Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 8 trên 8

Chủ đề: Tuỳ bút ngày 12 tháng 2

Threaded View

  1. #8
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,569
    Cám ơn
    9,571
    Được cám ơn 28,352 lần trong 5,386 bài viết

    Default

    ĐÔI KHI MẠNH MẼ CŨNG LÀ MỘT NỖI BUỒN
    Bạn có biết vì sao mình khổ không? Vì bạn quá mạnh mẽ, đến mức chẳng ai thấy được nỗi đau bạn đang mang. Người ta chỉ nhìn thấy một bạn kiên cường, một bạn luôn cười dù trong lòng chất chứa bao nhiêu vết xước. Bạn không than vãn, không yếu đuối, cũng chẳng cầu xin một bàn tay nắm lấy. Nhưng có lẽ vì vậy mà chẳng ai nghĩ bạn cũng có lúc cần được chở che.

    Bạn quá hiểu chuyện, nên luôn chọn im lặng thay vì lên tiếng. Bạn biết đâu là điều nên giữ, đâu là chuyện không đáng để tranh cãi. Bạn nhẫn nhịn, bạn bao dung, nhưng mấy ai hiểu rằng, đằng sau sự im lặng ấy là biết bao ấm ức, bao lần nghẹn đắng nơi cổ họng mà chẳng ai hay.

    Bạn quá mềm lòng, nên dễ dàng tha thứ dù tim mình tổn thương. Dù ai đó làm bạn đau, bạn vẫn chọn bỏ qua, không phải vì bạn không biết đau, mà vì bạn sợ mất đi những thứ vốn đã mong manh. Nhưng đến cuối cùng, người ta lại nghĩ rằng bạn không biết buồn, không biết giận, không có giới hạn. Để rồi, hết lần này đến lần khác, bạn cứ ôm lấy những vết thương tự mình chữa lành.

    Bạn biết quá nhiều, nên tâm trí chẳng phút nào yên ổn. Đôi khi, giả vờ ngu ngơ lại là một điều may mắn. Nhưng bạn không làm được. Bạn nhìn thấu cảm xúc của người khác, bạn hiểu từng ánh mắt, từng cử chỉ, và bạn gồng mình gánh lấy những tâm tư không thuộc về mình. Càng biết nhiều, bạn càng đau. Càng suy nghĩ nhiều, bạn càng mệt mỏi.

    Bạn lo lắng cho người khác, mà quên mất bản thân cũng cần được chăm sóc. Bạn dành thời gian để an ủi, để lắng nghe, để làm chỗ dựa cho người khác. Nhưng đến khi bạn yếu đuối, ai sẽ là người ở bên bạn? Đến khi bạn gục ngã, có ai đủ kiên nhẫn để nâng bạn dậy hay không?

    Có đôi khi, bạn không cần phải quá mạnh mẽ. Không phải chuyện gì cũng phải gánh lấy, không phải ai cũng xứng đáng với lòng tốt của bạn. Hãy cho bản thân một chút bình yên, một chút ích kỷ, một chút yêu thương. Vì trên hành trình dài của cuộc đời, bạn cũng xứng đáng được vỗ về, được trân trọng, và được yêu thương như cách bạn đã từng yêu thương người khác.

    Lm. Anmai, CSsR

    ĐỪNG PHẢN BỘI

    Cuộc sống là một chuỗi những thử thách, những con đường đầy chông gai và đôi khi, là những giấc mơ vỡ vụn. Ai cũng từng chứng kiến những lời hứa bị phản bội, những yêu thương hóa thành tro tàn. Khi tình yêu không còn được trân trọng, khi những niềm tin đặt vào người khác bị vỡ nát, có người chọn khép chặt trái tim mình lại, coi tình yêu như một điều hoang đường, như một thứ không bao giờ có thể trọn vẹn. Họ chọn cách bảo vệ bản thân bằng cách xây dựng những bức tường vô hình, không để ai có thể làm tổn thương mình thêm nữa. Họ sợ rằng mình sẽ phải chịu đựng thêm một lần nữa nỗi đau mà cuộc đời đã mang đến.

