|
HẠNH PHÚC TRONG ƠN SỦNG – YÊU THƯƠNG VÀ HÀI HÒA
Người Công Giáo chúng ta thật hạnh phúc khi được gọi Thiên Chúa là Cha và được Người nhận làm con trong ân sủng. Đây là niềm vinh quang vượt lên trên mọi khó khăn, thử thách của cuộc sống, bởi trong mỗi chúng ta luôn tràn đầy sự yên bình và hy vọng đến từ tình thương vô bờ bến của Đấng Tạo Hóa. Chúng ta được sống dưới ánh sáng của tình yêu ấy, khi Con Thiên Chúa đã đến thế gian, chịu chết trên Thánh Giá để cứu chuộc nhân loại. Qua cái chết hy sinh ấy, Ngài không chỉ giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi mà còn mở ra một cánh cửa dẫn lối đến sự sống vĩnh cửu. Hơn nữa, ân sủng của Ngài vẫn tràn ngập trong Giáo Hội qua các Bí tích, như những mốc son linh thiêng giúp chúng ta càng ngày càng gần gũi hơn với Thiên Chúa và sống đúng với lời Ngài dạy.
Tuy nhiên, bên trong niềm vui ấy, cùng với hãnh diện và tự hào, chúng ta càng cần phải cẩn trọng hơn bao giờ hết. Đức Giêsu đã cảnh báo: “Nếu anh em không ăn ở công chính hơn Luật sĩ và Pharisiêu thì anh em không được vào Nước Trời”. Lời Ngài không chỉ đơn thuần là một quy tắc đạo đức, mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc rằng sự đảm bảo trong đức tin không đến từ những nghi thức bên ngoài hay những thành tựu tạm bợ. Sự thật nằm ở bên trong mỗi con người, trong tâm hồn thuần khiết và lòng nhân ái được nuôi dưỡng từ đức tin chân thành.
Trong Tin Mừng theo thánh Mátthêu từ chương 6 đến chương 8, Đức Giêsu đã cắt nghĩa vấn đề này bằng một loạt bài giảng về luận lý. Ngài dạy chúng ta đừng để lòng mình bị chi phối bởi những cơn giận, đừng gian dâm, đừng nóng giận, đừng thề thốt những lời không cần thiết. Những điều Ngài dạy không chỉ nhằm bảo vệ sự sống thể xác mà còn là biện pháp để giữ cho tâm hồn mỗi con người luôn trong sáng, thanh khiết. Thánh Gioan cũng đã nhấn mạnh vấn đề giận dữ qua lời dạy: “Ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước Thượng Hội Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hoả ngục thiêu đốt”. Những lời cảnh báo ấy không chỉ là quy định nghiêm khắc mà còn là lời mời gọi mỗi người tự vấn lòng mình, nhìn nhận lại những mối hận, những nỗi giận được gieo rắc trong tâm hồn và tìm cách loại bỏ chúng để hướng tới sự hòa giải và yêu thương.
Cuộc sống hiện đại với bao mối quan hệ phức tạp đôi khi khiến chúng ta dễ dàng rơi vào trạng thái căng thẳng, mâu thuẫn và thù hận. Trong gia đình, những mâu thuẫn có thể nảy sinh từ những hiểu lầm nhỏ nhặt như mối thù giữa mẹ chồng và nàng dâu, giữa cha mẹ và con cái, hay những bất hòa giữa anh chị em. Không chỉ vậy, những mối thù hận và bất hòa còn lan rộng ra ngoài, ảnh hưởng đến hàng xóm, bạn bè, và cả trong môi trường làm việc. Mỗi mối quan hệ nếu không được chăm sóc bằng tình yêu thương và sự thấu hiểu sẽ dần trở nên trầm trọng, tích tụ thành những vết thương sâu trong tâm hồn.
Sứ điệp của Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy lấy tình yêu làm phương thuốc để hóa giải mọi hận thù. Chỉ có tình yêu mới có thể cải tạo được con người, mở ra những cánh cửa hàn gắn những vết thương lòng, còn bạo lực và oán giận chỉ dẫn đến sự chia rẽ và hủy hoại. Khi gặp phải những người mà ta cảm thấy khó lòng yêu thương, thay vì dùng lời nói hay hành động gây tổn thương, hãy nhớ rằng mỗi con người đều được Thiên Chúa ban cho ân sủng vô hạn. Hãy làm ơn cho họ, hãy dành cho họ sự quan tâm, sẻ chia, bởi chính tình yêu đó mới có thể làm dịu đi cơn giận và mang lại ánh sáng của sự tha thứ.
