Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 32 trên 32

Chủ đề: Những bài viết cảm động về Cha

Hybrid View

  1. #1
    bethichconlua's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2008
    Tên Thánh: Têrêsa
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Lâm Đồng
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 2,456
    Cám ơn
    4,939
    Được cám ơn 8,448 lần trong 1,993 bài viết
    Chữ ký của bethichconlua
    CHÚA LUÔN NHÌN CON
    VÀ LUÔN YÊU CON.

  2. Có 3 người cám ơn bethichconlua vì bài này:


  3. #2
    Rocky's Avatar

    Tham gia ngày: Apr 2008
    Tên Thánh: Phêrô
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Nơi tôi ờ là nhà
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,446
    Cám ơn
    630
    Được cám ơn 6,180 lần trong 1,245 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi bethichconlua View Post
    bé khóc...............khóc ....khóc...............

    NÍn nín nín đi con....


    nín nín nín nhe con.....


    Chúa là... Cha.... và Chúa ban gởi cho con, người làm chỗ cho con tựa nương...
    Chữ ký của Rocky


    Trong lòng bàn tay Cha, con bình an.... yên nghỉ

    Thắp lên hy vọng ngay cả khi tưởng chừng đụng đến cực điểm của tuyệt vọng




  4. Có 3 người cám ơn Rocky vì bài này:


  5. #3
    bethichconlua's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2008
    Tên Thánh: Têrêsa
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Lâm Đồng
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 2,456
    Cám ơn
    4,939
    Được cám ơn 8,448 lần trong 1,993 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi pethoang View Post
    NÍn nín nín đi con....


    nín nín nín nhe con.....


    Chúa là... Cha.... và Chúa ban gởi cho con, người làm chỗ cho con tựa nương...
    hic.................:18:
    Chữ ký của bethichconlua
    CHÚA LUÔN NHÌN CON
    VÀ LUÔN YÊU CON.

  6. #4
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Default Thư của đứa con bất hiếu gửi bố

    Thư của đứa con bất hiếu gửi bố






    (Dân trí) - “… Chính con đã phụ lại tất cả những cố gắng của bố. Lẽ ra cuộc sống gặp khó khăn con phải về nhà tâm sự với gia đình, nhưng con không làm thế, con chọn cái chết để giải thoát trong một phút quẫn trí...”.

    Kính gửi bố thân yêu của con,

    Con vẫn nhớ tuổi thơ con, một khoảng thời gian không biết nên gọi là vui hay buồn. Nhớ lúc con ốm được bố ôm vào lòng, dỗ cho uống thuốc, thứ nước màu đen đầy cả cốc mà chỉ mới nhìn con đã sợ. Rồi khi con học lớp 6, xin đi chơi xa cách nhà 10km với bạn từ 5h sáng, bố đã dậy mở cửa cho con và hỏi “Mẹ đã cho tiền chưa…”. Thời đấy làm gì có ai tâm lý như bố nhỉ!

    Tuy thế, con còn quá nhỏ dại để nhận thấy bố yêu thương con như thế nào. Đôi lúc con còn tưởng “mình với bố không hợp nhau” cơ, vì lúc nào bố cũng bênh chị và mắng con. Bố toàn sai con làm thứ nọ thứ kia chứ chẳng bao giờ sai chị.

    Con nhớ những lần bị bố quát, nhớ những đêm tủi thân nằm khóc một mình. Rồi nhớ rằng đã có một lần bố gọi con bằng “con”, con đã mừng đến nỗi ghi vào nhật ký rằng “hôm nay bố đã gọi mình bằng con… giống như bố gọi chị...”.

    Lớn thêm một chút, con vào lớp mười, đỗ trường chuyên, con nghĩ rằng mình đã không phụ công lao của bố mẹ, con cảm thấy bố đã công bằng với con hơn một chút. Con không còn nghe mắng nữa, con được tùy quyền quyết định những điều trong khả năng có thể tự quyết. Bố cũng hay cho con tiền tiêu vặt, thỉnh thoảng con đi xa, bố nhắc những chuyện tế nhị dù mẹ cũng nhắc rồi.