    Nhưng cũng có những người, từ sự phụ bạc ấy, từ những thất bại trong tình cảm, lại hiểu sâu hơn giá trị của lòng chung thủy. Họ không trở nên lạnh lùng, không khép chặt trái tim mình, mà ngược lại, họ tìm thấy một ngọn lửa trong lòng, một ánh sáng dịu dàng để soi đường cho những ai lạc lối. Họ không bỏ cuộc, họ không mất niềm tin vào tình yêu, bởi họ hiểu rằng sự thất bại không phải là kết thúc mà là một bài học. Họ chọn tiếp tục yêu, tiếp tục tin tưởng vào những giá trị chân thật, bởi họ biết rằng tình yêu chân thành và lòng chung thủy là những điều quý giá nhất mà chúng ta có thể trao tặng nhau trong đời.

    Ai cũng từng thất bại, ai cũng từng có những ước mơ tan vỡ dưới sức nặng của thực tại. Có người chọn buông tay, để dòng đời cuốn trôi đi trong vô vọng, chẳng còn dám nhìn về phía trước. Nhưng cũng có những người, nhờ những vấp ngã ấy, lại trưởng thành, như một dòng sông vượt qua bao ghềnh thác để tìm ra biển lớn. Những thất bại, những vấp ngã không khiến họ gục ngã, mà trở thành bài học để họ mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Họ học cách đứng dậy sau mỗi lần ngã, học cách cười lên trong những lúc khó khăn, vì họ biết rằng chỉ có thử thách mới giúp họ trở nên hoàn thiện hơn. Đó chính là sức mạnh của con người, là khả năng vượt qua nghịch cảnh để tìm ra những con đường mới.

    Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta dễ dàng bỏ qua những giá trị cốt lõi như lòng trung thành, sự chân thành, sự tin tưởng vào nhau. Có những lúc, khi đối diện với sự phản bội, chúng ta không còn biết phải làm gì, không biết cách đối mặt với những người đã từng là niềm tin của mình. Nhưng dù thế nào đi nữa, đừng bao giờ phản bội nhau, đừng bao giờ để sự ích kỷ, sự tổn thương khiến ta mất đi những giá trị ấy. Dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, dù tình yêu có thất bại thế nào, đừng phản bội lòng tin của người khác như Giuda đã làm với Chúa. Sự phản bội không chỉ phá vỡ mối quan hệ, mà còn làm tổn thương chính bản thân mình, vì cuối cùng, nó khiến ta trở nên lạnh lùng, mất đi lòng nhân ái và sự bao dung.

    Cuối cùng, cũng là cuộc đời đó, cũng là những biến cố, những thử thách ấy, nhưng sự khác biệt nằm ở lòng người. Từ cùng một cơn bão, có người chìm nghỉm, có người hóa thành thuyền trưởng. Chính lòng kiên trì, lòng dũng cảm và sức mạnh nội tâm giúp ta vượt qua mọi khó khăn. Không phải tất cả chúng ta đều có thể thay đổi hoàn toàn những điều xảy ra trong cuộc sống, nhưng chúng ta có thể chọn cách đối mặt với chúng, chọn cách sống và trưởng thành từ chúng. Ý nghĩa của cuộc sống không nằm ở những điều ta phải trải qua, mà nằm ở cách ta chọn để vượt qua chúng. Vì mỗi bước đi, mỗi sự lựa chọn đều tạo nên con người mà ta trở thành.

    Đừng để sự phản bội, sự thất bại hay đau khổ làm ta mất niềm tin vào cuộc sống và con người. Hãy luôn tin tưởng vào giá trị của lòng chung thủy, sự trung thực, và sự kiên cường. Đừng phản bội nhau, và nhất là, đừng phản bội chính mình.

    Lm. Anmai, CSsR

    NGƯỜI NẶNG LÒNG

    Trong cuộc sống, có những người mang trong mình nỗi niềm, những cảm xúc mà dường như chẳng thể san sẻ cùng ai. Họ là những người nặng lòng, sống với những ký ức không thể xóa nhòa, và đôi khi là những nỗi buồn lặng thầm mà chỉ họ mới hiểu. Vậy người nặng lòng thực sự là như thế nào?

    Người nặng lòng thường là người hay hoài niệm. Họ luôn nghĩ về những kỷ niệm đã qua, những khoảnh khắc tươi đẹp đã từng tồn tại trong đời mình. Những ngày tháng hạnh phúc, những lần cùng người thân yêu chia sẻ niềm vui, những buổi chiều tà bên bạn bè, tất cả đều như những áng mây trôi qua nhưng luôn ám ảnh trong tâm trí. Họ nhớ về quá khứ không phải vì muốn sống lại trong đó, mà vì đó là những gì đã từng làm cho họ cảm thấy trọn vẹn, cảm thấy mình thật sự sống, thật sự yêu thương.

