|
|
15/12
Thầy có thật là Đấng phải đến không?
Thứ Tư Tuần thứ 3 Mùa Vọng
Lời Chúa:
Lc 7, 19-23
Ông Gioan liền gọi hai người trong nhóm môn đệ lại, 19sai họ đến hỏi Chúa rằng: "Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?" 20Khi đến gặp Đức Giêsu, hai người ấy nói: "Ông Gioan Tẩy Giả sai chúng tôi đến hỏi Thầy: "Thầy có thật là "Đấng phải đến" không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?" 21Chính giờ ấy, Đức Giêsu chữa nhiều người khỏi bệnh hoạn tật nguyền, khỏi quỷ ám, và ban ơn cho nhiều người mù được thấy. 22Người trả lời hai người ấy rằng: "Các anh cứ về thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết trỗi dậy, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng, 23và phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi."
Các anh cứ về thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe (Lc 7,22)

Suy niệm:
1. Thầy có thật là Đấng phải đến không?
Gioan sai hai môn đệ đến hỏi Chúa rằng: “Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?.” chính giờ ấy Đức Giêsu chữa nhiều người khỏi bệnh hoạn tật nguyền, khỏi quỉ ám, và ban ơn cho nhiều người mù được thấy. Người trả lời hai người ấy rằng: “Các anh cứ về thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: Người mù được thấy, kẻ què được đi. Người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết chỗi dậy, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng, và phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi” (Lc. 7, 19-22)
Cứ nhìn xem thế giới từ Đức Giêsu sinh ra cho đến nay thế nào? Cứ nhìn xem Giáo Hội từ lúc nhập thể đến khi sống lại của Đức Kitô ra thế nào? Nhiều Kitô hữu, nhiều người vẫn còn hồ nghi. Đấng phải đến cứu độ thế giới, đến ban hạnh phúc và chuộc tội, hình như hoàn toàn thiếu vắng.
Vẫn còn đầy hận thù, sự dữ, bất công. Loài người không tốt hơn. Vì thế, chúng ta tự hỏi: Chúng tôi còn phải chờ Đấng nào khác? Còn phải chờ một Đấng Cứu Thế khác? Gioan tẩy giả đã muốn biết xem Đức Giêsu có thật là Đấng Thiên sai không, ông đã sai hai môn đệ đến hỏi chính Đức Giêsu. Chúng ta cũng muốn biết xem Đức Giêsu có thật là Đấng Cứu Thế không? Xem Ngài còn trả lời không?
Câu trả lời của Đức Giêsu qua các hành động này: qua việc chữa bệnh, Đức Giêsu xây dựng lại thân xác, qua lời an ủi, Người phục hồi những con tim, qua việc giảng Tin Mừng, Người làm tâm thần sống lại.
Đấng Thiên sai ngày nay còn trả lời cho chúng ta thế nào để chứng tỏ Ngài thật là Đấng phải đến? Câu trả lời cũng là câu trả lời trên: Ngài đến để xây dựng lại, để đổi mới và hành động cứu độ được các tín hữu bổ sung.
Những người thắc mắc về Đức Giêsu có thật chính xác không, nếu họ nhìn thấy chúng ta, những tín hữu của Người, thì họ có thấy được câu trả lời về Đức Giêsu không? Chúng ta có là ánh sáng, là muối đất cho họ không? Có giúp họ mở cửa lòng ra đón tiếp Đức Giêsu không? Có chỉ đường cho họ biết lối đến với Người không? Chúng ta có làm cho họ hồi sinh hay ít nhất biết làm cho họ sống vui tươi không?
Bây giờ Đức Giêsu đang hiện diện trong các tín hữu. Mùa Noel của Người, làm mới Lại Mầu Nhiệm Nhập Thể sẽ qua đi vô nghĩa, vô ích, nếu chúng ta không biết làm chứng về Người, nếu hành động của các tín hữu không có sức giải thoát ai khỏi khổ đau, khỏi tội lỗi.
Để Gioan tẩy giả tin Đức Giêsu là Đấng Thiên sai, Đức Giêsu đã hành động bằng những việc cụ thể: “Các anh cứ về thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng.” Để người ta tin Đức Giêsu còn là Đấng Cứu thế, cần thiết họ có thể thấy bằng chứng lòng bác ái của chúng ta. Không có chứng nào hơn bằng chứng làm cho Đức Kitô hiện diện sống động nơi chúng ta.
