thằng con đi ăn cắp là đúng quá rồi. Có cha sanh mà không có mẹ dạy mà…”
    Tôi tức lắm. Lúc đó, tôi chỉ muốn nhảy bổ vào mà cào cấu người đàn bà chua ngoa kia, nhưng không được. Tôi không dám. Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc đứng khóc.
    Lọt chạy đến, kéo tôi ra khỏi đám người đó, chạy băng băng trên con đường làng. Bước chân tôi nhẹ tênh. Tôi thấy mình như cái bong bóng trong tay Lọt, mặc cho nó kéo đi. Mắt tôi nhòe nước…
    Nhà tôi ngày trước nghèo lắm, mẹ tôi lại đau ốm liên miên. Tôi vừa chào đời không bao lâu thì mẹ tôi lại lâm bạo bệnh. Thương mẹ, ba tôi đã liều mạng lẻn vào cái nhà giàu nhất làng để ăn trộm, lấy tiền đưa mẹ tôi lên bệnh viện tỉnh. Ba tôi bị bắt, mẹ tôi trở bệnh nặng hơn, không lâu sau thì mất. Suốt thời gian đó, tôi được ba má Lọt, cũng là bạn của ba tôi chăm lo.
    Lọt vẫn khóc rưng rức còn tôi thì đã nín từ lâu rồi. Con Lọt nổi tiếng là đứa mít ướt nhất xóm, nhưng đối với tôi, nó là một vị cứu tinh. Bao nhiêu lần tôi bị đánh, bị chửi, bị nói móc, nó vẫn ở bên cạnh tôi, vẫn kéo tôi ra khỏi những cảnh khó chịu đó và vẫn ngồi khóc ngon lành dù chả có ai làm gì nó cả.
    Một thời gian sau, gia đình Lọt dọn lên huyện vì ba nó chuyển công tác. Khi nó chuẩn bị đi, tôi đã khóc thiệt là nhiều còn nó thì…còn hơn cả nhiều nữa. Nó nói trong nấc nghẹn:
    “Đừng quên Lọt nghen Tí! Mốt có ai ăn hiếp, Tí phải biết cự lại nghe chưa, đừng có đứng đó đợi Lọt tới kéo chạy đi. Giờ, Lọt ở xa lắm, không chạy về kịp đâu…”
    Rồi Lọt leo lên xe, đi mất. Ngày ấy, tôi tám tuổi còn Lọt lên bảy.
    Tôi ở lại, cuộc sống đỡ cực nhọc hơn nhờ công việc mới của ba ở xưởng gỗ, do một ngừơi bạn tù cũ của ba tôi làm chủ. Tôi được ăn học tử tế, những nỗi đau của tuổi thơ giờ đã nằm im trong quá khứ.
    Lên cấp ba, tôi thi đậu vào trường chuyên ở trên huyện, ba tôi mừng lắm. Ông biết rằng thằng con trai duy nhất của ông sẽ được giáo dục tốt ở đấy và không phải lầm đường lỡ bước như ba nó nữa. Ngày tôi xách ba lô đi, ông chỉ dặn có một câu:
    “Ráng sống làm sao cho người ta đừng coi khinh mình nghen con!”
    Ngày đầu tiên bước vào lớp, tôi cứ ngỡ như mình đang mơ. Tôi đã gặp lại Lọt. Vẫn đôi mắt trong veo, long lanh ánh nước, vẫn nụ cười tươi tắn ngọt ngào. Làm sao tôi có thể quên được người bạn ấu thơ dù bao nhiêu năm đã xa cách. Nhưng dường như…Lọt không nhớ tôi. Lọt tên thật là Hoàng Anh, vì ngày xưa má nó đẻ lọt nó ở trong ruộng nên mới gọi luôn như vậy.
    Có đôi lúc, tôi đứng từ xa, trân mắt nhìn Lọt cười, tôi thấy như có cái gì đó là lạ- một cảm xúc mà trước đây tôi chưa hề có. Cái cảm xúc ấy khiến tôi lúng túng mỗi khi nhìn thấy Lọt, khiến tôi lắp bắp mỗi khi Lọt hỏi bài và khiến tôi luôn ao ước được đến trường để gặp Lọt. nhưng tất cả mọi xúc cảm tuyệt vời ấy dường như vỡ nát khi Bảo - thằng bạn thân ngồi ngay cạnh tôi nói:
    “Tao thích Hoàng Anh. Tao sẽ cưa đổ nó cho mày xem.”
    Bảo là một thằng con trai phố huyện chánh gốc còn tôi chỉ là một thằng con trai quê mùa sống trọ ở ký túc xá, làm sao tranh lại nó. Hơn nữa, tôi xem nó như anh em, việc gì cũng kể nó nghe, cả việc gia đình lẫn việc ngày xưa tôi bị đối xử tàn tệ. Tôi chỉ giấu mỗi chuyện về Lọt. Đó là một bí mật của riêng tôi.
    “Thằng Dũng nó làm đó Hoàng Anh, hông phải tui đâu!”
    Tôi ngây người khi nghe Bảo nói, tất cả niềm tin của tôi dành cho người mà tôi ngỡ rằng bạn thân đã đổ nhào. Tôi biết, kẻ trộm cái di động của Hoàng Anh là nó. Nó lấy cái di động của Hoàng Anh, rồi đợi đến cuối giờ, giả vờ rằng mình tìm thấy để nhỏ cảm kích. Chính miệng nó đã nói với tôi như thế mà! Nhưng có ra sao nó cũng không ngờ, Lọt nhờ cô giáo kiểm tra từng người và cô đã tìm thấy cái di động trong… hộc bàn của Bảo và tôi.
    “Thưa cô, ba bạn Dũng từng đi tù vì tôi ăn trộm, nên em nghĩ…” Bảo chưa dứt câu, tôi đã đấm thẳng vào mặt nó. Bao nhiêu sự giày vò của quá khứ tàn nhẫn ùa về như bão tố. Gương mặt người phụ nữ chua ngoa ngày xưa xen lẫn gương mặt phản bội của Bảo khiến tôi như mất hết cả lý trí. Tôi làm điều mà trước đây tôi đã không dám làm:
    “Tao chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là một thằng ăn cắp cả! Mày nghe rõ chưa? Đồ phản bội.” Tôi hét đến vỡ cả lồng ngực rồi…bỏ chạy. Tự nhiên, tôi thèm một bàn tay kéo tôi ngay lúc ấy, một bàn tay thật ấm…
    Tôi chạy đi mà không hề biết rằng, phía sau lưng, có một người đã vùng chạy ngay ra cửa…
    Tôi ngồi ở bậc cầu thang, im lặng. Lọt đến, ngồi cạnh tôi, thỏ thẻ:
    “Tui biết bạn là ai.”