    Đến năm lớp 12, con và bố ít gặp nhau hẳn, con đi học sớm, về muộn, bố đi làm muộn, về sớm và cũng đi ngủ sớm. Con ít có thời gian được tâm sự cùng bố, con chỉ cảm thấy hình như bố đã yêu con hơn.

    Kỷ niệm của con gói gọn trong 12 năm con không làm bố thất vọng chuyện gì lớn cả, trừ một số lúc con trót dại lấy tiền của mẹ, và bố bảo như thế là xấu. Tuy nhiên không bao giờ bố đánh con, bố chỉ nghiêm khắc nói chuyện với con như một người đã trưởng thành.

    Bố yêu kính của con,

    Thời gian con đi đại học, có đôi lần vì chuyện tình cảm của con mà bố phải đứng ra giải quyết. Có lần gia đình người con yêu gọi điện lên nhà mắng bố-trong khi con là con gái-thế nhưng bố đã tin tưởng con mà nói với họ rằng bố tin là con không làm sai.

    Sau đấy bố hay gọi điện an ủi và khuyên bảo con không được nghĩ ngợi nhiều, phải chú tâm học hành chăm chỉ. Thời gian đó con tuy bị ảnh hưởng nhưng nhờ có bố nên đã đứng vững được.

    Hai năm qua, nhiều lúc con tự dằn vặt bản thân, tự tách mình khỏi bạn bè, khỏi gia đình, lao đầu vào công việc để có thể sống tốt hơn mà không trượt dốc. Con đã đau đớn khi mẹ bảo với con, vì con mà bố khóc, vì con đã gây ra chuyện quá động trời. Con không dám lên xin lỗi bố, không dám gặp bố, bố cũng không cần phải xuống nhà gặp con, bố bỏ bữa, không ăn uống gì, bố nằm trên phòng chờ con lên thú tội… Con đã nhiều lần làm bố buồn, nhưng chưa bao giờ thấy bố giận như thế.

    Con đã không giữ được cho mình cái quý giá nhất của người con gái, bố đã khóc vì con, mọi người bảo thế, nhưng con đã không ý thức được, con chỉ cảm thấy sợ, thấy xấu hổ chứ không hề nghĩ rằng mình đã làm bố buồn như thế nào.

    Những tưởng mọi chuyện đã yên ổn, tuy giận nhưng bố vẫn tha thứ cho con, bố không đả đụng gì nữa đến những vấn đề ấy. Con về nhà không khí vẫn yên ấm, bố hay nói chuyện với con hơn, thường xuyên hỏi ý kiến con về công việc trong nhà. Con hiểu ý của bố là các con đã lớn hết rồi và được quyền đóng góp ý kiến, con cảm thấy hạnh phúc và được tôn trọng.

    Thế nhưng, chính con đã phụ lại tất cả những cố gắng của bố. Lẽ ra cuộc sống gặp khó khăn con phải về nhà tâm sự với gia đình, nhưng con không làm thế, con chọn cái chết để giải thoát trong một phút quẫn trí.

    Con được bạn bè đưa vào viện, và trong viện con đã nghe thấy bố khóc qua điện thoại, bố khóc nấc, bố nói nhiều, bố trách con, trách bố, lần đầu tiên sau bao nhiêu năm bố lại “mày, tao” với con. Những lời nói đó của bố đến giờ vẫn quanh quẩn bên con, đứa con gái bé bỏng bất hiếu chỉ biết ôm điện thoại khóc theo… Bố ơi, con có lỗi với bố, con xin lỗi, con sai rồi.

    Thời gian trong viện, bố hay gọi điện, mẹ bảo bố xuống mà nhìn thấy con như thế này chắc không giữ được bình tĩnh. Lúc đấy con mới hiểu mẹ mạnh mẽ hơn bố, và vì bố quá yêu con nên bố không thể mạnh mẽ như con vẫn từng thấy. Bố nói: “Ngay cả lúc ông nội mất tao còn không khóc. Thế mà vì mày tao phải khóc đến hai lần”...