    Tuy nhiên, người nặng lòng không chỉ đơn giản là một người hoài niệm. Họ còn là những người mang trong mình một nỗi buồn man mác, một sự cô đơn mà đôi khi chẳng ai thấy được. Họ cười, nói chuyện vui vẻ, nhưng trong lòng lại không hẳn là vui. Những nỗi buồn không lời, những lo âu âm ỉ khiến họ không thể nào dễ dàng buông bỏ. Đó là những khoảnh khắc im lặng, những trầm tư suy nghĩ mà chỉ có họ mới thấu hiểu. Những người nặng lòng hay sống trong thế giới của riêng mình, nơi mọi cảm xúc đều được che giấu, ẩn chứa trong từng hành động, từng ánh mắt.

    Điều đặc biệt ở người nặng lòng là họ rất cảm xúc. Họ luôn cảm nhận được những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, những niềm vui, nỗi buồn, thất vọng hay những thay đổi không thể nói thành lời. Nhưng chính vì vậy, họ cũng dễ bị tổn thương. Một lời nói vô tình, một hành động lặng lẽ nhưng đầy sự lạnh nhạt có thể khiến họ cảm thấy như mình bị bỏ rơi. Và khi họ quyết định rời bỏ điều gì, không phải vì họ thiếu yêu thương hay thiếu cảm xúc, mà là vì họ đã phải gánh chịu quá nhiều nỗi đau, quá nhiều sự thất vọng, để rồi không thể quay lại.

    Người nặng lòng, khi đã đưa ra quyết định, là đã nghĩ suy rất nhiều lần. Họ không bao giờ hành động vội vàng, không bao giờ bỏ cuộc trong chốc lát. Họ đã trải qua những lần đớn đau, những lần tha thứ, những lần hy vọng, nhưng cuối cùng nhận lại chỉ là sự thất vọng. Khi đã nói lời từ bỏ, họ không còn khả năng quay đầu. Tất cả những cảm xúc họ dành cho người khác, cho tình yêu, cho những mối quan hệ đều đã hết, và họ hiểu rằng đôi khi, buông bỏ là cách duy nhất để chữa lành trái tim mình.

    Có thể bạn sẽ thấy họ là những người lạnh lùng, thậm chí là khó gần, nhưng thực ra, trong sâu thẳm trái tim họ vẫn còn nhiều tình cảm, nhiều hy vọng. Họ không thể dễ dàng mở lòng ra lần nữa, vì mỗi lần làm vậy, họ lại cảm thấy như đang tự làm tổn thương chính mình. Họ sợ cảm giác bị tổn thương lần nữa, sợ những gì đã qua sẽ tái diễn.

    Và khi một người nặng lòng đã quyết định rời đi, dù có níu kéo đến mấy, thì cũng đã quá muộn màng. Bởi vì, họ đã suy nghĩ rất lâu, rất kỹ về mọi chuyện. Từ lâu, họ đã biết rằng đôi khi, chỉ có thể buông bỏ để giải thoát cho chính mình. Khi trái tim đã mệt mỏi, khi tâm hồn đã không còn sức lực, họ biết rằng không có gì có thể cứu vãn được nữa.

    Người nặng lòng là người biết yêu thương, biết cảm nhận nhưng cũng đã chịu nhiều tổn thương. Họ mạnh mẽ trong sự lặng im và quyết đoán trong những quyết định của mình. Họ hiểu rằng, đôi khi, sự buông bỏ mới chính là cách để đi tiếp, để tìm lại sự bình yên trong lòng.

    Vậy người nặng lòng không phải là người yếu đuối. Họ chỉ là người đã học cách sống với nỗi đau, với sự mất mát, và hơn hết, họ biết rằng sự tha thứ cho chính mình mới là cách để tiếp tục bước đi.



