22/11 THỨ BẢYTUẦN 33 TN
1Mcb 6,1-13; Lc 20,27-40.

Phúc Âm: Lc 20, 27-40

"Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, Môsê đã viết cho chúng tôi: nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ đó để anh mình có kẻ nối dòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ, rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào. Sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy, vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ?"
Chúa Giêsu trả lời rằng: "Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống, vì mọi người đều sống cho Chúa".
Bấy giờ có mấy luật sĩ lên tiếng thưa Người rằng: "Lạy thầy, Thầy dậy đúng lắm". Và họ không dám hỏi Người điều gì nữa.
Ðó là Lời Chúa.


SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
ĐỂ ĐƯỢC SỐNG ĐỜI SAU TRONG NƯỚC CHÚA
“Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống”

Con người chỉ chạm tới được cái hạnh phúc trần gian chóng vánh, phôi phai, mà tưởng như là vĩnh cửu. Quả thực, hạnh phúc nào trên trần gian này rồi cũng tiêu tan, bởi tất cả những gì ở trần gian này đều gắn liền với sự chết, hư mất muôn đời.

Trong buổi họp các cụ cao niên, có cụ nói: “Tuổi già xồng xộc đến, sự chết đã gần kề. Ai cũng có quyền tiếc nuối, có quyền ước mơ. Nhưng tiếc nuối gì? Tiếc vì không còn được sống để hưởng thụ danh lợi dục trần gian này chăng? Hay tiếc vì một đời mê muội danh lợi dục mà chưa nghĩ đến, chưa chuẩn bị cho ngày tàn của nó sớm ra như vậy? Còn mơ, thì mơ gì? Mơ khỏe lại chăng? Không bao giờ có! Mơ chết rồi sống lại để tiếp tục những ngày ăn nhậu, du lịch, tiêu khiển, hưởng thụ lạc thú chăng? Sai lầm! Thiết nghĩ, điều đáng tiếc và đáng sám hối, là “chưa kính mến Chúa đủ, chưa yêu người đủ”. Điều đáng mơ là “mơ được Chúa thứ tha, được Chúa đưa về nhà Chúa chứ đừng quăng ra đâu đó, mà phải xa cách Chúa đời đời”. Cả hội trường thinh lặng trầm tư. Thầy Báu nói: “Hết giờ. Tạ ơn Chúa, ra về”

Lời Chúa hôm nay là bài giáo lý về đời sau, để các gia đình hiểu cuộc sống mới trong Nước Thiên Chúa là cuộc sống hạnh phúc siêu nhiên đích thực vĩnh cửu trong Thiên Chúa.

Chúa Giê-su nói: Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại”. Nơi Thiên Chúa, không hề có sự chết, chỉ có sự sống, sự sống vĩnh cửu trong tình yêu chí thánh.

Lạy Chúa, xin cho các gia đình biết thánh hóa cuộc sống đời này, và chuẩn bị để được sống đời sau trong Nước Chúa. Amen.

PM Cao Huy Hoàng