https://thanhlinh.net/vi/tac-gia/tran-tien

Sống như người Samari nhân hậu
(Cảm nhận Lc 10, 25-37)

Và này có người kia thông luật
Đến hỏi Chúa lẻo lắt bao lời:
"Tôi phải làm gì cho rồi
Để được sự sống đời đời mai sau?"

Đức Giêsu liền mau đáp lại:
"Sách luật kia còn đấy nhắc ghi
Trong luật đã viết những gì?
Ông đọc và đã thực thi thế nào?"

Ông thấu rõ! Cất cao thưa Chúa:
"Hãy yêu mến Đức Chúa, Chúa ngươi
Hết lòng, hết tâm trí ngươi
Yêu mình thế nao, yêu người vậy thôi!"

Đức Giêsu đem lời đáp lại:
"Ông trả lời quả vậy đúng thay!
Hãy làm như thế thường ngày
Ông sẽ được sống dư đầy khôn ngơi".

Nhưng ông ấy chẳng rời chứng tỏ
Là mình đây ắt có lý đầy
Nên mới thưa với Chúa ngay:
"Nhưng thân cận tôi là ai thưa Ngài?"

Đây dụ ngôn giảng giải Chúa đáp:
"Có người kia phải trẩy bước ra
Từ Giêrusalem xuống Giêrikhô
Dọc đường gặp cướp những là hành hung".

"Chúng đánh anh đến chừng nhừ tử
Lột cho sạch rồi tự rời mau
Bỏ mặc người ấy đớn đau
Nửa sống nửa chết biết cầu cứu ai".

"Chợt tình cờ có thầy tư tế
Ông thấy anh bên vệ nằm dài
Nhưng kìa trông thật buồn cay
Ông đành mặc kệ xa bay vậy mà!"

"Rồi một thầy Lêvi qua lối ấy
Cũng thấy anh cũng lại tránh sang
Cũng vô tâm cũng chẳng màng
Rẽ qua lối khác mà quàng lui đi".

"Nhưng có người Samari lối bước
Đã dừng chân đứng trước anh ta
Chạnh lòng với niềm xót xa
Dầu khăn băng bó, dịu xoa cho tròn".

"Đặt lên lừa lại còn đem tới
Nơi quán trọ tiện lợi chăm lo
Hôm sau ông còn cậy nhờ
Tiền trao chủ quán mong cho hậu toàn".

"Hai quan tiền giao ban chủ quán
Dặn người này cẩn thận trông xem
Sau này nếu tốn kém thêm
Khi trở về tôi sẽ đem hoàn mà".

"Vậy theo ông trong ba người đó
Ai là người chứng tỏ cận thân
Người nào là chính ân nhân
Với người bị cướp lột trần thương tâm?"

Người thông luật thấu dần khẽ nói:
"Chính là kẻ trải tới xót thương"
Chúa bảo ông trong mến thương:
"Ông cũng vậy, bước đời thường hãy thực thi."

Giuse Trần Thế Tiến