Chủ đề: Thơ thường xoay quanh tình yêu, thân phận con người và sự đối diện với những biến cố, giông bão của cuộc đời.
Giọng điệu:Trữ tình, khắc khoải, có chút bi lụy nhưng không tuyệt vọng. Luôn tìm thấy một điểm tựa (thường là tình yêu, niềm tin) để neo đậu tâm hồn.
Triết lý: Chấp nhận sự hiu hẩm, mong manh của kiếp người, nhưng đồng thời khẳng định sự bền bỉ, vấn vương của tình cảm chân thành (như câu: "Và mãi yêu nhau dẫu kiếp người hiu hẩm").
2. Hình ảnh Nghệ thuật: Giàu tính Biểu tượng và Đối lập
Hình ảnh thiên nhiên: Thường sử dụng các hình ảnh thiên nhiên dữ dội (Bão, giông tố, gió đẩy) để biểu trưng cho khó khăn, sóng gió cuộc đời. Những hình ảnh này đối lập với các biểu tượng của sự sống và khao khát (nắng ấm, luống nhớ, tình mình).
Ẩn dụ: Phép ẩn dụ được dùng một cách mạnh mẽ:
"Thuyền đời xuôi ngược": Ẩn dụ về sự chênh vênh, bơ vơ của thân phận.
"Vét lên thành luống": Ẩn dụ độc đáo về sự vun đắp tình cảm đầy gian khó, thậm chí là "lảo đảo" (mất thăng bằng).
3. Ngôn ngữ và Thể loại: Tự do và Hiện đại
Thể thơ: Sử dụng thơ tự do (hoặc thơ 7 chữ biến thể) linh hoạt về vần và nhịp, nhưng vẫn giữ được sự hài hòa, du dương nhất định.
Ngôn ngữ: Kết hợp giữa ngôn ngữ giản dị, đời thường (hong lòng nóng hanh khô, luống nhàn nhạt xanh xao) với các từ ngữ trừu tượng (hư vô, chiêm bao mờ ảo), tạo nên sự giao thoa giữa hiện thực khắc nghiệt và thế giới nội tâm lãng mạn.
Phong cách thổ lộ: Nhà thơ không ngại bộc lộ trực tiếp cảm xúc và hành động của cái tôi trữ tình (ta viết, ta cố vét, chôn chặt), tạo cảm giác chân thật và gần gũi với người đọc.
Tóm lại, phong cách của Hồng Bính trong "Bão mơ" là sự kết hợp giữa nỗi buồn lãng mạn, hình ảnh thơ mạnh mẽ và một tinh thần kiên cường, hướng về tình yêu.