    Lm. Anmaii, CSsR

    GẶP ĐÚNG NGƯỜI, CẢ ĐỜI KHÔNG LO ĐƯỢC MẤT

    Có những điều trong cuộc đời không thể dùng lý trí để cân đo đong đếm, cũng chẳng thể ép buộc mà có được. Một trong số đó chính là việc gặp đúng người – người mà khi ở bên họ, ta không cần phải lo lắng về chuyện được mất, không phải dè dặt từng lời nói hay dò xét từng ánh mắt để biết liệu bản thân có đang làm phiền họ hay không. Một người mà dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng khiến ta cảm thấy yên lòng, không sợ bị bỏ rơi, không lo mình trở thành một kẻ cô đơn giữa dòng đời rộng lớn. Người ấy không cần phải là người hoàn hảo nhất, nhưng sẽ là người phù hợp nhất – phù hợp với trái tim ta, với những khát khao thầm lặng mà đôi khi chính bản thân ta cũng chưa nhận ra.

    Cuộc đời là một hành trình dài, và trên hành trình ấy, có những người bước vào đời ta chỉ để dạy ta một bài học, rồi lặng lẽ rời đi. Nhưng cũng có người đến để ở lại, để trở thành một phần không thể thiếu trong những tháng năm sau này. Khi gặp đúng người, cả thế giới bỗng chốc thu nhỏ lại chỉ còn hai người – không phải vì ta không cần ai khác, mà vì chỉ cần có người ấy ở bên, mọi thứ đều trở nên dễ dàng hơn, bình yên hơn, an nhiên hơn.

    Đúng người không có nghĩa là không bao giờ cãi vã, không bao giờ có những phút giây mệt mỏi hay bất đồng. Nhưng dù có giận hờn, có hiểu lầm, người ấy cũng không bao giờ rời bỏ ta. Họ không để ta một mình đối mặt với những nỗi đau, không làm ta tổn thương bằng sự im lặng hay hờ hững, không khiến ta phải sống trong những hoài nghi về tình cảm. Khi ở bên họ, ta không cần phải gồng mình lên để trở thành một phiên bản hoàn hảo, không cần phải sống theo cách mà người khác mong muốn. Họ yêu thương ta vì chính con người ta, chấp nhận những điểm chưa hoàn hảo và cùng ta hoàn thiện dần theo năm tháng.

    Người ấy không cần phải luôn nói những lời hoa mỹ, nhưng sẽ biết cách khiến ta cảm nhận được tình yêu. Một cái nắm tay thật chặt giữa dòng người đông đúc, một tin nhắn giản dị nhưng đủ khiến ta mỉm cười, một ánh mắt dịu dàng giữa những ngày giông bão – chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để ta biết rằng mình đang được trân trọng, đang được yêu thương một cách chân thành nhất.

    Có một câu nói rằng: “Gặp đúng người, không phải là tìm được người hoàn mỹ, mà là tìm được người dù biết rõ những khiếm khuyết của ta nhưng vẫn ở lại.” Khi ta gặp đúng người, ta không cần phải giả vờ mạnh mẽ, không cần che giấu những phút giây yếu lòng. Ta có thể khóc nếu muốn, có thể nói ra những điều mình nghĩ mà không sợ bị phán xét hay xem thường. Ta có thể tự do là chính mình, với tất cả những gì chân thật nhất.

    Tình yêu không phải là trò chơi, càng không phải là cuộc trao đổi để cân nhắc xem ai cho nhiều hơn, ai nhận ít hơn. Khi ở bên đúng người, ta không cần phải tính toán, không cần sợ bị tổn thương hay bị bỏ rơi. Bởi người ấy sẽ luôn biết cách bảo vệ ta, không để ta phải chịu thiệt thòi, không để ta phải buồn lòng vì những điều nhỏ nhặt. Người ấy sẽ không khiến ta cảm thấy mình chỉ là một sự lựa chọn trong vô vàn sự lựa chọn khác, mà sẽ cho ta biết rằng: “Ngoài em ra, anh chẳng cần ai khác.”

    Thật may mắn cho những ai đã gặp được đúng người – người mà dù thế giới ngoài kia có ra sao, dù thời gian có trôi qua thế nào, họ vẫn sẽ luôn ở đó, vẫn yêu thương, vẫn trân trọng, vẫn nắm tay ta thật chặt. Và nếu bạn chưa gặp được đúng người, đừng vội vã, đừng hoài nghi hay mất niềm tin vào tình yêu. Hãy cứ sống tốt, hãy cứ tin tưởng rằng, vào một thời điểm nào đó, ở một nơi nào đó, người dành riêng cho bạn rồi cũng sẽ xuất hiện. Và khi ấy, bạn sẽ hiểu rằng: gặp đúng người, cả đời không cần lo được mất, vì họ sẽ chẳng bao giờ để bạn phải chịu thiệt thòi hay cô đơn.

