Chính vì vậy, vì những điều Hongbinh đã nói giùm!
Hơn hai mươi năm sống trong một gia đình toàn đàn bà lớn và "nhí", Nghĩa Già thấm thía một điều : đàn bà (vợ) không có công sinh ra ta (đàn ông), nhưng... có công dạy dỗ ta nên người
Hay lắm các anh ơi, "chân lý" đàn bà đã sáng soi anh để các anh nhận ra sự cao quý của chị em! Chúc mừng những ai vinh hạnh thuộc về nửa thế giới mà cánh đàn ông đang tung hô nhiệt liệt! Cảm ơn các anh đã đề cao chúng tôi. Không lý gì mà các anh không có quyền tự hào về nửa kia của mình. Câu này hay nhất:"Là vắng nhà một bữa đã nhớ mong" Ôi đàn.........!!!
thay đổi nội dung bởi: Yến Châu, 08-12-2010 lúc 02:48 PM
Phái nữ đóng 1 vai trò rất rất quan trong. Điều này phải đưa lên làm chân lý từ lâu rồi mới đúng! Nếu những ai chưa nhận ra đc tầm quan trọng này yêu cầu xem xét lại ngay.Và nếu ai đã nhận ra rồi thì cần nâng niu, tôn trọng và khám phá thêm vì 2 từ gọi là “đàn bà”còn ẩn chứa nhiều điều cao quý lắm.hehe.Các quý ông còn phải khen ngợi và tôn vinh dài dài.
nhân ngày cuối năm, ngày mai bước qua năm mới, mời các bạn thưởng thức bài thơ vui của nữ sỹ Xuân Quỳnh tâm sự với các đấng mày râu như thế nào nhé
Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn
Vượt qua ô cửa cỏn con, văn phòng hẹp hàng ngày
Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Tới thăm dò những hành tinh mới lạ
Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ
Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu
Chinh phục đại dương bằng các con tàu
Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất
Mỗi các anh là một nhà chính khách
Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia.
Biết bao điều quan trọng được đề ra
Những hiệp ước xoay vần thế giới
Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi
Quen việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây
Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ
Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
Những quả cà, mớ tép, rau dưa
Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất
Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
Sắm cho con đôi dép tới trường
Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...
Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất.
Quen với công việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Càng không có hạt nhân nguyên tử
Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa
Có tình yêu và có lời ru
Những con cò con vạc từ xưa
Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
Như trăng lên, như hoa nở mỗi ngày...
Nếu ví dụ không có chúng tôi đây
Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc
Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét
Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát.
Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương
Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng
Là bác học... hay là ai đi nữa
Vẫn là con của một người phụ nữ
Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên
Anh thân yêu, người vĩ đại của em
Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
Một chút mặn giữa đại dương vời vợi,
Loài rong rêu chưa ai biết bao giờ
Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
Là hạt bụi vô tình trên áo
Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.
Vài đoạn thơ vui nhân dịp ngày xuân
Đùa một chút xin các anh đừng giận
Thú thực là chúng tôi cũng không sống được
Nếu không có các anh, thế giới chỉ đàn bà.
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Khác chi vườn cảnh thiếu lao công.
Một màu ảm đạm thê lương sẽ,
Biến khắp mọi nơi cảnh vắng không.
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Đêm nằm bà phải quấn chăn bông.
Chăn bông dù ấm không bằng được
Nằm sát kế bên nách của chồng.
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Ra công trang điểm để ai trông?
Đầu bù tóc rối ai chê trách?
Có điểm trang thì cũng uổng công
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Đi làm về trễ chẳng ai mong.
Chẳng ai tựa cửa mà trông ngóng,
Thui thủi nghe sao lạnh cõi lòng.
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Làm sao tậu được một ông chồng?
Ông chồng không có nhà hoang vắng,
“Cái đó” thôi đành phải bỏ không.
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Một mình gối chiếc với phòng không.
Nửa đêm thức giấc nghe buồn bã,
Ao ước đêm xuân được cạnh chồng.
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Lấy ai phục vụ chẳng đòi công?
Lấy ai sai bảo như đầy tớ?
Chẳng có ai hơn được quý ông.
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Nơi đâu bà trút hết cơn khùng?
Nơi đâu hứng hết cơn hờn giận?
Chịu đựng bao lời nói tứ tung?
