|
13/7 CHÚA NHẬT 15 THƯỜNG NIÊN C
Đnl 30,10-14; Cl 1,15-20; Lc 10,25-37.
Phúc Âm: Lc 10, 25-37
"Ai là anh em của tôi?"
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có một người thông luật đứng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời". Người nói với ông: "Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông đọc thấy gì trong đó?" Ông trả lời: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình". Chúa Giêsu nói: "Ông đã trả lời đúng, hãy làm như vậy và ông sẽ được sống". Nhưng người đó muốn bào chữa mình, nên thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Nhưng ai là anh em của tôi?" Chúa Giêsu nói tiếp:
"Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho chủ quán mà bảo rằng: 'Ông hãy săn sóc người ấy và ngoài ra, còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả lại ông'. Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?" Người thông luật trả lời: "Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy". Và Chúa Giêsu bảo ông: "Ông cũng hãy đi và làm như vậy".
Ðó là Lời Chúa.
SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
NGƯỜI LÂM CẢNH KHỐN CÙNG LÀ ANH EM TÔI
“Ai là anh em của tôi?”
Bất cứ ai lâm vào cảnh đau khổ, khốn cùng, đều là anh chị em của chúng ta, đều là địa chỉ khẩn cấp thi thố lòng thương xót, đều là lúc thuận tiện để mỗi người cử hành lễ tế tạ ơn.
Hóa ra, anh em thân tình, bằng hữu chí thiết không phải lúc thịnh đạt, khỏe mạnh chén chú chén anh với sơn hào hải vị, mà chính là hồi suy sụp bệnh đau tàn tận vò võ nỗi cô độc trơ vơ!
Hóa ra, địa chỉ của lòng thương xót không phải là người đẹp, người giàu có, chức quyền, người làm vui lòng mình, mà là ai kia vô danh tiểu tốt, xấu xí, nghèo hèn, và cả những người chẳng thương mến mình lại còn ganh tỵ thù hiềm sỉ nhục mình quá lẽ!
Hóa ra, việc thi thố lòng thương xót cho người lâm cảnh khốn cùng, không kể là ai, lại chính là việc cử hành lễ tế tạ ơn Thiên Chúa đã nhận mình là người anh em của Chúa và cứu rỗi mình thoát khỏi tình cảnh bi đát nhất là cái chết ngàn đời.
Tạ ơn Chúa vì dụ ngôn “Người Samaritano nhân hậu” đã làm thốn đau cõi lòng các gia đình công giáo, vì người Samaritano có lòng nhân hậu, biết xót thương người, lại là một lương dân!
Thảo nào, có nhiều người lương nói: “Tôi tin đạo, chứ tôi không tin người nói mình có đạo”. Đúng vậy, có lẽ nào người nói mình có đạo của Chúa là đạo yêu thương, mà đành lòng lấy con mắt ngó cảnh tình bi đát của người bị nạn, rồi lặng lẽ ra đi! Có lẽ nào người có đạo lại sống vô cảm kiểu “sống chết mặc bay” đối với những người đang lâm cảnh cùng khốn.
Anh Đời nghèo khổ xơ gan cổ trướng, cần tiền chữa bệnh. Các bà mẹ công giáo đi xin bà con trong xóm, trong xứ giúp đỡ. Một bà cố nói: “Nó uống rượu cả đời, xơ gan, giúp chi nó!”.
Ước gì các gia đình có lòng thương xót anh em cùng khốn.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình nhận ra mọi người là anh em, để thi thố lòng xót thương mà tạ ơn Chúa thương xót. Amen.
PM Cao Huy Hoàng
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
|
|