    Lm. Anmai, CSsR

    BỐ - NGƯỜI ĐÀN ÔNG THẦM LẶNG NHẤT ĐỜI TA

    Cuộc đời là một vòng tuần hoàn nghiệt ngã, nơi những đứa con lớn lên trong vòng tay cha mẹ, rồi một ngày cha mẹ già đi trong sự lặng lẽ, còn ta thì bận rộn chạy theo những hoài bão, những ước mơ của riêng mình. Rồi đến một lúc nào đó, ta nhận ra người đàn ông từng cõng ta trên lưng khi nhỏ giờ đã không còn đủ sức để tựa vào ta. Người đàn ông từng dựng lên mái nhà cho ta trú ngụ giờ lại cần một nơi để yên nghỉ. Ngày ta cất tiếng khóc chào đời, bố là người đầu tiên ký vào tờ giấy khai sinh, và có lẽ, đến cuối cùng, ta chính là người ký vào tờ giấy khai tử của bố.

    Tạo hóa thật nghiệt ngã. Đưa bố đến bên ta, để yêu thương, để chở che, để hi sinh cả tuổi trẻ, rồi một ngày lại bắt ta phải vĩnh biệt bố mà chẳng thể làm gì khác ngoài nén đau thương. Khi ta còn nhỏ, bố là người nâng niu ta trong vòng tay, là người dắt ta đi những bước đi đầu tiên. Khi ta chập chững ngã, bố là người nâng ta dậy, vỗ về bằng ánh mắt tràn đầy yêu thương dù chẳng nói thành lời. Khi ta lớn lên, bố là người âm thầm dõi theo ta, lo lắng khi ta mệt mỏi, hạnh phúc khi ta thành công.

    Tình yêu của mẹ có thể dễ dàng nhận ra, bởi mẹ luôn vỗ về, luôn thể hiện sự quan tâm bằng những cái ôm, những lời dặn dò, những lo toan thường ngày. Nhưng bố thì khác. Bố là người đàn ông ít nói, tình yêu của bố là những ngày dầm mưa dãi nắng để ta có được một cuộc sống đủ đầy. Là những buổi tối muộn bố vẫn miệt mài làm việc, là những lần bố lặng lẽ nhìn ta từ xa, không cần một lời cảm ơn, không đòi hỏi một sự báo đáp. Nếu như mẹ là ánh trăng dịu dàng, thì bố là bầu trời bao la che chở, rộng lớn nhưng lặng thầm.

    Có bao giờ ta tự hỏi, bao lâu rồi ta chưa từng ôm lấy bố? Bao lâu rồi ta không hỏi bố một câu "Bố có khỏe không?" Bao lâu rồi ta chưa từng để ý rằng tóc bố đã bạc hơn trước, dáng bố đã không còn thẳng, đôi bàn tay từng mạnh mẽ giờ đã chai sần và run rẩy? Có thể ta đã lớn, nhưng bố thì đã già. Và đến khi nhận ra điều đó, có thể thời gian đã không còn cho ta cơ hội bù đắp.

    Bố là người sẵn sàng làm việc đến kiệt sức để ta có một tương lai. Nhưng đến khi ta thành công, có thể bố chỉ đứng nhìn từ xa, tự hào mà không cần một lời cảm ơn. Bố không đòi hỏi gì từ ta ngoài việc ta sống hạnh phúc, sống một cuộc đời có ý nghĩa. Đó là vòng quay nghiệt ngã của tạo hóa, nhưng cũng là quy luật tự nhiên mà chẳng ai có thể tránh khỏi.

    Cuộc đời là một chuyến hành trình một chiều, thời gian giống như dòng sông luôn chảy về phía trước, không bao giờ ngừng lại. Ta có thể mãi mê chạy theo những điều xa vời, nhưng xin đừng quên rằng ở một góc nào đó, bố vẫn đang lặng lẽ chờ ta, chờ một cuộc gọi hỏi thăm, một cái ôm ấm áp, một giây phút ngồi cạnh nhau mà chẳng cần nói gì. Vì có thể một ngày nào đó, khi ta ngoảnh lại, bố đã chỉ còn là một ký ức xa xăm, chỉ còn là một di ảnh đặt trên bàn thờ, chỉ còn là những kỷ niệm mà ta chẳng thể nào chạm tới nữa.