Lời dạy của Chúa còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về sự tha thứ. Trong khoảnh khắc chúng ta đứng trước bàn thờ, sắp dâng lễ vật, nếu chợt nhớ ra có người anh em đang có chuyện bất bình, hãy để của lễ lại và đi lập hòa với người đó trước. Hành động này không chỉ thể hiện lòng thành kính đối với Thiên Chúa mà còn là biểu hiện của sự chân thành trong mối quan hệ giữa con người với con người. Nó mở ra một không gian cho lòng nhân ái, cho sự hàn gắn và chữa lành những vết thương từ quá khứ. Qua đó, chúng ta được mời gọi sống theo gương của Chúa Giêsu, biết tha thứ, biết yêu thương đến mức sẵn sàng hy sinh bản thân vì người khác.
Hãy tưởng tượng trong tâm trí mình hình ảnh của Chúa Giêsu, Người đã chịu chết trên Thánh Giá vì chúng ta, vì cả những người mà chúng ta có thể không yêu thương, có thể không đồng điệu với quan điểm của ta. Hình ảnh đó như một lời nhắc nhở rằng tình yêu của Chúa vượt qua mọi giới hạn, không chỉ là lời hứa suông mà còn là hành động sống động, là sự hy sinh không vụ lợi. Trong mỗi lời cầu nguyện, mỗi bước đi trên con đường đời, hãy để hình ảnh ấy hiện hữu, dẫn lối chúng ta vượt qua mọi khó khăn, mọi mâu thuẫn, để trái tim được mở rộng, để lòng nhân ái luôn tràn đầy.
Trong thực tế cuộc sống, không ít lần chúng ta chứng kiến những mối quan hệ bị chia rẽ bởi những cơn giận không nguôi, bởi những lời nói cay độc không thể nào xóa nhòa. Từ mối thù giữa những người hàng xóm, từ những mâu thuẫn trong công việc cho đến những bất hòa giữa bạn bè, tất cả đều là những lời cảnh tỉnh về tầm quan trọng của việc làm dịu lòng, của sự tha thứ. Khi ta biết nhìn nhận lại chính mình, hiểu rằng mỗi hành động, mỗi lời nói đều mang trong đó một sức mạnh có thể xây dựng hay phá hoại, thì ta sẽ càng thêm trân trọng cơ hội được sống trong ân sủng của Thiên Chúa.
Hãy để mùa Chay này trở thành thời điểm để mỗi người trong chúng ta tự vấn, tự thẩm định lại nội tâm mình. Hãy hỏi chính mình rằng, liệu có những mối giận hờn, những hận thù nào đang âm ỉ bên trong, cản trở con đường hướng đến sự an lạc và hạnh phúc thực sự? Mỗi giọt nước mắt của sự oán giận, mỗi lời nói cay nghiệt chỉ làm trái tim ta trở nên nặng nề hơn. Ngược lại, chỉ có tình yêu thương, lòng tha thứ mới là liều thuốc chữa lành cho tâm hồn, mở ra một cánh cửa dẫn đến sự sống trọn vẹn như mà Chúa Giêsu đã hứa.
Trong những khoảnh khắc đối diện với chính mình, khi nỗi buồn và những vết thương lòng dâng trào, hãy nhớ rằng, chúng ta luôn có một Đấng yêu thương, luôn sẵn sàng lắng nghe và chữa lành. Hãy cầu nguyện để được ban cho sức mạnh, cho sự dũng cảm để mở rộng trái tim, để tha thứ và yêu thương không chỉ người thân, bạn bè mà còn cả những kẻ mà chúng ta từng cảm thấy xa lạ, không thể gần gũi. Bởi chính trong những khoảnh khắc đó, khi chúng ta thực sự cảm nhận được tình yêu thương của Thiên Chúa, những mối hận thù sẽ tan biến, để lại lại một con người mới – một con người được làm mới bởi tình yêu, được nuôi dưỡng bởi sự tha thứ và hòa giải.
Lạy Chúa Giêsu, xin dạy cho chúng con biết yêu thương anh chị em mình bằng tình thương của Người, yêu đến nỗi không chỉ dừng lại ở lời nói mà còn thể hiện qua mọi hành động. Xin cho chúng con đủ can đảm bước trước, dù con đường có gập ghềnh, để lan tỏa tình yêu thương, để biến những mối quan hệ đầy thù hận thành những mối quan hệ của sự tha thứ và hiệp nhất. Hãy ban cho chúng con sức mạnh để vượt qua mọi cơn giận, mọi định kiến và giúp chúng con sống đúng với lời hứa của Ngài – sống trong ánh sáng của tình yêu và sự hòa giải.
Mùa Chay này, hãy để mỗi chúng ta trở thành những sứ giả của tình yêu thương, những người biết lắng nghe, hiểu và chia sẻ. Hãy nhớ rằng, chỉ có khi trái tim mở ra, khi chúng ta sẵn sàng tha thứ và yêu thương hết mình, thì những vết thương lòng mới được chữa lành và sự sống được tiếp thêm sức mạnh. Lời dạy của Chúa chính là con đường dẫn lối, là ánh sáng soi sáng bước chân chúng ta trên con đường tìm lại chính mình, tìm lại tình yêu thương chân thành và sự hòa hợp giữa con người với con người.
