|
26/09
Thứ Hai Tuần 26 - TN Năm A
Lc 9,46-50
Tất Cả Cho Nước Trời
“Ai là người nhỏ nhất trong anh em, thì kẻ ấy là người lớn nhất.” (Lc 9,50)
Suy niệm: Nữ thủ tướng Đức Markel vừa được tạp chí Forbes bình chọn là người phụ nữ quyền lực nhất trong năm 2011 này (25/08/2011). Người đời luôn quan tâm đến những người nam nữ quyền lực nhất, ảnh hưởng nhất, giầu có nhất… Các tông đồ cũng không tránh khỏi não trạng này khi suy nghĩ và thậm chí có lúc tranh luận với nhau xem ai là người lớn nhất. Đã là môn đệ Đức Giêsu -Đấng khai mở Nước Trời- và là công dân của Nước Trời ấy, nhưng xem ra các ông chưa hiểu gì về Nước Trời. Trong Nước Trời tình thương, công lý và an bình, làm gì có chuyện lớn nhất với nhỏ nhất, quyền lực nhất với hèn mọn nhất, vì ai ai cũng là con cái Thiên Chúa, là anh em với nhau, là em của Anh Cả Giêsu.
Mời Bạn: Là công dân của Nước Trời đồng nghĩa với việc bạn phải từ bỏ bản ngã, hạ thấp cái tôi bành trướng. Người công dân Nước Trời sử dụng cái tôi để phục vụ thay vì tranh đua quyền hành. Mời bạn ý thức tư cách công dân Nước Trời để thanh luyện mình khỏi mọi ý đồ trở nên lớn nhất, quyền lực nhất, đi ngược với tư cách môn đệ của Đấng đã sống, và chết vì Nước Trời.
Chia sẻ: Nguyên nhân chính của tình trạng tranh giành quyền lực và chức vị trong các cộng đoàn của Nước Trời?
Sống Lời Chúa: Tôi tập vui tươi và âm thầm thực hiện các công tác đoàn thể, mục vụ, tông đồ... nhằm xây dựng Nước Trời, chứ không vì cái tôi của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Nước Trời là ước mơ đêm ngày của Chúa, là mục đích của Chúa khi đến trần gian. Xin cho chúng con biết đưa ước mơ riêng của mình vào trong ước mơ của Chúa, để sống hoàn toàn cho Nước Trời.
Nhóm Biên Soạn suy niệm Lời
http://www.thanhlinh.net
________________________________ 26 Tháng Chín
Thánh Cosmas và Thánh Damian
(c. 303?)
Người ta không biết gì nhiều về cuộc đời của hai vị này, ngoài việc họ tử đạo ở Syria trong thời bắt đạo của Diocletian.
Một nhà thờ được dựng gần nơi chôn cất các ngài đã được hoàng đế Justinian trùng tu lại. Việc sùng kính hai thánh nhân đã lan truyền mau chóng cả ở Ðông Phương lẫn Tây Phương. Ngay ở Constantinople, một đền thờ nổi tiếng được xây cất để vinh danh hai vị. Tên của hai ngài được ghi vào Lễ quy, có lẽ từ thế kỷ thứ sáu.
Truyền thuyết nói rằng hai vị là anh em sinh đôi ở Arabia, và là các y sĩ giỏi. Họ được sùng kính ở Ðông Phương với biệt hiệu "người không lấy tiền" vì họ không tính tiền khi chữa bệnh. Không thể nào những người nổi tiếng như vậy mà không bị chú ý trong thời gian cấm đạo, do đó cả hai đã bị bắt và bị chém đầu.
Lời Bàn
Dường như từ lâu, chúng ta chỉ chú ý đến những phép lạ của Chúa Giêsu như để nói lên quyền năng Thiên Chúa của Người. Có điều chúng ta không để ý đến là sự khao khát của Chúa Giêsu muốn vơi bớt đau khổ của nhân loại. Sức mạnh "xuất ra từ Người" quả thật là dấu chứng tỏ Thiên Chúa đã đi vào lịch sử loài người để hoàn tất những điều Người đã hứa; nhưng tình yêu của Thiên Chúa cũng rõ rệt trong trái tim nhân loại khi Người lo lắng về sự đau khổ của người khác. Ðó là sự nhắc nhở cho mọi Kitô Hữu chúng ta rằng sự cứu độ liên can đến toàn thể con người, là một tổng thể độc đáo giữa thể xác và tinh thần.
