Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 41 tới 41 trên 41

Chủ đề: SUY NIỆM LỜI CHÚA THÁNG 12/2010

Threaded View

  1. #1
    Rosa_Huong's Avatar

    Tuổi: 48
    Tham gia ngày: Nov 2008
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Tp. Ho Chi Minh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,457
    Cám ơn
    3,335
    Được cám ơn 3,964 lần trong 1,160 bài viết

    Default SUY NIỆM LỜI CHÚA THÁNG 12/2010

    01/12

    Ăn no nê


    Thứ Tư Tuần thứ 1 Mùa Vọng

    Lời Chúa:
    Mt 15, 29-37

    29Đức Giêsu xuống khỏi miền ấy, đến ven Biển Hồ Galilê. Người lên núi và ngồi ở đó. 30Có những đám người đông đảo kéo đến cùng Người, đem theo những kẻ què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc và nhiều bệnh nhân khác nữa. Họ đặt những kẻ ấy dưới chân Người và Người chữa lành, 31khiến đám đông phải kinh ngạc vì thấy kẻ câm nói được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy. Và họ tôn vinh Thiên Chúa của Ítraen. 32Đức Giêsu gọi các môn đệ lại mà nói: "Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn. Thầy không muốn giải tán họ, để họ nhịn đói mà về, sợ rằng họ bị xỉu dọc đường." 33Các môn đệ thưa: "Trong nơi hoang vắng này, chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho đám đông như vậy ăn no?" 34Đức Giêsu hỏi: "Anh em có mấy chiếc bánh?" Các ông đáp: "Thưa có bảy chiếc bánh và một ít cá nhỏ." 35Bấy giờ, Người truyền cho đám đông ngồi xuống đất. 36Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông. 37Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được bảy thúng đầy.

    Ai nấy đều ăn và được no nê (Mt 15,37)



    Suy niệm:
    Khi mô tả về thời cánh chung, thời thiên sai, thời của Đấng Mêsia, ngôn sứ Isaia nghĩ đến một bữa tiệc lớn cho muôn dân tộc do Đức Chúa của Ítraen khoản đãi trên núi thánh. Không phải chỉ đãi thịt béo, rượu ngon, Đức Chúa còn lau khô dòng lệ trên khuôn mặt mọi người, Khổ đau không còn nữa, chỉ còn tiếng reo vui (Is 25, 6-10).
    Nơi Đức Giêsu, lời của ngôn sứ Isaia đã được ứng nghiệm. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu lên một ngọn núi thuộc miền Thập Tỉnh của dân ngoại (Mc 7, 31). Dân chúng kéo đến cùng với những người bệnh hoạn tật nguyền. Trên ngọn núi ấy, Ngài đã đem đến niềm vui cho bao người. Kẻ câm nói được, người què đi được, người mù sáng mắt. Đức Giêsu không giảng về một Nước Trời xa xôi. Ngài cho thấy một Nước Trời gần gũi khi thân xác được lành mạnh.
    Kitô giáo không duy tâm, duy linh hay duy vật. Đức Giêsu quan tâm đến trọn cả con người với xác và hồn. Chính vì thế Ngài vừa rao giảng, vừa chữa bệnh. Ngài biết chạnh lòng thương đám đông, vì họ đã ở lại với Ngài từ ba ngày qua mà không có gì ăn. Ngài hiểu thế nào là cái đói và hậu quả của nó nên Ngài không muốn để họ đi về mà bụng lại rỗng không. “Sợ rằng họ bị xỉu dọc đường” (c. 32). Đức Giêsu đã nghĩ đến việc cho họ ăn như một nhu cầu cấp thiết. “Chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho đám đông như vậy ăn no” (c. 33). Trước vấn đề lương thực cho một đám đông ở nơi hoang vắng, các môn đệ thấy mình bất lực và bế tắc. “Bảy cái bánh và ít cá nhỏ”, đó là tất cả những gì họ có.
    Để nuôi đám đông, các môn đệ phải cộng tác với Đức Giêsu, trao cho Ngài tất cả những gì mình có, để rồi nhận lại tất cả từ Ngài, và đem chia sẻ cho đám đông.