Lm. Anmai, CSsR
ĐỨC GIÊSU – HOÀI GIẢI VÀ HOÀN THIỆN LUẬT PHÁP
Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu đến trần gian không phải để phá bỏ lề luật và các tiên tri, mà chỉ đến để hoàn thiện chúng. Ngài đến để sửa đổi tệ tục trong đời sống xã hội, gia đình và tôn giáo, đặc biệt là thái độ đối với kẻ thù, như chúng ta thấy rõ trong đoạn Kinh Thánh (Mt 5,17-48). Qua lời dạy của Ngài, chúng ta được mời gọi sống một đức công chính vượt qua giới hạn của các luật sĩ và biệt phái, một đức công chính không tự mãn vì sự tuân thủ hình thức, mà phải xuất phát từ tâm hồn yêu thương và sự chân thành.
Đức Giêsu khẳng định rằng Ngài không đến để triệt hạ lề luật, mà đến để hoàn thiện nó. Điều đó có nghĩa là mọi quy tắc, mọi điều răn của Cựu Ước đều được nâng tầm khi được hiểu theo ý nghĩa chân thật của Thiên Chúa. Ngài dạy rằng, đức tin và lòng tin yêu của mỗi người phải được nuôi dưỡng không chỉ bằng sự tuân thủ bề ngoài, mà còn từ bên trong, từ ý hướng của tâm hồn. Mỗi hành động và suy nghĩ của chúng ta cần phải thể hiện một lòng nhân ái, một tình yêu thương chân thành, bởi vì Thiên Chúa thấu hiểu rõ cả hình thức bên ngoài và nội tâm sâu kín của con người.
Trong bài giảng của Ngài, Đức Giêsu nhấn mạnh một phương diện cụ thể của đức công chính mới: tương giao. Ngài kêu gọi môn đệ và chúng ta hãy coi mọi người là anh em của mình. Lời dạy ấy được lặp đi lặp lại nhiều lần trong đoạn Tin Mừng, như một lời nhắc nhở rằng sự gần gũi, tình huynh đệ và lòng tha thứ là nền tảng của một cuộc sống đầy đủ ý nghĩa. Điều đó có nghĩa là chúng ta phải luôn nỗ lực tránh xa những lời mắng chửi, những cơn giận dỗi và cả những cảm xúc tiêu cực khác, nhằm tạo nên một môi trường sống hòa thuận và chan chứa yêu thương.
Luật cũ chỉ đơn giản đòi hỏi chúng ta bảo vệ thể xác của người khác bằng mệnh lệnh “Chớ giết người”. Tuy nhiên, Đức Giêsu đã đi xa hơn khi dạy rằng, chỉ từ lòng ghen ghét, ganh tị, tức giận hay thậm chí là một ý nghĩ tiêu cực cũng có thể là nguồn gốc của tội lỗi. Ngài lên án từ “trứng nước” – từ tận gốc rễ của tội lỗi, khẳng định rằng sự phạm tội không chỉ xảy ra qua hành động mà còn qua cả tư tưởng. Vì vậy, để sống một đời công chính theo cách của Đức Giêsu, chúng ta phải bảo vệ không chỉ thân xác mà cả tâm hồn của mình và của người khác.
Một trong những lời dạy đầy thách thức của Đức Giêsu là: “Nếu khi anh sắp dâng lễ vật… hãy đi làm hòa với anh em trước đã”. Đây là lời nhắc nhở sâu sắc về việc phải làm hòa với nhau trước khi đến gần Thiên Chúa trong những nghi thức linh thiêng. Hòa giải không chỉ đơn giản là việc giải quyết mâu thuẫn cá nhân, mà còn là trách nhiệm của mỗi người trong việc xóa bỏ ranh giới chia rẽ, phá vỡ những hằn ranh của thù hận giữa anh em. Ngay cả trong đời sống tôn giáo, hòa giải giữa các Giáo hội Kitô là điều cần thiết để đạt được sự liên kết và đoàn kết, từ đó đem lại một tinh thần đồng cảm và yêu thương cho cộng đồng.
Việc hòa giải không chỉ mang ý nghĩa cá nhân mà còn là món nợ tinh thần mà chúng ta phải giải quyết “cho đến đồng xu cuối cùng”. Mỗi mối quan hệ được hàn gắn, mỗi sự tha thứ được trao gửi chính là bước tiến quan trọng trên con đường thông hiệp với Thiên Chúa, giúp chúng ta chuẩn bị tâm hồn cho lễ Chúa Phục Sinh.