    Sinh – lão – bệnh – tử là quy luật của cuộc sống, nhưng điều quan trọng là cách ta trân trọng những người thân yêu khi họ còn bên cạnh. Bố là điểm tựa của ta khi ta bé nhỏ, vậy khi ta trưởng thành, xin hãy để ta là điểm tựa của bố lúc người già yếu. Đừng để đến khi bố nằm xuống, ta mới giật mình hối hận vì những tháng năm vô tâm đã lãng quên đi người đàn ông vĩ đại nhất đời mình. Hãy yêu thương bố khi còn có thể, hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên bố, vì một ngày nào đó, tất cả chỉ còn là những điều dang dở ta chẳng thể nào quay lại để sửa chữa.

    Lm. Anmai, CSsR

    PHẨM CHẤT VÀ TRÍ TUỆ – GIA TÀI KHÔNG BAO GIỜ MẤT

    Tiền bạc có thể mất đi, của cải có thể hao mòn, những thứ vật chất mà con người dày công gây dựng có thể tan biến chỉ trong một khoảnh khắc. Nhưng có một thứ không bao giờ mất đi, một thứ còn quý giá hơn tất cả vàng bạc trên thế gian này, đó chính là phẩm chất và trí tuệ. Nếu một ngày con đánh mất tất cả tài sản, con có thể xây dựng lại từ đầu, nhưng nếu con có trí tuệ và phẩm chất, con không bao giờ thực sự trắng tay. Trí tuệ giúp con tìm ra con đường, còn phẩm chất là ánh sáng dẫn lối cho con đi đúng hướng. Khi con có trí tuệ, không có thử thách nào là không thể vượt qua, không có khó khăn nào là mãi mãi không thể giải quyết. Khi con có phẩm chất, không có gì có thể lay chuyển được giá trị của con trong mắt người khác và trong mắt chính mình.

    Có người sinh ra trong cảnh giàu sang, nhưng không có trí tuệ để giữ lấy những gì mình có, nên chỉ sau một biến cố, họ trở thành kẻ trắng tay. Ngược lại, có những người đi lên từ hai bàn tay trắng, nhưng nhờ phẩm chất kiên trì, nhờ trí tuệ sắc bén, họ gây dựng được cơ đồ vững chắc, biến nghịch cảnh thành bàn đạp để vươn lên. Điều khác biệt giữa hai kiểu người ấy không phải là số tiền họ có trong tay, mà là bản lĩnh, tư duy, và đạo đức của họ. Tiền có thể đến rồi đi, nhưng phẩm chất và trí tuệ thì ngày càng bền vững, ngày càng sắc bén, nếu con biết cách rèn luyện và gìn giữ.

    Có những người cả đời chạy theo tiền bạc, đánh đổi tất cả để có thật nhiều của cải, nhưng rồi khi đối mặt với nghịch cảnh, họ nhận ra rằng tiền không thể mua lại phẩm giá đã đánh mất, không thể thay thế được trí tuệ bị mai một vì thiếu sự học hỏi và trau dồi. Họ có thể sở hữu cả kho báu, nhưng lại thiếu sự khôn ngoan để giữ gìn nó, thiếu nhân cách để khiến người khác tôn trọng mình. Khi cơn bão cuộc đời quét qua, những gì họ có sẽ sụp đổ, vì nền móng mà họ xây dựng không dựa trên những giá trị bền vững. Ngược lại, có những người dù không có gì trong tay, nhưng họ có phẩm chất chính trực, có trí tuệ minh triết, và chính điều đó giúp họ tạo dựng được cuộc sống viên mãn.

    Trong cuộc đời, sẽ có lúc con gặp phải những biến cố không thể lường trước. Có thể một ngày con mất hết tiền bạc, có thể con rơi vào hoàn cảnh khó khăn, có thể con phải đối diện với thất bại cay đắng. Nhưng con ơi, đừng sợ hãi! Nếu con có trí tuệ, con sẽ biết cách đứng dậy và làm lại từ đầu. Nếu con có phẩm chất tốt đẹp, con sẽ nhận được sự giúp đỡ từ những người trân trọng con. Ngược lại, nếu con chỉ biết bám víu vào đồng tiền, chỉ biết sống dựa trên những giá trị vật chất, thì khi tiền mất đi, con cũng sẽ mất tất cả. Một người có thể trắng tay về tài sản, nhưng nếu họ giàu có về trí tuệ và nhân cách, họ vẫn luôn có giá trị, vẫn luôn có khả năng làm nên những điều vĩ đại.

