20/8. THỨ TƯ TUẦN 20 TN
Tl 9,6-15; Mt 20,1-16a.

Phúc Âm: Mt 20, 1-16a

"Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: "Nước Trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông.
"Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: "Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng". Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy.
"Ðến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: "Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?" Họ thưa rằng: "Vì không có ai thuê chúng tôi". Ông bảo họ rằng: "Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta".
"Ðến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: "Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết". Vậy những người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Ðang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: "Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?" Chủ nhà trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: "Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?"
"Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết".
Ðó là Lời Chúa.


SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
CÙNG TÔN VINH, CẢM TẠ CHÚA XÓT THƯƠNG
“Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng”

Câu chuyện Tin Mừng nói đến người làm vườn nho giờ thứ mười một, tức là, khoảng 5 giờ chiều thời nay, mà vẫn được ông chủ trả cùng khoản lương như những người làm từ sáng sớm đến chiều tối. Họ không đồng tình với ông chủ, vì cho là chuyện bất công. Nhưng ông chủ trả lời: “Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?”.

Thiên Chúa là đấng uy quyền, khôn ngoan, công minh chính trực, nhưng giàu lòng nhân hậu xót thương. “Người không xử với ta như ta đáng tội”. Người không thực thi đức công bằng theo kiểu “mắt đền mắt, răng thế răng”, và cũng không trả công cho người tin yêu và phục vụ Người theo cách sòng phẳng của người phàm. Thiên Chúa không mắc nợ ai cả. Người luôn thi ân, ban phát theo lòng nhân hậu khôn ngoan của Người. Người không xem chúng ta là con nợ, vì những gì Người ban cho, là tự ý yêu thương của Người hoặc theo lời cầu xin đẹp ý Người. Không ai nói với Chúa rằng con vay mượn Chúa điều gì. Ai có ý vay mượn thì phải trả nợ sòng phẳng. Ai hiểu mình đã nhận lãnh do lòng xót thương, thì cũng hãy cho đi vì lòng thương xót.

Quả thực, Chúa ban ân sủng cho mỗi người, mỗi nhà theo lòng nhân hậu khôn ngoan của Người. Chúa muốn các gia đình cứ làm việc phải làm của mình và làm vì yêu mến Chúa. Chúa không muốn người này hơn thua với người kia, nhà này ganh tỵ với nhà nọ, nhưng Chúa muốn tất cả mọi người, mọi nhà cùng vui mừng tôn vinh và cảm tạ Chúa rất nhân hậu xót thương.

Lạy Chúa, xin cho các gia đình nhận ra những ơn lành của Chúa ban và biết dùng ơn ấy mà sắm lấy sự sống đời đời. Amen.

PM Cao Huy Hoàng