Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 8 trên 8

Chủ đề: Tin nhắn cuối cùng của vợ!

Threaded View

  1. #1
    Tim's Avatar

    Tham gia ngày: Feb 2009
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Nơi bình yên .......
    Bài gởi: 805
    Cám ơn
    858
    Được cám ơn 2,789 lần trong 668 bài viết

    Default Tin nhắn cuối cùng của vợ!

    Vợ là cái đuôi nhỏ, bất kỳ tôi đi đâu vợ cũng hỏi cặn kẽ. Tôi càm ràm, vợ lại lấy đó làm vui. Nhưng cái đuôi nhỏ của tôi đã vĩnh viễn ra đi trong một đêm mưa gió bão bùng…
    Lòng tôi đau xé như có ngàn vết kim châm, tôi không thể nào tha thứ được cho bản thân mình.
    Sau khi kết hôn, vợ bán nhẫn mua cho tôi một cái điện thoại di động, đêm hôm đó, hai vợ chồng nằm trên giường nghe thử cho bằng hết các kiểu chuông trong điện thoại. Cả hai đều cảm thấy cuộc sống như những tiếng chuông, trong vắt vui tai, đầy ăm ắp hy họng.
    Kể từ sau ngày hôm ấy, tôi thường xuyên nhận được điện thoại của vợ: khi thì “Ông xã, tan ca nhớ mua ít rau đem về nhé”, lúc lại “ Ông xã, em nhớ anh, em yêu anh”, hoặc “Ông xã, tối này hai vợ chồng mình về nhà mẹ ăn cơm nha anh.”
    Tôi cảm thấy vô cùng ấm áp. Có một lần, tôi quên đem theo cục xạc pin, xui xẻo sao ngày hôm đó sếp lại bắt đi tiếp khách mãi đến nửa đêm mới về đến nhà, vừa đẩy cửa bước vào, đã thấy vợ khóc sưng cả mắt.
    Thì ra, kể từ lúc tôi tan ca, cứ mỗi 15 phút là vợ lại gọi điện thoại cho tôi, cứ sợ tôi xảy ra chuyện, sau đó là cứ cách 10 phút gọi một lần, khi tôi đẩy cửa bước vào, vợ cũng vừa bỏ ống nghe xuống.
    Đúng là chuyện bé xé ra to “Anh có phải là con nít đâu, xảy ra chuyện gì được chứ?”. Vợ tôi lại linh cảm rằng tôi không bắt điện thoại có nghĩa là không về nữa, tôi ôm đầu vợ, cười nói: “Ngốc ạ!”
    Nhưng cũng kể từ đó, tôi không bao giờ dám quên xạc pin nữa.
    Sau đó, tôi được thăng chức, có tiền, đổi ít nhất cũng vài cái điện thoại. Bỗng một hôm tôi chợt nhớ ra mình còn nợ vợ một chiếc nhẫn cưới thế là tức tốc lôi vợ đi mua. Nhưng vợ lại do dự, nói: “Nhẫn bạch kim đeo trên tay cũng chẳng có tác dụng gì, anh mua cho em một cái điện thoại được không, em có thể liên lạc thường xuyên với anh?” Thế là tôi mua cho vợ một cái điện thoại.
    Hôm ấy, hai vợ chồng kẻ trong phòng ngủ, người nơi phòng khách nhắn tin qua lại vui không kể xiết.
    Một đêm nọ, tôi và một người bạn đồng nghiệp đến nhà một người bạn đánh bài, đang cao hứng thì nhận được điện thoại của vợ: “Anh đang ở đâu? Sao vẫn chưa về nhà?”
    “Anh đang đánh bài ở nhà đồng nghiệp”
    “Khi nào anh về?’
    “Tí nữa”
    Thua rồi thắng, thắng rồi lại thua, vợ gọi điện hết lần này đến lần khác.
    Trời đổ mưa lớn, điện thoại lại reng: “Thật ra thì anh đang ở đâu? Đang làm gì, về nhanh đi anh!”
    “Đã nói rồi mà, anh đang chơi ở nhà đồng nghiệp, trời mưa lớn thế này sao mà về được!”
    “Anh cho em biết anh đang ở đâu đi, em đến đón anh”
    “Thôi khỏi đi”
    Tất cả những người bạn cùng đánh bài hôm đó đều cười nhạo rằng: “Bị vợ quản giáo chặt quá”, điên tiết, tôi tắt luôn điện thoại.
    Trời tạnh mưa, tôi cũng vừa thua sạch túi, thằng bạn lấy xe đưa tôi về nhà, nhưng về đến nhà thì cửa khóa chặt, vợ không có nhà. Điện thoại reng, tôi nghe tiếng mẹ vợ khóc ở đầu dây bên kia: “Nửa đêm nó đội mưa mang dù chạy xe máy đi kiếm con, đi hết nhà người bạn này đến nhà người bạn khác, bị đụng xe, không tỉnh lại được nữa rồi”.
    Tôi mở điện thoại ra, chỉ nhận được một tin nhắn thoại: “Anh quên rồi sao? Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của hai đứa mình! Em đi tìm anh đây, anh đừng đi lung tung nhé, em đem theo dù!”
    Vợ tôi trên đường đi tìm tôi và không bao giờ tỉnh lại nữa, nước mắt tôi dàn dụa, nhìn trân trối vào hộp thư thoại, tôi cảm nhận được rằng đêm ấy tôi đã thua cả một thế giới.

    (zing.vn)


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com