ức Giêsu kêu gọi chúng ta phải giữ luật từ bên trong, từ ý hướng của trái tim, không chỉ là sự tuân thủ hình thức bên ngoài. Mỗi lời nói, mỗi hành động cần được rèn luyện bởi tình yêu thương chân thành và sự đồng cảm. Khi chúng ta thực hành đức công chính theo cách này, chúng ta không chỉ tránh được những tội lỗi rõ ràng mà còn thanh tẩy được cả những suy nghĩ tiêu cực, những cảm xúc u uất có thể dẫn đến sự giận dữ và chia rẽ. Chỉ khi tâm hồn được thanh tẩy, mới có thể dâng của lễ thật lòng cho Thiên Chúa, là những lễ vật của sự hi sinh, của lòng dâng hiến nhằm xây dựng một thế giới chan chứa tình yêu và hòa bình.
Trong cuộc sống hiện đại, lời dạy của Đức Giêsu vẫn luôn có giá trị vượt thời gian. Chúng ta không chỉ được nhắc nhở để sống công chính hơn các luật sĩ và biệt phái mà còn phải trở thành những người làm cầu nối, những người sẵn sàng hàn gắn mối quan hệ, tha thứ cho nhau và xây dựng lại những sợi dây liên kết giữa con người. Mỗi hành động làm hòa, mỗi nỗ lực giảm bớt thù hận và mâu thuẫn là một bước tiến nhỏ nhưng quý báu để tạo nên một cộng đồng sống hài hòa và yêu thương.
Hãy nhớ rằng, mọi hành động của chúng ta, dù là nhỏ nhặt, đều có ảnh hưởng đến mối quan hệ với Thiên Chúa và với anh em. Chúng ta được kêu gọi phải sống sao cho mỗi suy nghĩ, mỗi lời nói và mỗi hành động đều thể hiện một tình yêu thương chân thành – tình yêu không chỉ dừng lại ở bề mặt, mà phát ra từ tận đáy lòng, lan tỏa đến từng con người.
Mùa Chay này, lời dạy của Đức Giêsu như một lời mời gọi chúng ta trở nên công chính hơn, sống trong tình yêu và hòa giải. Ngài dạy chúng ta rằng, để xứng đáng được gần gũi với Thiên Chúa, trước hết phải biết tha thứ và làm hòa với nhau. Điều đó không chỉ là việc giải quyết mâu thuẫn, mà còn là sự thanh tẩy tâm hồn, là chìa khóa mở ra cánh cửa của sự thông hiệp với Thiên Chúa trong đời sống vĩnh cửu.
Hãy để lời dạy này trở thành kim chỉ nam cho mỗi chúng ta, để mỗi ngày trôi qua đều là một bước tiến mới trên con đường hướng về một cuộc sống đầy tình yêu, lòng nhân ái và sự hòa bình. Chỉ khi đó, lễ Chúa Phục Sinh mới thực sự trở nên ý nghĩa, như một lễ dâng của một tâm hồn đã được thanh tẩy và một đời sống được làm mới bằng sức mạnh của tình yêu thương thiêng liêng.
Lm. Anmai, CSsR
TÌNH YÊU VÀ SỰ HÀI HÒA TRONG LỀ LUẬT THIÊN CHÚA
Trong hành trình Mùa Chay này, khi tâm hồn ta được mời gọi hướng về sự thanh tịnh và hàn gắn, ta càng nhận ra rằng lời dạy của Thiên Chúa không chỉ nằm ở những hành động bề ngoài mà còn bắt nguồn từ bên trong tâm trí, từ những suy nghĩ và cảm xúc của chính ta. Thiên Chúa đòi buộc ta không chỉ không được giết người bằng gươm đao, súng đạn, mà còn phải diệt trừ mọi mầm mống đưa đến giết người: đó là sự giận hờn, phẫn nộ, thù ghét, và những lời xúc phạm lẫn nhau. Những tâm trạng tiêu cực ấy không chỉ khiến cho trái tim ta bị bế tắc mà còn xa rời tình yêu bao trùm của Đấng Tạo Hóa.
Sứ điệp thiêng liêng ấy như một lời kêu gọi thánh thiện, nhắc nhở mỗi chúng ta rằng, để trở thành người con thực sự của Thiên Chúa, không chỉ cần bề ngoài được trong sạch mà điều quan trọng nhất là lòng người phải tràn đầy yêu thương, lòng nhân từ và sự tha thứ. Khi ta nuôi dưỡng trong lòng những cảm xúc giận dữ hay thù hận, ta đang tự đẩy bản thân xa rời hình ảnh của Chúa – người đã đồng hóa với chính những kẻ bé mọn nhất, đã sống trọn vẹn cuộc đời con người để dạy chúng ta yêu thương và tha thứ.
