|
Chứng nhân của Chúa Hài Nhi
Thứ Tư ngày 28.12.2011
Lời Chúa:
Mt 2,13-18
13Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giuse rằng: "Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Aicập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hêrôđê sắp tìm giết Hài Nhi đấy! " 14Ông Giuse liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Aicập. 15Ông ở đó cho đến khi vua Hêrôđê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ: Ta đã gọi con Ta ra khỏi Aicập. 16Bấy giờ vua Hêrôđê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bêlem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh. 17Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giêrêmia: 18"Ở Rama, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Rakhen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.
Suy niệm:
Như chúng ta đã biết, sau khi Hài nhi Giêsu sinh ra thì các đạo sĩ phương Đông tìm đến thờ lạy. Thờ lạy một Đấng còn là con trẻ trong máng cỏ khô nhưng cũng là Đấng thống trị trên trời dưới đất và trên chính họ nữa. Sau đó, các đạo sĩ được mộng báo trở về quê hương bằng con đường khác với Hêrôđê đã dự tính (Mt 2,12). Đồng thời thiên thần cũng hướng dẫn Giuse gấp rút đưa gia đình và hài nhi qua Ai cập cho tới khi báo lại (Mt 2,13).
Khi vua Hêrôđê không thấy các đạo sĩ trở lại thì biết mình bị lừa nên nổi giận. Nổi giận trước một vị vua cả mới sinh ra. Ông đã đi tới một quyết định táo bạo là tru diệt Đấng mà nếu ông tin, ông sẽ được cai trị đời này và cả đời sau nữa. Hài nhi Giêsu đến trần gian chúc phúc không phải để trục xuất hay hạ bệ ông. Ngài đến để chiến thắng ma qủi, cứu lấy các linh hồn. Nhưng Hêrôđê đã không hiểu gì và ông ghen tức với một hài nhi yếu ớt vô tội. Thế là cơn giận kinh hoàng đã đổ xuống trên trẻ em vô tội. Hêrôđê trở nên hung tợn tru diệt bao nhiêu trẻ thơ khác trong miền Bêlem. Ông giận cá chém thớt. Một đời Hêrôđê toàn vấy máu.
Theo gia phả thì Hêrôđê thuộc dòng tộc Esau, nên nơi ông hội đủ mọi mâu thuẫn. Ông giết vợ con mình, ông cướp vợ của người anh, ông giết cả tiên tri Gioan tiền hô. Và ngày hôm nay đây, ông giết các hài nhi vô tội. Trên một phạm vi, Hêrôđê là vua dân Do thái, ông tái thiết đền thờ Giêrusalem, ông xây cất cung điện nguy nga ở Tibêria. Vinh quang của ông rực sáng trước mặt mọi người. Nhưng ông đã làm vinh danh ông. Tội lỗi của ông tày trời hơn nữa khi ông quyết định tru diệt tàn sát các hài nhi mới sinh tính từ hai tuổi trở xuống. Hêrôđê tính rằng, các hài nhi mới sinh làm sao đi xa được. Sinh ra ở đâu lớn lên ở đó thôi. Nếu ông tính kỹ thì cả nước Do thái mang đại tang chứ không riêng gì Belem!
Hêrôđê cho rằng ông giết các hài nhi như vậy để ông được sống lâu. Nhưng liệu ông có sống lâu được hay không khi ông đang đi tìm giết chính nguồn sống. Ông đã hủy diệt chính mạch hồng ân đã ban ngai báu làm vua của ông. Ông không ngờ mình đã phản bội một vị ân nhân.
Còn đối với các em nhỏ ngây thơ đã chết cho Đức Kitô mà không biết, cha mẹ khóc thương những đứa con tử đạo. Còn Chúa, Chúa đã làm cho những em bé măng sữa chưa biết nói thành những chứng nhân của đức tin. Chúa đến để cai trị và cai trị như thế đó.