    Bữa ăn ở nơi vắng này không phải là một đại tiệc với rượu thịt, nhưng rõ ràng là rất cần thiết, đem lại no đủ và thậm chí dư thừa. Thế giới hôm nay có hơn một tỉ người đói, đa số ở Á châu. Những bữa ăn đầy đủ vẫn là nỗi khát khao ám ảnh nhiều người. Đói chẳng những làm ngất xỉu hay dẫn đến cái chết, nhưng còn làm người ta mất nhân cách, sống không ra người. Bận tâm của Đức Giêsu về cái đói cũng là mối bận tâm của Giáo Hội. Phép lạ bánh hóa nhiều của Đức Giêsu phải được nhân lên khắp nơi, để không còn ai phải đói trên thế giới. Bữa tiệc cánh chung, nơi muôn người từ đông sang tây đến dự, phải được chuẩn bị từ những bữa ăn cho kẻ nghèo hôm nay. Sống Mùa Vọng là lưu tâm đến bao người thiếu ăn ở quanh ta. Và dù chỉ có mấy cái bánh, ta vẫn tin có thể bẻ ra để nuôi được họ.
    Lạy Cha, xin cho con ý thức rằng tấm bánh để dành của con thuộc về người đói, chiếc áo nằm trong tủ thuộc về người trần trụi, tiền bạc con cất giấu thuộc về người thiếu thốn. Lạy Cha, có bao điều con giữ mà chẳng dùng, có bao điều con lãng phí bên cạnh những Ladarô túng quẫn, có bao điều con hưởng lợi dựa trên nỗi đau của người khác, có bao điều con định mua sắm dù chẳng có nhu cầu. Con hiểu rằng nguồn gốc sự bất công chẳng ở đâu xa. Nó nằm ngay nơi sự khép kín của lòng con. Con phải chịu trách nhiệm về cảnh nghèo trong xã hội. Lạy Cha chí nhân, vũ trụ, trái đất và tất cả tài nguyên của nó là quà tặng Cha cho mọi người có quyền hưởng. Cha để cho có sự chênh lệch, thiếu hụt, vì Cha muốn chúng con san sẻ cho nhau. Thế giới còn nhiều người đói nghèo là vì chúng con giữ quá điều cần giữ. Xin dạy chúng con biết cách đầu tư làm giàu, nhờ sống chia sẻ yêu thương. Amen.

    Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ


    Cầu nguyện:
    Lạy Chúa Giêsu, qua Bí tích Thánh Thể Chúa ở lại với chúng con mọi ngày cho đến tận thế. Chúa ở lại để chia sẻ buồn vui với kiếp người chúng con. Chúa ở lại để nâng đỡ và hộ phù chúng con. Chúng con xin hết lòng cảm tạ Chúa. Xin ban cho chúng con đức tin đủ để chúng con trao phó đời mình cho lòng thương xót của Chúa.
    Lạy Chúa, chúng con vẫn biết rằng “được lời lãi cả thế gian, chết mất linh hồn nào ích gì?” Nhưng Chúa ơi! sao chúng con vẫn quyến luyến của cải, danh vọng trần gian hơn là Nước trời mai sau. Chúng con vẫn chạy theo đồng tiền, chạy theo danh vọng để rồi xa lìa Chúa. Chúng con vẫn làm tôi cho tiền của hơn là làm tôi cho Thiên Chúa. Xin Chúa tha thứ cho những chọn lựa sai lầm của chúng con. Xin giúp chúng con vượt thắng cám dỗ của đồng tiền để luôn trung thành theo lề luật Chúa. Xin giúp chúng con biết chọn lựa Chúa hơn là những vinh hoa phú quý trần gian. Xin giúp chúng con đừng vì đam mê vật chất mà đánh mất lương tri của một con người, nhất là mất đi nước trời mai sau.
    Lạy Chúa, xin giúp chúng con yêu mến giá trị nước trời và biết sống theo những đòi hỏi của Tin Mừng. Xin cho chúng con cũng trở thành chứng nhân cho tin mừng của Chúa. Xin cho lời con nói, việc con làm luôn thể hiện đức bác ái yêu thương, ngõ hầu chúng con luôn xứng đáng là môn đệ của Chúa giữa thế giới hôm nay. Amen

    Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền
    http://tgpsaigon.net
    ______________________________________________

    THÁNG 12

    “Trinh nữ sẽ thụ thai và sinh con và người ta sẽ gọi tên Ngài là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng tôi”. (Mt 1, 23)

    Mang nặng đẻ đau

    Trong tờ thông tin liên lạc của một giáo xứ nọ, người ta đọc thấy ở trang bìa của số ra tháng 12 như sau: Mùa Vọng là mùa của thai nghén…