    Con xuất viện, quay lại cuộc sống bình thường, nhưng những gì bố nói mãi mãi không bao giờ con quên: “Là con của bố thì phải mạnh mẽ, làm sao có thể vì một thằng con trai mà hủy hoại mình như thế, con phải học tập mẹ con ấy, bố thử mẹ con suốt mà mẹ có thèm quan tâm đâu”.

    Bố ơi, cả đời này con chưa khóc được vì thương bố, mà lại làm bố khóc vì thương con. Nhưng con hứa sẽ không bao giờ để bố phải thất vọng về con thêm nữa. Con sẽ đứng dậy, sẽ làm lại từ đầu. Vì con yêu bố, và vì bố mẹ, gia đình là tất cả mọi điều tốt đẹp nhất trên đời dành cho con.

    Con yêu bố.


    T. (Dân Trí)

  7. Có 4 người cám ơn littlewave vì bài này:


  8. #5
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Default

    Yêu người đàn ông như bố

    Khi còn bé, con thường nghe mọi người bảo "con gái lớn lên sẽ chọn người chồng giống bố mình". Con chỉ quay mặt đi, chẳng bao giờ con muốn lấy người như bố cả.
    Bố chẳng thương con, con nghĩ thế.

    Có rất nhiều lí do, thường là do các bác hàng xóm dạy con. "Bố mày chỉ thích con trai thôi, con gái là con người ta, nuôi chỉ tốn cơm tốn gạo, lớn lại bay đi cái vù", " Tuổi hai bố con nhà này không hợp nhau, đừng lại gần bố mày kẻo lại bị mắng cho"... Con tủi thân lắm! Mà đúng thật bố ạ, con cũng nghĩ là bố con mình không hợp tuổi.

    Bé Ngọc đó, nó cũng con gái như con, nhưng sao bố chiều nó vậy? Bố chẳng âu yếm con như em, mặc dù con cũng thèm lắm! Bạn con đứa nào cũng được bố chiều, chúng nó cũng là con gái mà. Vậy suy cho cùng là bố con mình không hợp tuổi, bố nhỉ.

    Có lần con hỏi mẹ rồi: "Bố không yêu con, mẹ nhỉ!". Mẹ bảo con nghĩ linh tinh, bố yêu con nhưng bố để trong lòng đó thôi. Mẹ ơi, vậy con yêu bố thì cũng phải để trong lòng hay sao? Con muốn làm nhiều hơn thế , nhưng chắc bố không thích rồi. Yêu thì chỉ nên để trong lòng, với một con nhóc con lúc bấy giờ, con chỉ hiểu được đến thế.

    Rồi từ lúc nào không hay, con lảng tránh khỏi tầm mắt của bố, con chỉ lại gần bố khi có cả mẹ và em ở đó, cũng chỉ nói khi bố hỏi. Tình yêu càng ngày càng cất kín trong tim, muốn lôi ra khó quá bố ạ!

    Con lớn lên, nhận thức có lẽ cũng theo con lớn lên từng ngày. Những suy nghĩ ngu ngơ của ngày xưa một phần được gỡ bỏ, nhưng ám ảnh của nó vẫn bám theo con, lạ thế đấy! Biết bao nhiêu lần con lấy dũng khí, hít một hơi dài để bước ra bắt chuyện với bố, biết bao nhiêu lần con khóc với mẹ "Làm thế nào để có thể tâm sự được với bố, mẹ dạy con đi". Không phải mẹ nhỉ, những điều đơn giản như thế làm gì phải dạy, con phải biết nó, như cách con thở, như giọng con nói chứ!

    Từng chút thôi cũng được, lấp khoảng trống giữa con và bố. Con sẽ vẫn run lên mỗi lần bắt chuyện với bố, con sẽ vẫn cúi xuống mỗi khi bố nhìn con, nhưng khi bố quay đi, con sẽ nhìn theo bố.

    Bố biết không, con càng ngày càng phát hiện ra nhiều tật xấu của bố. Bố chỉ thích uống sữa và ăn bánh mẹ mua, vừa về đến cổng nhà là bố phải ho thật to để mẹ con biết tiếng, đã đùa là phải đùa cho Ngọc khóc thì thôi, thỉnh thoảng lại còn trốn trực cơ quan về nhà ôm mẹ. Máy vi tính thì không thích dùng, nhưng cứ mỗi khi thấy mẹ chơi game trên đó thì kiểu gì cũng đứng bên cạnh quân sư "em đánh con kia đi, không, thả vào bên cạnh ấy"...