Ơn thánh thật cao vời biết bao nhiêu. Các trẻ thơ đó khóc thét trong giây lát để cười mãi trong vĩnh cửu. Phận liễu yếu thơ nhi đã thành cột trụ của đức tin Giáo hội sơ khai và cả chúng ta hôm nay. Các em chưa biết nói gì mà đã biết tuyên xưng bằng sự sống. Các em chưa biết dùng chân tay để tự bảo vệ giao chiến mà đã giật được cành vạn tuế vinh quang.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Đấng Emmanuel đã đến và ở cùng chúng con. Chúa đến trong thân phận một hài nhi yếu đuối đang cần sự chăm sóc chở che. Chúa đang cần một chiếc nôi, Chúa cần một hơi ấm tình người, Chúa cần một gia đình để đón nhận Chúa, Chúa cần một nhu cầu cuộc sống thật bình thường như bao trẻ thơ khác. Thế mà dòng đời luôn khắc nghiệt, luôn đòi lấy đi tất cả những gì thiết yếu nhất của cuộc sống. Con người chỉ vì một chút bổng lộc mà đang tâm loại trừ Thiên Chúa. Và cho đến hôm nay, vẫn còn đó những trẻ thơ bị khước từ, bị bỏ rơi và lợi dụng; vẫn còn đó những trẻ thơ không một mái nhà, không một chiếc nôi và chẳng bao giờ được hưởng hơi ấm tình người. Xin Chúa là Đấng Emmanuel luôn gìn giữ các trẻ thơ trong tình thương quan phòng của Chúa.
http://tgpsaigon.net/
_____________________
Lễ Các Thánh Anh Hài
Hêrôđê "Ðại Ðế", là vua xứ Giuđêa nhưng không được dân chúng mến chuộng vì ông làm việc cho đế quốc La Mã và ông rất dửng dưng đối với tôn giáo. Vì lý do đó ông luôn cảm thấy bất an và lo sợ bất cứ đe dọa nào đối với ngai vàng của ông. Ông là một chính trị gia giỏi và là một bạo chúa dám thi hành những việc tàn bạo. Ông giết chính vợ ông, anh của ông và hai người chồng của cô em, đó chỉ là sơ khởi.
Phúc Âm theo Thánh Mátthêu 2:1-18 kể cho chúng ta câu chuyện sau: Hêrôđê "thật bối rối" khi các nhà chiêm tinh đến từ đông phương hỏi về "vị vua mới sinh của người Do Thái," mà họ đã thấy ngôi sao của người. Và các vị chiêm tinh được cho biết trong Sách Thánh Do Thái có đề cập đến Bêlem, là nơi Ðấng Cứu Tinh sẽ chào đời. Một cách xảo quyệt, Hêrôđê dặn họ là hãy báo cho ông biết sau khi tìm thấy vị vua ấy để ông cũng "đến thần phục." Các nhà chiêm tinh đã tìm thấy Hài Nhi Giêsu, họ dâng Ngài các lễ vật, và được thiên thần báo mộng về ý định thâm độc của Hêrôđê và khuyên họ hãy thay đổi lộ trình trên đường về. Sau đó Thánh Gia trốn sang Ai Cập.
Hêrôđê vô cùng tức giận và "ra lệnh tàn sát tất cả các con trai từ hai tuổi trở xuống ở Bêlem và vùng phụ cận." Vì Bêlem là một thành phố nhỏ, số trẻ bị giết có lẽ khoảng 20 hay 25. Sự kinh hoàng của việc thảm sát và sự tuyệt vọng của các cha mẹ đã khiến Thánh Mátthêu trích dẫn lời tiên tri Giêrêmia: "Ở Rama, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Raken khóc thương con mình..." (Mt 2:18). Bà Raken là vợ của ông Giacóp. Bà than khóc ở Rama là nơi người Do Thái bị tập trung lại sau khi bị người Assyria bắt làm tù binh.
Lời Bàn
Hai mươi trẻ em thì chỉ là số ít, so với sự diệt chủng và sự phá thai trong thời đại chúng ta. Nhưng dù đó chỉ là một người, chúng ta cũng phải nhớ đến tạo vật quý trọng nhất mà Thiên Chúa đã dựng trên mặt đất -- đó là con người, được tiền định để sống đời đời và được chúc phúc nhờ sự chết và sự sống lại của Ðức Giêsu.
Lời Trích
"Lạy Chúa, xin ban cho chúng con sự sống ngay cả trước khi chúng con có thể hiểu biết" (Lời Nguyện Trên Lễ Vật, Lễ Các Thánh Anh Hài).