    “Tí vẫn còn nhớ Lọt mà, đúng hông?”
    “Lọt có tin tui hông?”
    “Có.”
    “Ừa, tui chỉ cần có vậy thôi!”
    THÁI LÊ DINH (Q.8)
    gpbanmethuot.net
    thay đổi nội dung bởi: Damsan, 16-09-2009 lúc 07:11 PM
    Chữ ký của Damsan
    Nàng đẹp quá, bạn tình ơi, đẹp quá !
    Đôi mắt nàng là một cặp bồ câu.

    (Dc 1,15 )

  2. Có 6 người cám ơn Damsan vì bài này:


  3. #2
    Cuoc Song Mai Van Xoay's Avatar

    Tham gia ngày: Nov 2008
    Tên Thánh: Joachim
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Số nhà : số thừa số thiếu. Đường đi tối đi lui. Sydney/Australia
    Bài gởi: 63
    Cám ơn
    220
    Được cám ơn 146 lần trong 43 bài viết

    Default

    Tôi ngồi ở bậc cầu thang, im lặng.
    Lọt đến, ngồi cạnh tôi, thỏ thẻ:

    “Tui biết bạn là ai.”

    “Tí vẫn còn nhớ Lọt mà, đúng hông?”
    “Lọt có tin tui hông?”
    “Có.”
    “Ừa, tui chỉ cần có vậy thôi!”

    chuyện dễ thương quá đi
    Chữ ký của Cuoc Song Mai Van Xoay
    Mỗi ngày là một hồng ân
    Facebook : Hung Hoang

    www.hbtog.org

  4. Được cám ơn bởi:


  5. #3
    Rocky's Avatar

    Tham gia ngày: Apr 2008
    Tên Thánh: Phêrô
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Nơi tôi ờ là nhà
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,446
    Cám ơn
    630
    Được cám ơn 6,180 lần trong 1,245 bài viết

    Default

    Niềm tin, lòng tin.... giúp tự tin, một bàn đạp để gượng dậy, trước những vùi dập, những thách bại... bôi nhọ.. nhọ bôi... nhưng một tí, một người tin....như dòng nước sạch rữa đi những gợn nhơ bụi bẫn của nhọ bôi, bôi nhọ ....Để bùn lầy, quá khứ không đè bẹp.... Tin, hay không tin, chấp nhận hay từ chối ....
    Chữ ký của Rocky


    Trong lòng bàn tay Cha, con bình an.... yên nghỉ

    Thắp lên hy vọng ngay cả khi tưởng chừng đụng đến cực điểm của tuyệt vọng




  6. Được cám ơn bởi:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com