    Và có một điều mà càng ngày con càng cảm nhận thấy rõ ràng, bố yêu mẹ. Lần ông ngoại mất, bố đứng ra lo liệu tang lễ ba ngày, không rơi một giọt nước mắt. Nhưng con biết, sau ngày tang lễ, đêm hôm đó bố đã ôm mẹ khóc cả đêm. Bố chỉ khóc trước mặt mẹ...

    Mẹ bảo hai mươi mấy năm lấy nhau, chưa một lần nào bố khen mẹ trước mặt bạn bố, nhưng có một điều mẹ không biết, bố từng khen bà ngoại sao mà đẻ khéo, để bố vớ bẫm được cô vợ xinh. Con hóng hớt nghe lỏm được mà còn phải bò lăn ra cười.

    Nên con đã bảo rồi mà, chẳng thể yêu người như bố được, cái gì cũng để trong lòng.

    Con đi xa, cả năm trời chỉ nghe thấy giọng mẹ. Bố chẳng bao giờ tham gia vào điện thoại cả. Cơ mà con cũng chẳng buồn, tại suốt ngày được nghe Ngọc kể các "giai thoại" kinh điển của bố là con cũng đủ hình dung ra bố thế nào rồi. Vụ bố trốn trực trèo về nhà làm đổ cả tường này, vụ giàn phong lan của bố bị mẹ hun khói này, con biết hết nhé! Ơ mà con cũng chẳng phải kể gì cho bố nghe thì nhà mình cũng có hai cái loa tuyên truyền hộ con rồi bố nhỉ!

    Viết thế này chứ con biết bố không đọc được đâu, vì bố chẳng sử dụng máy vi tính. Nhưng mà từ nãy giờ toàn kể tội bố, con cũng thấy bứt rứt. Thôi, con khen bố một câu nhé! Tết năm ngoái con về, thấy bố tiến bộ hơn nhiều. Lần đầu tiên bố lái xe chở mình con về quê, lần đầu tiên hai bố con mình tâm sự được nhiều thế. Đêm trước hôm con đi, khi cả nhà đang ngồi xem ti vi, tự nhiên bố bảo: "Có đem cả núi vàng bố cũng chẳng đổi hai cô công chúa nhà này!". Con biết là bố nói xong câu đó cũng ngại lắm, nhưng con cảm ơn bố, nhiều ơi là nhiều.

    Có thể bố để trong lòng, hay nhiều quá thì cất ở một góc nào trong tủ cũng được, quan trọng nhất là con cảm nhận được rồi, tình yêu của bố. Tất nhiên tại con ngốc nghếch, mất quá nhiều thời gian để có thể hiểu ra điều giản đơn ấy, mà chắc tại vì con là con của bố, nên thôi con cũng để trong lòng, thấy lòng ấm và đầy lên nhiều, mỗi ngày...

    Thôi chết, quên mất, tóm lại là con vẫn quyết định không lấy người đàn ông như bố. Bởi con ngốc thế, để hiểu ra được tình yêu của bố con phải mất tận mười mấy năm trời, nên chẳng biết con cái con sau này có đủ thông minh để sớm cảm nhận được tình yêu của bố nó không.

    Trẻ con mà, nó chẳng đong được người lớn yêu nó nhiều bao nhiêu, nhưng chỉ cần một cái ôm, một lời khen ngợi, một ánh mắt dịu dàng, thế là đủ. Và con mãi mãi là trẻ con trong mắt bố, nên vẫn thèm mấy cái vớ vẩn đó đấy, bố con mình cùng cố nha!

    Gửi chồng tương lai: Em trẻ con vậy đó, phải xem xét có ráng yêu được không thì hãy đòi cưới. Kẻo vác về xong lại phải lót lá dắt về trả lại bố mẹ em, tốn tiền trà nước, anh nhỉ.

    (source: ngoisao.net)

  9. Có 3 người cám ơn littlewave vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com