Trích từ NguoiTinHuu.com
_________________________
Những Vị Thánh Vô Danh
Có một vị thánh nọ thánh thiện đến độ, không hề dám có ý nghĩ rằng mình là một con người thánh thiện.
Ngày kia, một thiên thần đến nói với ngài: "Chúa sai tôi đến gặp ngài. Ngài hãy xin bất cứ điều gì ngài muốn. Chúa sẽ ban cho ngài. Vậy ngài có muốn được ơn chữa bệnh không?"
Vị thánh trả lời: "Không. Thà để cho chính Chúa chữa trị thì tốt hơn". Vị sứ thần đề nghị điều khác: "Ngài có muốn đem những người tội lỗi trở về đường công chính không?"
Vị thánh cũng lắc đầu từ chối: "Không. Cải hóa tâm hồn không phải là việc của tôi. Ðó là công việc của các thiên thần". Vị sứ giả của Chúa mới gợi ý thêm: "Ngài có muốn trở thành một mẫu gương để thiên hạ luôn đến để bắt chước không?"
Vị thánh cũng khiêm tốn trả lời: "Không. Bởi vì làm như thế tôi sẽ trở thành trung tâm thu hút sự chú ý". Thiên thần mới hỏi: "Vậy thì ngài mong muốn điều gì?". Vị thánh trả lời: "Ơn Chúa, có ơn chúa, đó là điều tôi hằng khao khát".
Vị thiên thần được Chúa sai đến vẫn chưa chịu bỏ cuộc, nên đề nghị lần cuối cùng: "Ngài phải xin một phép lạ. Nếu không tôi đành phải để phép lạ xảy ra vậy". Vị thánh của chúng ta đành phải ưng thuận: "Vậy thì tôi xin điều này: ước gì mọi việc thiện được thực thi qua tôi mà tôi không hề hay biết". Thế là để là cho lời ước của vị thánh thành sự thật, Thiên Chúa ban cho cái bóng phía sau của ngài được mọi thứ quyền năng. Nơi nào có cái bóng ngài đi qua, thì nơi đó, người bệnh được lành, đất đai trở thành phì nhiêu, nguồn suối phát sinh sự sống, niềm vui trở lại trên những khuôn mặt sầu khổ.
Nhưng vị thánh không hề hay biết điều đó, vì dân chúng chú ý đến cái bóng đến độ quên hẳn con người.
Hôm nay Giáo Hội kính nhớ các thánh anh hài, những vị thánh đã chết vì Ðức Kitô mà cũng không hề hay biết rằng mình phải chết vì Ngài. Các trẻ em ấy là kiểu mẫu của không biết bao nhiêu vị thánh vô danh.
Có những Mẹ Têrêxa Calcutta, những linh mục Pierre mà thế giới không ngừng nhắc đến, nhưng cũng có không biết bao nhiêu những người cha, người mẹ, người chồng, người vợ ngày ngày âm thầm hy sinh trong không biết bao nhiêu công việc vô danh, phiền toái mỗi ngày. Có biết bao nhiêu người đang âm thầm đau khổ và hy sinh cầu nguyện mà không thể thấy được kết quả của lời cầu nguyện của mình. Có biết bao nhiêu người âm thầm phục vụ tha nhân cách này hay cách khác mà không hề được đền đáp hay nhắc nhớ.
Trong ánh sáng của Mầu Nhiệm Giáng Sinh, chúng ta được mời gọi để tìm thấy giá trị của những hy sinh âm thầm từng ngày. Sự thinh lặng bé nhỏ của Hài Nhi Giêsu trong hang đá Bê Lem, 30 năm âm thầm của Ngià tại Nazareth: đó là ý nghĩa của cuộc sống phiền toái, độc điệu mỗi ngày của chúng ta. Hài Nhi Giêsu mời gọi chúng ta nhận ra giá trị của cuộc sống ấy. Thiên Chúa thi ân tùy theo cách thế Ngài muốn. Cuộc sống âm thầm và hy sinh từng ngày của chúng ta là một trong muôn nghìn cách thế thi ân của Ngài mà chúng ta không thể đo lường được. Ngoài sự tưởng tượng và dự đoán của chúng ta, những hy sinh từng ngày của chúng ta được Chúa dùng như cái bóng vô hình nhờ đó Ngài thông ban muôn ơn lành cho người khác.
Trích sách Lẽ Sống |
|