    Trí tuệ không phải là thứ có thể mua được bằng tiền, mà là thứ con phải tự trau dồi qua năm tháng, qua những bài học cuộc đời, qua sự kiên nhẫn học hỏi không ngừng. Một người giàu có về trí tuệ là người dù không có gì trong tay vẫn có thể tìm ra con đường để tiến về phía trước, vẫn có thể đứng vững giữa sóng gió cuộc đời. Càng học hỏi, càng mở mang đầu óc, con sẽ càng nhận ra rằng thế giới rộng lớn hơn rất nhiều so với những gì con từng biết. Khi con có trí tuệ, con không chỉ làm giàu cho bản thân, mà còn có thể giúp đỡ người khác, lan tỏa ánh sáng cho những ai đang loay hoay trong bóng tối.

    Phẩm chất là thứ quyết định giá trị thật sự của con người. Một người có phẩm chất cao đẹp sẽ được người khác yêu quý, tôn trọng, tin tưởng. Dù họ không có nhiều của cải, nhưng họ luôn có một chỗ đứng vững chắc trong lòng người khác. Phẩm chất không phải là thứ có thể xây dựng trong ngày một ngày hai, mà là kết quả của cả một quá trình sống trung thực, ngay thẳng, biết yêu thương và sẻ chia, biết giữ gìn đạo đức và lẽ phải. Khi con có phẩm chất tốt, con sẽ không bị cuốn vào những cám dỗ nhất thời, không đánh đổi nhân cách để lấy lợi ích nhỏ nhoi, không sống chỉ vì bản thân mà quên đi trách nhiệm với cuộc đời.

    Con hãy nhìn vào những con người vĩ đại trên thế giới, những người dù trải qua muôn vàn gian khó vẫn không đánh mất trí tuệ và phẩm chất của mình. Họ không chỉ là những người giàu có về vật chất, mà còn giàu có về nhân cách, về tri thức, về lòng kiên trì và tinh thần bất khuất. Họ không chỉ xây dựng thành công cho riêng mình, mà còn để lại những giá trị trường tồn cho thế hệ sau. Con có thể trở thành một người như thế, nếu con hiểu rằng tiền bạc không phải là thước đo duy nhất của thành công, mà chính phẩm chất và trí tuệ mới là nền tảng vững chắc nhất để xây dựng một cuộc đời ý nghĩa.

    Đừng bao giờ sợ mất tiền bạc, vì nếu con có trí tuệ, con sẽ làm ra nhiều hơn thế. Đừng lo lắng khi gặp khó khăn, vì nếu con có phẩm chất tốt, con sẽ có những người sẵn sàng giúp đỡ con. Đừng chạy theo đồng tiền mà quên đi giá trị thật sự của mình, vì một ngày nào đó, con sẽ nhận ra rằng tiền chỉ là phương tiện, còn phẩm chất và trí tuệ mới là tài sản đích thực. Nếu con mất hết mọi thứ, nhưng vẫn giữ được trí tuệ và phẩm chất, con chưa bao giờ thật sự mất đi điều gì. Nếu con có tất cả tiền bạc trên thế gian, nhưng không có phẩm chất và trí tuệ, thì dù giàu có đến đâu, con cũng chỉ là kẻ nghèo nàn trong tâm hồn.

    Cuộc đời này không ai có thể lấy đi trí tuệ của con nếu con không ngừng học hỏi. Không ai có thể làm mờ đi phẩm chất của con nếu con giữ vững đạo đức và lương tâm của mình. Hãy sống một cuộc đời mà khi mất đi tất cả, con vẫn có thể đứng lên từ con số không, vẫn có thể ngẩng cao đầu, vẫn có thể nhìn vào chính mình và nói rằng: "Ta chưa bao giờ thực sự trắng tay." Tiền có thể mất đi, nhưng phẩm chất và trí tuệ thì không, mà chỉ ngày càng nhiều hơn, ngày càng sâu sắc hơn, ngày càng tỏa sáng hơn theo thời gian.