    Có lẽ chỉ có những người đàn bà đã hơn một lần kinh qua thời thai nghén và sinh nở mới có thể giúp chúng ta hiểu được thế nào là 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau… Trong 9 tháng 10 ngày, ngoài những nôn mửa không ngừng, người đàn bà mang thai thường phải trải qua nhiều tâm trạng khác nhau của vui buồn lẫn lộn…

    Vui vì sự sống và niềm hy vọng đang lớn dần trong tâm hồn và thể xác của mình, người đàn bà mang thai cũng lo sợ, vì những bất ngờ không lường trước được. Những đột biến trong người cũng khiến cho người đàn bà mang thai cảm nhận được sự mỏng dòn, yếu đuối của con người. Tất cả mọi cử động, chế độ dinh dưỡng đều được cân nhắc cẩn thận để không phương hại đến bào thai… Có nên tiếp tục đi nhanh như trước kia không? Có được hút một điếu thuốc như trước không? Có nên dùng cafe không? Có nên dùng một chút bia rượu không? Có nên thức khuya không?… Tất cả đều được cân nhắc từng ly từng tí.

    Bào thai càng lớn dần, niềm vui và nỗi lo lắng cũng tăng thêm… Và khi đến ngày nở nhụy khai hoa, như Chúa Giêsu đã nhận xét, niềm vui của người đàn bà khỏa lấp được tất cả những chờ đợi trong khi mang thai và những đớn đau trong khi sinh con.

    Sự chào đời của hài nhi không những mang lại niềm vui, nhưng cũng đảo lộn cuộc sống trong gia đình. Đứa bé đã trở thành trung tâm của cuộc sống gia đình. Giờ giấc thay đổi, nhịp sống cũng thay đổi. Và có lẽ cái nhìn cũng đổi mới với mọi người trong nhà.

    Mùa Vọng là mùa của thai nghén… Do tiếng thưa xin vâng đáp trả của Đức tin, chúng ta cũng cưu mang chính Chúa. Như người đàn bà có thể cảm nhận được sự tăng trưởng của bào thai, chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự hiện diện mỗi lúc một thêm thân mật và gần gũi của Chúa trong tâm hồn chúng ta.

    Cũng như người đàn bà mang thai có thể nhận ra sự mỏng dòn yếu đuối của mình, với sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn, chúng ta cũng cảm nhận sâu sắc hơn những bất toàn, khiếm khuyết và tội lỗi của chúng ta. Ý thức ấy càng mời gọi chúng ta bước đi trong từng cố gắng vươn cao hơn. Cũng như người đàn bà mang thai cân nhắc từng đường đi nước bước, từng cách ăn mặc đi đứng, người cưu mang Chúa cũng tập trung tất cả suy tư, hành động, cư xử của mình vào chính Chúa. Lẽ sống là động lực của người có niềm tin chính là Chúa…

    Bào thai càng lớn lên thì sự quên mình của người mẹ càng gia tăng. Người cưu mang Chúa cũng thế. Thánh Gioan Tẩy giả đã diễn tả đúng đòi hỏi ấy khi Ngài nói về Chúa Giêsu: “Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại”… Càng quên mình, người tín hữu Kitô càng cảm nhận được sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn. Đó là định luật của đời sống Đức tin, chính khi quên mình, người Kitô cảm nhận được sự hiện diện của Chúa và càng gặp được chính mình…

    Mùa Vọng là mùa của thai nghén: chúng ta hãy chuẩn bị cho Chúa Giêsu một máng cỏ trong tâm hồn chúng ta. Cũng như người đàn bà quên mình vì không biết bao nhiêu chuẩn bị cho con, chúng ta cũng hãy hướng trọn cuộc sống của chúng ta về với Chúa Giêsu. Hãy để cho Ngài lớn lên bằng những nhỏ lại của chúng ta: nhỏ lại trong tham vọng, nhỏ lại trong những ước muốn bất chính, nhỏ lại trong những đố kỵ, ghen ghét ích kỷ, nhỏ lại trong muôn vàn những đốn hèn, nhỏ nhặt trong cuộc sống… Và rồi, với Chúa ngự trị trong ta, tình mến sẽ lớn mãi trong trái tim.

    Trích từ sách LẼ SỐNG

    Chữ ký của Rosa_Huong
    ... Lạy Chúa Jesu con tín thác vào Chúa! ...

  2. Có 2 người cám ơn Rosa_Huong vì bài này:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com