2. Đấng phải đến
Trong tác phẩm “Ngày Đức Kitô chết” của Jim Bishop, có một đoạn mô tả những gì người Do thái cảm thấy về việc Đấng Cứu Thế đến:
“Việc Đấng Cứu Thế đến là nỗi ám ảnh của cả một quốc gia, là niềm vui ngoài mức tưởng tượng, là hạnh phúc vượt khỏi niềm tin, là niềm an ủi cho những vất vả của con người, là giấc mơ của bậc cao niên, là hy vọng của dân đang bị xiềng xích tủi nhục. Đấng Cứu Thế luôn luôn là sự hứa hẹn của buổi sáng ngày mai”
“Chúa Giêsu chính là Đấng Cứu Thế mà muôn dân hằng mong đợi. Ngài chính là sự hứa hẹn của buổi sáng ngày mai.” Quả vậy, như trong bài Tin Mừng hôm nay, khi dẫn những lời tiên tri Isaia về thời Cứu Thế, Ngài đã cho thấy Ngài là Đấng phải đến. Ngài đem đến Nước Thiên là một yếu tố quyết định mạnh mẽ. Sau Ngài sẽ không còn ai sẽ đến, vì Ngài đã hoàn tất lời sấm ngôn: “người mù được thấy, người què được đi, người phung hủi được sạch, kẻ điếc được nghe, kẻ chết sống lại, người nghèo khó được nghe báo Tin Mừng.”
Mùa vọng nói với chúng ta về việc Chúa Giêsu đến, Ngài không chỉ đến trong giòng lịch sử như chúng ta vẫn mừng kỷ niệm vào lễ Giáng sinh, nhưng Ngài còn đến vào cuối lịch sử để làm thẩm phán xét xử chúng ta nữa.
Ước gì chúng ta đừng chờ đợi một Đấng nào khác ngoài Đức Kitô, cũng đừng đi lướt qua Đấng phải đến đang hiện diện, cũng đừng khinh thường những giáo huấn của Ngài. Bởi vì Ngài là Đấng phải đến, Ngài là Đấng đã đến trong thế gian, và Ngài là Đấng sẽ đến đầy quyền năng cao cả để trả cho mỗi người tùy theo công việc họ đã làm. Ước gì chúng ta được vào số những người được Ngài chúc phúc và mời gọi đến lãnh lấy nước Trời làm cơ nghiệp.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Thánh Thể Chúa là sức sống, là thần lương nuôi dưỡng linh hồn chúng con. Xin Thánh Thể Chúa chữa lành hồn xác chúng con khỏi vương vấn tội lỗi, khỏi khổ đau của tật nguyền. Xin Thánh Thể Chúa nên phương dược chữa lành hồn xác chúng con. Xin cho chúng con biết tìm đến và nương nhờ vào lòng Chúa xót thương.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, Chúa đã yêu thương chúng con vô ngần. Chúa yêu thương hết mọi người. Chúa luôn chăm sóc mọi người chúng con. Chúa đã thực thi sứ mệnh của Đấng Messia khi giải thoát cho kẻ què, người mù. Chúa đã mang tin vui bình an đến cho mọi cảnh đời đang chìm đắm trong thất vọng buồn đau. Xin giúp chúng con biết mang tin vui Chúa đến cho anh em qua đời sống bác ái yêu thương, qua sự dấn thân quảng đại phục vụ mọi người.
Lạy Chúa, mùa vọng là thời gian mong chờ Chúa đến, xin cho đời sống chúng con luôn là dấu chỉ cho Nước Chúa trị đến qua hành vi bác ái của chúng con. Amen
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền http://tgpsaigon.net
_________________________________________________
Xin Một Chút Ánh Sáng
Triết gia Diogène nổi tiếng là người hạnh phúc nhất trên đời, thế nhưng cuộc sống của ông lại rất đơn sơ nghèo nàn. Ông sống trong một cái thùng, ngày ngày nằm đọc sách nhờ ánh sáng qua lỗ hỏng ở vách thùng. Cơ nghiệp của ông vỏn vẹn chỉ có một cái bát gỗ dùng để múc nước sông mà uống. Thế nhưng, một hôm ra sông để lấy nước, ông thấy có một em bé chăn cừu dùng hai tay để vục nước mà uống. Thế là ông ném cái bát đi và từ đó chỉ dùng tay mà uống nước.
Vua Hy Lạp nghe biết ông là người hạnh phúc nhất đời bèn tìm đến tận nơi để thăm. Thấy ông đang nằm đọc sách, nhà vua lại gần để hỏi xem ông có cần gì không. Diogène không trả lời. Nhà vua hỏi vặn nhiều lần, ông điềm tĩnh trả lời như sau: "Hạ thần chỉ xin bệ hạ một điều và chỉ một điều mà thôi: xin bệ hạ tránh ra để hạ thần có đủ ánh sáng mà đọc sách". Diogène đã đuổi khéo nhà vua vì sợ bị sa vào tròng danh lợi mà mất cái niềm vui thảnh thơi trong cuộc đời thanh bần đơn sơ.
Ai trong chúng ta cũng muốn giàu có. Thế nhưng giàu có không hẳn đem lại hạnh phúc thật sự cho chúng ta. Chỉ có những ai có tinh thần nghèo khó, chỉ có những ai không coi tiền của như cứu cánh của cuộc đời, những người đó mới thực sự có hạnh phúc.
Trích sách Lẽ Sống
|
|