Lời Trích
"Anh em không biết rằng thân xác anh em là Ðền Thờ của Thánh Thần đang ngự trong anh em, là Ðấng mà Thiên Chúa đã ban cho anh em, và như vậy anh em đâu có làm chủ chính mình? Vì anh em đã được chuộc với một giá rất đắt. Bởi thế hãy tôn vinh Thiên Chúa trong thân xác anh em" (1 Corinthians 6:19-20).
Trích NguoiTinHuu.com _________________________
Xin được đánh giày
Một linh mục thuộc giáo phận New York bên Hoa Kỳ chuyên lo mục vụ cho các tù nhân đã kể lại kinh nghiệm như sau:
Một hôm, ngài được mời đến thăm một thanh niên da đen sắp sửa bị đưa lên ghế điện vì đã giết người bạn gái của mình. Như thường lệ, mỗi khi gặp một tử tội sắp bị hành quyết, vị linh mục thường khuyên nhủ, giải tội và trao ban Mình Thánh Chúa.
Sau khi đã lãnh nhận các bí tích cuối cùng, người thanh niên da đen bỗng trầm ngâm suy nghĩ như muốn nói một điều gì rất quan trọng. Cuối cùng, với tất cả cố gắng của một người biết mình sắp lìa cõi đời này, anh mới thốt lên với tất cả chân thành:
“Thưa cha, con đã làm hư hỏng cả cuộc đời. Con chưa hề học được một điều gì hữu ích ngoài một điều duy nhất: đó là đánh giày. Xin cha cho con được phép đánh bóng đôi giày của cha. Như thế, con hài lòng vì nhận được sự tha thứ của Chúa, bởi vì con không biết làm gì để tạ ơn Chúa trước khi con gặp lại người bạn gái của con trên Thiên Đàng”.
Và không đợi cho vị linh mục trả lời, người thanh niên đã cúi gập người xuống và bắt đầu đánh bóng đôi giày của vị linh mục… Cử chỉ ấy khiến cho vị linh mục nhớ lại hình ảnh của người đàn bà đã quỳ gối bên chân Chúa Giêsu, đổ dầu trên đầu, trên chân của Ngài và dùng tóc của bà để lau chân Ngài. “Tội của con dù có nhiều đến đâu cũng được tha, bởi vì con đã yêu nhiều”.
Theo quan niệm công bình và thưởng phạt của chúng ta, kẻ có tội ắt phải đền tội. Toà án của loài người thường cân lường tội trạng của người có tội để tìm ra một hình phạt cân xứng.
Chúng ta không thể áp dụng một thứ cán cân như thế vào trong mối tương quan giữa tội lỗi của chúng ta với sự công thẳng của Thiên Chúa. Nơi Thiên Chúa chỉ có một trái cân duy nhất: đó là lòng nhân từ. Thiên Chúa yêu thương chúng ta và muốn phủ lấp tất cả tội lỗi của chúng ta bằng lòng nhân từ vô biên của Ngài.
Do đó, khi nói đến ăn chay đền tội, chúng ta không thể cân lường tội lỗi của chúng ta để rồi tìm ra một lượng đền tội cho cân xứng. Có hy sinh nào tương xứng đượcvới tội trạng của chúng ta? Có án phạt nào cân xứng với sự xúc phạm của chúng ta?
Thiên Chúa không chờ đợi nơi chúng ta điều gì khác hơn bằng chính Tình yêu của chúng ta. Với Tình yêu, thì dù một cử chỉ nhỏ mọn cũng trở thành một lễ dâng đẹp lòng Chúa. Những gì chúng ta dâng lên Chúa, không phải là của cải chúng ta có, những bố thí chúng ta làm cho người khác, những khổ chế chúng ta tự áp đặt cho bản thân… mà chính là lòng yêu mến của chúng ta.
|
|