Nếu thế giới nầy thiếu các ông,
Quý bà mắn đẻ cũng như không.
Loài người tuyệt chủng đâu còn nữa,
Nói phét cho vui có phải không?
TÁC PHẨM: VỢ TÔI CỦA HẢI NAM Thơ rằng : Hôm nay mồng 8 tháng 3. không biết định nghĩa vợ là chi đây. Vợ là quả ớt chín cây. Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng. Vợ là một đóa hoa hồng. Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà. Vợ là nắng gắt mưa sa. Vợ là giông tố phong ba hãi hùng. Nhiều người nhờ vợ nên ông. Nhiều người vì vợ mất không cơ đồ. Vợ là cả một bài thơ. Vợ là cả những giấc mơ chưa tròn. Vợ là một chất men say. Là nước hoa ngoại, làm ngây ngất lòng. Vợ là một áng mây hồng. Vợ là hoa hậu để chồng mê say. Vợ là khối óc bàn tay. Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta. Vợ là nụ, Vợ là hoa. Vợ là chồi biếc vợ là mùa xuân. Vợ là tín dụng nhân dân. Vợ là kế toán giải ngân trong nhà. Vợ là biển rộng bao la. Vợ là hương lúa đậm đà tình quê. Vợ là gió mát trưa hè. Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông. Vợ là chỗ dựa cho chồng. Nhiều ông dám bảo vợ không ra gì. Khoan khoan hãy nghĩ lại đi. Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu. Việc nhà có vợ công đầu. Nấu cơm nấu nước rửa rau pha trà. Vợ là máy giặt trong nhà. Vợ là "cát sét" vợ là "ti vi". Nhiều đêm vợ hát chồng nghe. Vợ mà điên tiết thì nghe suốt ngày. Vợ là làn điệu dân ca. Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên. Vợ là cái máy đếm tiền. Không sai, không chạy, một đồng, một xu. Vợ là thủ quỹ, thủ kho. Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà. Vợ là vũ trụ bao la. Còn nhiều bí ẩn mà ta chưa tường. Khi nào giận, lúc nào thương. Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu. Vợ là một khúc sông sâu. Khéo mà bơi lội, kẻo mà chết trôi. Vợ là một khúc nhạc tình. Vợ là cây trúc bên đình làm duyên. Vợ là cô tấm thảo hiền. Vợ là cô cám ham tiền ham chơi. Vợ là tiên nữ giáng trần. Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian. Vợ là..................................??? Ai mà đụng đến có ngày te tua.
(ST)
thay đổi nội dung bởi: con chien ngoan dao, 24-03-2011 lúc 08:54 PM
Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi
Quen việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây
Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ
Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
Những quả cà, mớ tép, rau dưa
Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất
Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
Sắm cho con đôi dép tới trường
Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...
Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất.
Quen với công việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Càng không có hạt nhân nguyên tử
Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa
Có tình yêu và có lời ru
Những con cò con vạc từ xưa
Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
Như trăng lên, như hoa nở mỗi ngày...
Nếu ví dụ không có chúng tôi đây
Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc
Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét
Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát.
Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương
Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng
Là bác học... hay là ai đi nữa
Vẫn là con của một người phụ nữ
Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên
Anh thân yêu, người vĩ đại của em
Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
Một chút mặn giữa đại dương vời vợi,
Loài rong rêu chưa ai biết bao giờ
Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
Là hạt bụi vô tình trên áo
Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.
O= Về mặt triết học : Vợ là một thực thể độc lập tồn tại bên ngoài ta , ngoài ý muốn của ta.
= Về mặt kinh tế : Vợ là ngân hàng vô luật pháp , không thể lệ : gửi và thì dễ , rút ra thì khó mà không thể kiện cáo gì được
= Về mặt tài sản : Vợ là cái gì rất cũ mà không thể thanh lý được.
= Về mặt xã hội : Vợ là cá nhân tự do , tình nguyện về chung sống với ta nhưng lại luôn tố cáo ta làm mất tự do của cô ấy , và nếu như ta có trả lại thì lại không nhận
= Về mặt cổ học : Vợ là loại đồ cổ càng để lâu càng mất giá
= Về mặt sinh học : Vợ đáng sợ hơn mãnh thú , vì họ là sư tử xuyên lục địa.
Còn trong thực tế : Vợ là chủ nhân mà ta đi ở cho mụ , ta phải nộp tiền !!!!!