Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 3 trên 3

Chủ đề: Giấy chứng nhận... Người

  1. #1
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Thumbs down Giấy chứng nhận... Người

    Giấy chứng nhận... Người

    Trên đoàn tàu, cô soát vé hết sức xinh đẹp cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi áng chừng đi làm thuê, hạch sách: -Vé tàu!

    Người đàn ông lớn tuổi lục khắp người từ trên xuống dưới một thôi một hồi, cuối cùng tìm thấy vé, nhưng cứ cầm trong tay không muốn chìa ra.

    Cô soát vé liếc nhìn vào tay anh, dấm dẳn:

    - Đây là vé trẻ em.

    Người đàn ông đứng tuổi đỏ bừng mặt, nhỏ nhẹ đáp:

    -Vé trẻ em chẳng phải ngang giá vé người tàn tật hay sao?

    Giá vé trẻ em và người tàn tật đều bằng một nửa vé, đương nhiên cô soát vé biết. Cô nhìn kỹ người đàn ông một lúc rồi hỏi:

    -Anh là người tàn tật?

    -Vâng, tôi là người tàn tật.

    -Vậy anh cho tôi xem giấy chứng nhận tàn tật.

    Người đàn ông tỏ ra căng thẳng. Anh đáp:

    -Tôi ... không có giấy tờ. Khi mua vé cô bán vé bảo tôi đưa giấy chứng nhận tàn tật, không biết làm thế nào, tôi đã mua vé trẻ em

    Cô soát vé cười gằn:

    -Không có giấy chứng nhận tàn tật, làm sao chứng minh được anh là người tàn tật?

    Người đàn ông đứng tuổi im lặng, khe khẽ tháo giầy, rồi vén ống quần lên: Anh chỉ còn một nửa bàn chân.

    Cô soát vé liếc nhìn, bảo:

    - Tôi cần xem chừng từ, tức là quyển sổ có in mấy chữ "Giấy chứng nhận tàn tật", có đóng con dấu bằng thép của Hội người tàn tật!

    Người đàn ông đứng tuổi có khuôn mặt quả dưa đắng, giải thích:

    - Tôi không có hộ khẩu của địa phương, người ta không cấp sổ tàn tật cho tôi. Hơn nữa, tôi làm việc trên công trường của tư nhân. Sau khi xảy ra sự cố ông chủ bỏ chạy, tôi cũng không có tiền đến bệnh viện giám định ...

    Trưởng tàu nghe tin, đến hỏi tình hình. Người đàn ông đứng tuổi một lần nữa trình bày với trưởng tàu, mình là người tàn tật, đã mua một chiếc vé có giá trị bằng vé của người tàn tật ...

    Trưởng tàu cũng hỏi:

    - Giấy chứng nhận tàn tật của anh đâu?

    Người đàn ông đứng tuổi trả lời anh không có giấy chứng nhận tàn tật, sau đó anh cho Trưởng tàu xem nửa bàn chân của mình.

    Trưởng tàu chẳng buồn nhìn, nhất mực nguyên tắc:

    - Chúng tôi chỉ xem giấy chứng nhận, không xem người. Có giấy chứng nhận tàn tật chính là người tàn tật, có giấy chứng nhận tàn tật mới được hưởng chế độ ưu đãi vé người tàn tật. Anh mau mau mua vé bổ sung.

    Người đứng tuổi bỗng thẫn thờ. Anh lục khắp lượt các túi trên người và hành lý, chỉ có bốn đồng, hoàn toàn không đủ mua vé bổ sung. Anh nhăn nhó và nói với trưởng tàu như khóc:

    - Sau khi bàn chân tôi bị máy cán đứt một nửa, không bao giờ còn đi làm được nữa. Tôi không có tiền, ngay đến về quê cũng không về nổi. Nửa vé này cũng do bà con đồng hương góp mỗi người một ít để mua giùm, xin ông mở lượng hải hà, giơ cao đánh khẽ, nương bàn tay cao quý, tha cho tôi.

    Trưởng tàu kiên quyết:

    - Không được.

    Thừa dịp, cô soát vé nói với Trưởng tàu:

    - Bắt anh ta lên đầu tàu xúc than, coi như làm lao động nghĩa vụ.