Trong những khoảnh khắc ta bận rộn với những lo toan cuộc sống, dễ dàng để tâm trí trở nên bầu khuẩn bởi những suy nghĩ tiêu cực: nghĩ xấu, lăng nhục, cãi vã, tranh chấp hay xúc phạm người khác. Nhưng lời cầu nguyện của chúng ta phải được thấm đẫm bài học từ Chúa Giêsu, người dạy rằng: “Không chỉ cái bên ngoài là xấu, mà cái xấu bắt đầu từ chính lòng con.” Chỉ khi ta biết nội tâm hóa lề luật ấy, khi ta nhìn nhận những tật xấu ẩn mình trong trái tim, ta mới có thể tự mình biến đổi, giải phóng bản thân khỏi gánh nặng của hận thù và đau khổ.
Cầu nguyện cùng Chúa Giêsu, chúng ta hãy cùng nhau hướng tâm về bài cầu nguyện chân thành:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa dạy con nội tâm hóa lề luật: không chỉ cái bên ngoài là xấu, mà cái xấu bắt đầu từ chính lòng con. Chúng con nghĩ xấu về nhau, lăng nhục, cãi vã, tranh chấp, xúc phạm đến anh em, đó là dấu chứng trái tim con còn thiếu yêu thương, chưa biết đón nhận và tha thứ cho người khác.
Con biết Chúa yêu thương loài người chúng con vì mỗi người là hình ảnh của Chúa Cha và là anh em của Chúa. Không có gì đụng chạm tới con người mà lại không đụng chạm tới chính Chúa. Chính khi nhập thể làm người, Chúa đã sống trọn vẹn kiếp người và đã tự đồng hóa với chính những kẻ bé mọn nhất. Vì thế, Chúa dạy con yêu thương anh em. Chúa dạy con chẳng những không được giết người, mà còn không được xúc phạm đến anh em khi nghĩ xấu, nói xấu, giận hờn, phẫn nộ hoặc thù ghét.
Lạy Chúa, Chúa là tình yêu và là tình yêu bao trùm chúng con. Làm sao con có thể đến với Chúa khi lòng còn chất chứa hận thù, ghen ghét? Con chưa phải là người con của Chúa khi còn thiếu vắng yêu thương tha thứ. Xin Chúa cho con biết làm hòa với anh chị em con trước, để con xứng đáng đến trước bàn thờ Chúa dâng lễ.
Lạy Chúa, xin cho con biết mở rộng tấm lòng, biết quảng đại, yêu thương và tha thứ. Chúa đã rộng lượng tha thứ cho con tất cả, xin giúp con cũng biết quảng đại tha thứ cho anh chị em con. Con muốn sống yêu thương mọi người chỉ vì chính Chúa đã quảng đại yêu thương con. Amen.
Lời cầu nguyện ấy như một lời hứa, như một con đường dẫn dắt chúng ta vượt qua cơn bão của cảm xúc tiêu cực. Chỉ khi tâm hồn ta được thanh tẩy, khi những vết thương nội tâm được hàn gắn bằng tình yêu và sự tha thứ, chúng ta mới có thể thật sự đến gần Thiên Chúa. Trong mỗi bước chân trên con đường Mùa Chay, hãy để lòng mình luôn nhớ rằng, “Hãy đi làm hòa với người anh em ngươi trước đã” – một lời nhắc nhở thiêng liêng về việc hàn gắn những mối quan hệ, về sự hòa hợp giữa những trái tim đang khao khát được yêu thương và an ủi.
Mỗi chúng ta, dù có những điểm yếu, đều có thể học cách từ bỏ những suy nghĩ giận dữ, những lời nói xúc phạm, để thay vào đó là lòng bao dung, là sự tha thứ vô điều kiện. Hãy để lòng người mình trở nên mềm mại hơn, như tấm lòng của Chúa Giêsu – tấm lòng đã sẵn sàng mở rộng và che chở cho mọi người, kể cả những kẻ mà xã hội thường coi thường. Chính sự từ bỏ cái tôi, sự buông bỏ hận thù và thù địch, mới là cách duy nhất để ta thực sự sống trọn vẹn trong tình yêu thương của Thiên Chúa.
Hôm nay, trong không gian tĩnh lặng của Mùa Chay, hãy để mỗi chúng ta tự nhìn nhận lại chính mình, hãy đối diện với những tật xấu nội tâm và khát khao được biến hóa bởi tình yêu thương. Hãy lấy lời cầu nguyện này làm nguồn cảm hứng, là động lực để mở rộng tấm lòng, để tha thứ và xây dựng lại những mối quan hệ vỡ nát. Bởi vì, khi ta biết tha thứ, ta không chỉ làm lành cho người khác mà còn lành cho chính bản thân mình – mở ra một lối đi mới, một hành trình đến gần hơn với hình ảnh của Chúa.
Mùa Chay là thời gian để mỗi chúng ta học cách sống yêu thương, sống hòa hợp, sống trọn vẹn với chính mình và với người khác. Hãy để tâm hồn được thanh tẩy, để những vết thương cũ được chữa lành bằng sức mạnh của đức tin và lòng tha thứ. Và nhớ rằng, chỉ khi chúng ta sống trọn vẹn theo lời dạy của Thiên Chúa, chỉ khi chúng ta biết biến mỗi hành động tha thứ thành một món lễ thiêng liêng, chúng ta mới thực sự trở thành những người con của Ngài, sống trong ánh sáng của tình yêu và hòa bình.
