Việc mặc khải Chúa Giêsu Kitô trong nhiệm cục cứu độ tạo nên con đường tiếp xúc duy nhất với mầu nhiệm thần linh của tử hệ Ngài. Các Giáo Phụ đã nhấn mạnh tính cách bất khả tri và khôn dò về tử hệ đời đời của Chúa Con. Vấn đề đặt ra là: “Chúa Con đã được sinh ra như thế nào ?” Thánh Grégoire de Nazianze trả lời: “Các bạn muốn tôi giải thích cho các bạn vấn đề này như thế nào ư?. Đó là một cách thế hiểu biết nhờ Chúa Cha, Đấng đã sinh ra và nhờ Chúa Con, Đấng đã được sinh ra; cái vượt trên cách hiểu biết đó đã bị che dấu bởi một áng mây và lẩn tránh những cái nhìn mong manh của các bạn”[1]. Với ý nghĩa có thể so sánh với của mầu nhiệm, thánh Tôma d’Aquin tiếp tục:
Con đường đó không cho phép chúng ta dò xét các mầu nhiệm từ trên trời với hữu ý là hiểu biết chúng. Điều đó được thấy rõ trong tư tưởng mà thánh Ambrosio đã viết: “Người ta có thể biết là Chúa Con được sinh ra, nhưng người ta không th? tranh cãi việc đã được sinh ra đó như thế nào”. Bởi vì tranh cãi về cách sinh ra, chính là tìm cách nh?n biết việc sinh ra này là gì. Thế nhưng đối với các thực tại thần linh, chúng ta có thể biết chúng có thực, nhưng không hiểu được các thực tại đó là gì[1].
Vì vậy, việc nghiên cứu giáo lý liên quan Chúa Con cũng là việc tìm kiếm của thần học về Chúa Cha và Chúa Thánh Thần phải được dẫn dắt theo chủ đích mà chúng ta có dịp phác hoạ ở ngay chương IV trên đây: đó chính là sự tìm kiếm mang tính cách chiêm niệm “nhằm thực hành và nâng đỡ những kẻ tin”. Sự tìm kiếm này cũng được dùng đến “những sự tương tự” trong khi giải thích Kinh Thánh và minh chứng rằng niềm tin vào Chúa Con được liên kết cách mật thiết với tất cả các mầu nhiệm đức tin khác. Khởi đi từ điều mà chúng ta biết rõ, sự tìm kiếm đó muốn đem lại niềm tin đối với trí khôn của những kẻ tin hơn là muốn biểu lộ niềm tin cho họ. “Một sự tìm kiếm như thế không phải là vô ích, vì qua đó trí khôn được nâng lên (bình diện siêu nhiên) hầu nắm bắt đôi điều về chân lý đủ để phi bác các sai lầm”[2].
[1] Saint Thomas d'Aquin, Sur le De Trinitate de Boèce, q. 2, a. 1, ad 4. Le mot « nativité » désigne ici la génération éternelle du Fils.
[2]Voir ci-dessus au chapitre rv les notes 1 et 2, p. 110.