    Lm. Anmai, CSsR

    BÀI HỌC TỪ ĐẠI BÀNG

    Cuộc sống giống như một bầu trời rộng lớn, nơi mỗi con người là một cánh chim, quyết định bay cao hay lượn thấp là ở chính chúng ta. Trong thế giới loài chim, đại bàng luôn được xem là biểu tượng của sự mạnh mẽ, kiêu hãnh và bản lĩnh. Đại bàng không chỉ đơn thuần là một loài chim săn mồi dũng mãnh mà còn là bài học sâu sắc về cách sống, cách làm chủ cuộc đời. Từ những đặc điểm phi thường của đại bàng, chúng ta có thể học hỏi và áp dụng vào cuộc sống của mình để trở thành những con người mạnh mẽ, kiên cường và vững vàng trước sóng gió.

    Đại bàng không bay lẫn với chim sẻ hay những loài chim yếu đuối khác. Nó sải cánh trong không gian bao la, vững vàng trong cô độc nhưng tràn đầy tự do. Người anh hùng cũng vậy. Họ biết rõ bản thân mình, không chạy theo đám đông một cách mù quáng mà chọn lựa môi trường phù hợp. Họ có thể hòa đồng với tất cả, nhưng không để những kẻ tiểu nhân làm bận tâm trí. Một cuộc đời ý nghĩa là một cuộc đời biết chọn bạn mà chơi, biết trân quý những người có thể cùng ta sải cánh trên bầu trời hoài bão.

    Mắt đại bàng nhìn thấu con mồi từ khoảng cách rất xa. Khi đã khóa mục tiêu, nó không để bị xao nhãng bởi bất kỳ thứ gì khác. Đây là bài học lớn về sự tập trung. Trong cuộc sống, người thành công là người có chiến lược rõ ràng và kiên định với nó. Họ không để những yếu tố ngoại cảnh làm phân tâm, không bị những điều vụn vặt cản bước chân. Chúng ta không thể đạt được điều vĩ đại nếu tâm trí lúc nào cũng bị phân tán bởi những chuyện nhỏ nhặt không đáng bận lòng.

    Đại bàng chỉ ăn mồi tươi mới, nó không bao giờ thỏa hiệp với thức ăn ôi thiu. Điều này tượng trưng cho tinh thần của những người luôn hướng về phía trước, không để những vinh quang cũ làm mình ngủ quên trên chiến thắng. Kẻ anh hùng luôn tìm kiếm thử thách mới, sẵn sàng đối mặt với khó khăn để đạt được thành công mới. Cuộc sống là dòng chảy không ngừng, người biết tiến về phía trước mới có thể giữ vững vị thế của mình.

    Khi những loài chim khác tìm chỗ trú ẩn, đại bàng lại bay lên cao hơn để vượt qua giông bão. Nó không sợ thử thách, mà ngược lại, dùng chính những luồng gió mạnh để nâng mình lên một tầm cao mới. Người anh hùng cũng thế. Họ không trốn chạy trước gian nan mà xem đó là cơ hội để rèn luyện bản lĩnh. Những người thành công nhất không phải là người chưa từng gặp thất bại, mà là người dám đương đầu với thử thách và biến nghịch cảnh thành động lực để vươn lên.

    Khi già yếu, đại bàng không chờ đợi sự suy tàn mà chủ động tìm một hang đá, tự nhổ hết bộ lông cũ, bẻ gãy móng vuốt đã cùn và đợi chờ sự tái sinh. Đó là biểu tượng của sự đổi mới, sự lột xác để mạnh mẽ hơn. Người anh hùng không bao giờ tự thỏa mãn với bản thân mà luôn tìm cách đổi mới chính mình, dám từ bỏ những thói quen cũ không còn hữu ích, dám phá bỏ những giới hạn của bản thân để trở nên phiên bản tốt hơn của chính mình.

    Bài học từ đại bàng không chỉ là câu chuyện của một loài chim dũng mãnh, mà còn là triết lý sâu sắc về cách sống, cách làm người. Chúng ta có thể lựa chọn sống như những con chim bình thường, lẫn vào đám đông và bay lượn trong giới hạn nhỏ hẹp, hoặc có thể chọn làm đại bàng, sải cánh trên những tầng trời cao vợi, ung dung tự tại và không ngừng vươn xa. Hãy mạnh mẽ như đại bàng, hãy kiên cường như người anh hùng, và hãy sống một cuộc đời đáng sống – cuộc đời của những người dám ước mơ, dám hành động, và không ngừng tái tạo chính mình!

    Lm. Anmai, CSsR
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  2. Được cám ơn bởi:


Tags cho chủ đề này

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com