Lm. Anmai, CSsR
ĐỨC YÊU THƯƠNG – ĐƯỜNG DẪN CHO MỘT CUỘC SỐNG CÔNG CHÍNH
Trong mùa Chay này, lời dạy của Chúa Giêsu như một ngọn đèn soi đường cho các môn đệ, mở ra một con đường sống công chính khác xa so với cách giữ luật máy móc của những người biệt phái. Chúa Giêsu không chỉ dạy rằng việc giữ luật một cách chính xác là cần thiết, mà Ngài còn nhấn mạnh rằng công chính đích thực phải đi kèm với lòng yêu thương và sự cảm thông, thương người như anh em và thương Chúa như Cha của mình.
Chúa Giêsu đã đề ra lý tưởng sống cho người môn đệ, không đơn thuần là tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc, mà phải giữ mọi khoản luật với cả tâm tình yêu thương. Trong những lời dạy của Ngài, ta nghe được sự cường điệu để nhấn mạnh rằng việc chỉ quan tâm đến hình thức bên ngoài, như việc không phạm tội giết người, chưa đủ. Đối với Ngài, thậm chí cả những lời giận dữ, mắng chửi, hay những hành động nhỏ nhặt mà làm mất đi tình anh em cũng là những cách “giết chết” tinh thần của con người.
Chúa Giêsu kêu gọi mỗi người môn đệ phải đối xử với nhau bằng tình yêu thương chân thành, không phán xét hay hận thù, bởi trong mắt Ngài, mỗi người đều là anh em, là con của Thiên Chúa. Giữa một xã hội nơi những va chạm, xung đột và mâu thuẫn thường ngày trở thành hiện tượng khó tránh, lời dạy của Ngài là lời mời gọi để chúng ta sống một cuộc sống trọn vẹn với lòng nhân ái và sự tha thứ.
Chúa Giêsu dùng luật “không được giết người” như một thước đo mới về công chính của người môn đệ. Không chỉ dừng lại ở việc tránh sát sinh về thể xác, Ngài dạy rằng người theo Ngài còn phải biết sống với mọi người bằng một tình anh em chân thành. Điều đó có nghĩa là, thay vì để cơn giận làm mờ đi sự thông cảm và nhân từ, chúng ta nên học cách kiềm chế bản thân, giữ được lòng bình an và trân trọng mỗi con người.
Khi chúng ta ngăn chặn được những lời nói giận dữ, những hành động vô ý thức có thể làm tổn thương người khác, chúng ta không chỉ bảo vệ được sự sống mà còn giúp nhau vun trồng tình yêu thương – một giá trị sống cao cả mà Thiên Chúa đã trao ban. Chính sự quan tâm, chia sẻ và tha thứ mới thực sự giúp mỗi người cảm nhận được sự an lành và hạnh phúc trong cuộc sống này.
Trong câu chuyện dạy dỗ của Chúa Giêsu, lễ vật không còn là những thứ hiếm hoi, được dâng lên một cách hờ hững theo nghi thức mà trở thành biểu hiện của một cuộc sống tràn đầy yêu thương. Theo lời dạy của Ngài, lễ vật đẹp lòng Thiên Chúa nhất không nằm ở vật chất hay lễ nghi mà chính là một cuộc sống biết yêu thương, biết thương người như chính bản thân mình.
Trước khi dâng lễ vật, mỗi chúng ta cần nhìn nhận lại chính mình, kiểm điểm những mâu thuẫn, bất hòa có thể tồn tại giữa lòng, và tìm cách hòa giải với người anh em. Chỉ khi nào tâm hồn được thanh tịnh, tình yêu thương được nuôi dưỡng một cách trọn vẹn, thì lễ vật của chúng ta – dù là đơn giản như lời cầu nguyện hay hành động từ thiện – mới thực sự trở nên sống động và có sức mạnh chữa lành.
Có hai thứ thước để đo mức công chính trong đời sống:
– Thước đo của người biệt phái là việc tuân thủ luật lệ một cách đàng hoàng, không chỗ cho bất cứ sai sót nào.
– Thước đo của người môn đệ Chúa là khả năng sống trọn vẹn trong tình yêu thương, biết cảm thông và chia sẻ cùng anh em, vượt lên trên những quy tắc máy móc.
Thật khó để nói liệu mỗi người trong chúng ta có thể luôn sống theo lý tưởng ấy hay không. Thật ra, trong xã hội hiện đại, những va chạm, những xung đột thường ngày khiến chúng ta dễ quên đi giá trị của sự sống và của lòng nhân ái. Thay vì biết yêu thương và giúp đỡ nhau, chúng ta đôi khi lại để cơn men rượu, cơn nghiện và cuộc sống phóng túng chi phối, từ đó “giết chết” chính con người mình theo cách tinh thần lẫn vật chất.