    Nghĩ một lát, trưởng tàu đồng ý:

    - Cũng được.

    Một đồng chí lão thành ngồi đối diện với người đàn ông đứng tuổi tỏ ra chướng tai gai mắt, đứng phắt lên nhìn chằm chằm vào mắt vị trưởng tàu, hỏi:

    - Anh có phải đàn ông không?

    Vị trưởng tàu không hiểu, hỏi lại:

    - Chuyện này có liên quan gì đến việc tôi có là đàn ông hay không?

    - Anh hãy trả lời tôi, anh có phải đàn ông hay không?

    - Đương nhiên tôi là đàn ông!

    - Anh dùng cái gì để chứng minh anh là đàn ông? Anh đưa giấy chứng nhận đàn ông của mình cho mọi người xem xem?

    Mọi người chung quanh cười rộ lên.

    Thừ người ra một lát, vị truởng tàu nói:

    - Một người đàn ông to lớn như tôi đang đứng đây, lẽ nào lại là đàn ông giả?

    Đồng chí lão thành lắc lắc đầu, nói:

    - Tôi cũng giống anh chị, chỉ xem chứng từ, không xem người, có giấy chứng nhận đàn ông sẽ là đàn ông, không có giấy chứng nhận đàn ông không phải đàn ông.

    Vị trưởng tàu tịt ngóp, ngay một lúc không biết ứng phó ra sao.

    Cô soát vé đứng ra giải vây cho Trưởng tàu. Cô nói với đồng chí lão thành:

    - Tôi không phải đàn ông, có chuyện gì ông cứ nói với tôi.

    Đồng chí lão thành chỉ vào mặt chị ta, nói thẳng thừng:
    - Cô hoàn toàn không phải người!

    Cô soát vé bỗng nổi cơn tam bành, nói the thé:

    - Ông ăn nói sạch sẽ một chút. Tôi không là người thì là gì?

    Đồng chí lão thành vẫn bình tĩnh, cười ranh mãnh, ông nói:

    - Cô là người ư? Cô đưa giấy chứng nhận "người" của cô ra xem nào...

    Mọi hành khách chung quanh lại cười ầm lên một lần nữa.


    Chỉ có một người không cười. Đó là người đàn ông trung niên bị cụt chân. Anh cứ nhìn trân trân vào mọi thứ trước mặt. Không biết tự bao giờ, mắt anh đẫm lệ, không rõ anh tủi thân, xúc động, hay cay đắng oán thù …

    Úc Thanh (Trung Quốc) - Vũ Công Hoan dịch

  2. Có 2 người cám ơn littlewave vì bài này:


  3. #2
    Nguyên Xuân's Avatar

    Tuổi: 33
    Tham gia ngày: Jun 2008
    Tên Thánh: Đôminicô
    Giới tính: Nam
    Đến từ: xứ Thịnh Liệt - Hà Nội
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 653
    Cám ơn
    2,400
    Được cám ơn 1,800 lần trong 508 bài viết

    Default

    không biết đây chỉ là một truyện ngắn hay là một câu chuyện có thật nhỉ?
    Chữ ký của Nguyên Xuân
    Chúa ơi, con muốn trò chuyện với Chúa. Chúa add nick con nghe. '(^_^)'
    OH MY GOD! I LOVE YOU!

    Mời ACE ghé thăm

  4. #3
    BMK's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2007
    Tên Thánh: Phêrô
    Giới tính: Nam
    Đến từ: GP Long Xuyên
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 513
    Cám ơn
    617
    Được cám ơn 1,590 lần trong 336 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi Nguyên Xuân View Post
    không biết đây chỉ là một truyện ngắn hay là một câu chuyện có thật nhỉ?
    Những chuyện tương tự như thế này, nó xảy ra hằng ngày trong xã hội đó bạn ạ :18:
    Chữ ký của BMK
    Bạn hãy sống như ngày mai phải chết
    Yêu như ngày mai phải cách xa
    Thực hiện ước mơ của bạn như thể nó là cơ hội cuối cùng trong cuộc đời bạn.


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com