|
CAN ĐẢM ĐỔI ĐỜI, ĐỂ SỐNG CHO CHÚA
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Kính thưa cộng đoàn,
Có những lần ta vấp ngã. Có những ngày lòng ta tối lại. Có những lúc tưởng như chẳng còn lối để quay về. Nhưng nếu một lần ta để cho ánh mắt Chúa chạm vào – như Phêrô năm xưa – thì từ chỗ tối tăm ấy, ta sẽ đứng dậy. Và đó là khởi đầu cho một cuộc đổi đời trong ân sủng.
Hôm nay mừng kính hai thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô – chúng ta không chỉ chiêm ngắm hai khuôn mặt sáng ngời của Giáo Hội, mà còn được đánh động bởi hai hành trình đổi đời, rất thật, rất người, nhưng cũng đầy vinh quang.
Phêrô – một người dân chài bộc trực, nồng nhiệt, dám hứa nhưng lại yếu đuối. Một đêm kia, ông chối Thầy ba lần. Và rồi – ánh mắt Giêsu từ pháp đình nhìn xuống – một ánh mắt không buộc tội, nhưng chạm thấu tâm can. Nước mắt vỡ oà. Lòng hối hận thấm đẫm. Đêm đó, Phêrô chết đi – chết cái tôi tự mãn – để rồi từ ngày ấy, ông đứng lên làm người dẫn đầu đoàn chiên.
Còn Phaolô – người trí thức đầy kiêu hãnh, mang lý tưởng bảo vệ lề luật. Nhưng lý tưởng ấy biến ông thành kẻ bắt đạo, thù nghịch với Đức Giêsu. Rồi giữa đường Đa-mát, một luồng sáng đập ngã ông. Ba ngày mù lòa – nhưng cũng là ba ngày mắt linh hồn ông được mở. Và rồi từ đó, Phaolô không còn sống cho chính mình, mà sống cho Đấng đã chết và sống lại vì ông.
Hai cuộc đời. Hai khởi điểm rất khác. Nhưng một hành trình chung: dám đổi đời – để sống cho Chúa và làm chứng cho Tin Mừng.
Cuộc đổi đời ấy không dễ dàng. Đó là cuộc lột xác đau đớn như đại bàng phải bẻ mỏ, nhổ móng, thay lông. Đó là hành trình từ bỏ cái cũ, cái an toàn, cái quen thuộc… để bước vào con đường Chúa muốn.
Phêrô từng chối Chúa, nhưng ông không chết trong mặc cảm như Giuđa. Ông đứng lên – vì ông tin tình thương Chúa lớn hơn tội mình.
Phaolô từng giết người vô tội, nhưng ông không để quá khứ làm cớ trốn chạy. Ông đứng lên – vì ông biết ơn Chúa vẫn đủ cho ông.
Và cũng chính khi họ đứng lên, để Chúa làm chủ cuộc đời mình, thì từ những viên đá thô, họ trở nên đá tảng. Từ những khuyết tật, họ trở thành cột trụ đức tin của toàn thế giới.
Còn chúng ta thì sao? Mỗi người đều có những vết thương, những yếu đuối. Nhưng điều quan trọng không phải là ta đã vấp ngã bao lần, mà là: ta có dám đứng dậy và để Chúa đổi đời mình không?
Đổi đời – không phải là chuyện của ngày hôm qua hay chỉ dành cho các thánh. Đó là lời mời gọi hôm nay – cho mỗi chúng ta.
Đổi đời – là dám bước ra khỏi thói quen tội lỗi.
Đổi đời – là dám chọn cầu nguyện thay vì than thân.
Đổi đời – là dám yêu thương khi dễ giận hờn.
Đổi đời – là dám sống đạo thật giữa một thế giới sống ảo.
Và nhất là: dám tin rằng, với Chúa, không có vết thương nào Ngài không thể chữa lành, không có cuộc đời nào Ngài không thể đổi mới.
Xin cho chúng ta đừng bao giờ sợ đổi đời, vì đó là con đường sống.
Xin cho chúng ta đừng bao giờ thất vọng về chính mình, vì Chúa vẫn đang chờ ánh mắt ta gặp lại Ngài.
Và xin cho chúng ta – như Phêrô và Phaolô – cũng trở thành những chứng nhân sống động cho Tin Mừng, bằng chính cuộc đời đã được Chúa biến đổi.
Lạy Chúa, xin đổi mới con mỗi ngày.
Để từ một con người yếu đuối – con trở nên khí cụ bình an.
Từ một cuộc đời mong manh – con nên ngọn lửa Tin Mừng giữa thế gian. Amen.
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
|
|