Chúng ta, đặc biệt là giới trẻ, nên tự hỏi: “Thứ thước nào mới là thứ thước mà tôi luôn theo đuổi?” Có lẽ câu trả lời không nằm ở những quy tắc khô khan của xã hội, mà ở trong lòng mỗi người – sự sống đầy yêu thương và ý thức trân trọng từng giây phút của cuộc đời. Nếu mỗi hành động của chúng ta, dù là nhỏ bé, đều mang đậm tính yêu thương, thì chính chúng ta đã góp phần dâng lên Thiên Chúa những lễ vật thật sự đẹp lòng.
Trong mùa Chay này, khi tâm hồn chúng ta được thanh lọc và hướng về với những giá trị cao cả, hãy tự hỏi bản thân: Liệu tôi đang sống với một trái tim tràn đầy yêu thương, hay chỉ đang tuân thủ những quy tắc một cách máy móc? Liệu những hành động, lời nói của tôi có làm bừng sáng tình anh em và giúp đỡ những ai đang cần, hay chỉ làm phai nhạt giá trị của chính cuộc sống mình?
Lạy Chúa, xin cho giới trẻ chúng con nhận ra rằng, sự sống thật sự quý giá và đẹp đẽ là khi chúng con biết yêu thương và giúp đỡ nhau. Xin ban cho chúng con đôi mắt để thấy được giá trị của mỗi con người, và một trái tim luôn rộng mở đón nhận, cảm thông với những người xung quanh. Giúp chúng con dâng lên Ngài những lễ vật không phải của vật chất, mà là của sự sống đầy trọn yêu thương, của những hành động giản dị mà chan chứa ý nghĩa nhân văn sâu sắc.
Hãy để mỗi ngày trôi qua là một ngày chúng con tự kiểm điểm và sống đúng với lời dạy của Chúa Giêsu – sống với tâm tình yêu thương, sống để làm cho đời trở nên an lành và ý nghĩa hơn. Chỉ khi đó, chúng con mới thực sự hiểu được ý nghĩa của cuộc sống, biết trân trọng từng khoảnh khắc và vun đắp cho chính mình cũng như cho cộng đồng những hạt giống của hạnh phúc, của sự sống và của Thiên Chúa.
Trong sự suy niệm này, mong rằng mỗi chúng con sẽ luôn nhớ rằng, “Sự sống của Thiên Chúa không chỉ ban cho ta, mà còn cần được chia sẻ, được vun đắp qua những hành động yêu thương chân thành với anh em.” Đây chính là thông điệp thiêng liêng, là lời mời gọi sống theo chân Chúa – một con đường của công chính đích thực, của niềm vui trọn vẹn và của sự bình an đến từ đức tin.
Lm. Anmai, CSsR
HƯỚNG VỀ SỰ THẢNH THẢO TRONG TÂM HỒN
Lời Chúa trong sách Edêkien thật an ủi, khi Ngài nói rằng: “Chúa không chấp nhất chuyện quá khứ. Cho dù trong quá khứ ta từng lỗi phạm nhiều, nhưng nếu hôm nay ta quay về, thì Chúa vẫn coi là công chính.” Lời dạy ấy mở ra một cánh cửa rộng mở cho mọi tội lỗi được tha thứ, cho lòng tin được hồi sinh, và cho mỗi con người có cơ hội bước đi trên con đường an lành của sự yêu thương và nhân ái.
Trong tác phẩm “Quyển Tin Mừng thứ 5” của một tác giả người Ý, ta được tưởng tượng một câu chuyện ly kỳ: Các thánh trên Thiên Đàng, mệt mỏi vì những xúc phạm và tội lỗi của con người, đã họp công nghị để đưa ra một quyết định mạnh mẽ nhằm trừng trị loài người. Sau bao cuộc họp căng thẳng, họ nhất trí rằng sự hy sinh của Con Thiên Chúa trên Thập Giá chưa đủ để đánh thức con người sáng mắt; cần có một sức mạnh mới để giải quyết tội lỗi.
Những vị thánh đã tập hợp thành một đạo binh hùng mạnh, xâm nhập vào trái đất và nhanh chóng chinh phục toàn bộ thế giới. Trong lúc giao nhiệm vụ cai trị cho những người công chính còn sót lại, họ tập trung toàn bộ kẻ tội lỗi về một thung lũng lớn, nơi mà một giàn hỏa thiêu cực đã sẵn sàng để thanh lọc loài người. Nhưng giữa đám đông tội lỗi ấy, họ lại phát hiện ra một hình ảnh khó tin: một người đang vác Thập Giá tiến về phía giàn hỏa, ra hiệu kêu gọi đồng bọn giúp đỡ.
Sự bất ngờ càng trở nên sâu sắc khi vị thủ lãnh của các tông đồ, thánh Phêrô, nhận ra rằng người vác Thập Giá chính là thầy của mình. Với lời tuyên bố “Con Thiên Chúa đang lẫn lộn giữa những người tội lỗi,” Thánh Phêrô khẳng định rằng tình thương của Chúa không phân biệt, không chỉ dành cho người công chính mà còn hướng về cả những kẻ lầm lỗi. Và Đức Giê-su – với giọng nói cường điệu – tuyên bố: “Ta muốn chết một lần nữa cho các tội nhân. Bởi vì trên trần gian không có người nào có thể cứu thoát kẻ có tội khỏi cơn thịnh nộ của các thánh”. Lời Chúa Giêsu còn vang vọng với lời cảnh báo mạnh mẽ: “Ai giận anh em mình thì bị đưa ra tòa. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc thì phải bị đưa ra trước Thượng Hội đồng. Ai chửi anh em mình là quân phản đạo thì bị lửa hỏa ngục thiêu đốt” (Mt 5,21-22).
Sự cường điệu ấy không nhằm mục đích hù dọa, mà là để nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kiểm soát cơn giận và tránh những lời nói cay độc. Đây chính là lời nhắc rằng, tình thương và sự tha thứ luôn phải đứng lên hàng đầu, vì đó mới là chìa khóa mở cánh cửa cứu rỗi cho loài người.
Một câu chuyện nhỏ được lan truyền trên Internet lại càng làm sâu sắc thông điệp về lòng tha thứ. Trong một buổi học, thầy giáo đã mang vào lớp rất nhiều túi nhựa và một bao khoai tây to. Thầy dạy cho học trò rằng, mỗi khi cảm thấy oán giận hay không muốn tha thứ cho người khác, hãy viết tên người đó lên một củ khoai tây rồi bỏ vào túi nhựa. Ban đầu, các em học trò háo hức ghi tên và cho vào túi; nhưng không lâu sau, chiếc túi của mỗi người trở nên nặng nề vì chứa đầy những “gánh nặng” oán hận.
Thầy giáo yêu cầu các em phải mang túi khoai tây bên mình suốt một tuần lễ. Dần dần, các em cảm thấy mệt mỏi và chán nản vì không chỉ gánh nặng về thể chất mà còn là tâm lý – mỗi bước đi như bị cản trở bởi những mảnh ký ức đau đớn. Khi những củ khoai tây bắt đầu thối rữa, rỉ nước, các em mới hiểu ra rằng, oán giận và thù hận không chỉ làm tổn thương người khác mà còn làm tổn thương chính mình. Họ quyết định xin thầy cho quăng đi hết số khoai ấy và ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái trong lòng.
Thầy giáo khéo léo nói: “Các em có thấy không, lòng oán giận hay thù ghét chính là gánh nặng vô hình mà ta tự đẩy lên vai mình. Lòng vị tha và sự cảm thông không chỉ giúp giải phóng tâm hồn, mà còn là món quà quý giá mà ta dành cho chính bản thân mình.” Qua câu chuyện “túi khoai tây”, mỗi người học được bài học về sự cần thiết của việc buông bỏ quá khứ, để có thể sống một cuộc đời tự do, nhẹ nhàng và tràn đầy yêu thương.
Lời Chúa trong sách Edêkien như một liều thuốc an ủi, nhắc nhở ta rằng, dù quá khứ có đầy những lỗi lầm, nếu ta biết quay về với lòng thành và hối cải, thì Ngài vẫn coi ta là công chính. Thông điệp ấy không chỉ truyền đạt sự bao dung của Thiên Chúa, mà còn khuyến khích mỗi con người hãy nhìn nhận lại chính mình, chấp nhận những sai lầm để có thể thay đổi, cải thiện và tiến bước trên con đường sáng.
Đức Giê-su đã dạy rằng, “Con người không đến để cứu thoát những người công chính, mà chính là cứu những kẻ tội lỗi” (Mt 9,13). Câu nói ấy càng làm rõ rằng, trong mắt Chúa, giá trị của mỗi người không được đo đếm qua những thành tích hay lỗi lầm trong quá khứ, mà được định giá bằng lòng biết hối cải và sự nỗ lực sống theo con đường của tình yêu và sự tha thứ.
Mùa Chay này, lời kêu gọi của Chúa chính là mời gọi chúng ta giải phóng tâm hồn khỏi những gánh nặng của oán giận, những mối thù hận và những sai lầm xưa cũ. Khi mỗi người mở lòng đón nhận lời tha thứ và biết trân trọng sự cảm thông, ta không chỉ hàn gắn cho riêng mình mà còn lan tỏa nguồn năng lượng tích cực đến cộng đồng xung quanh.
Việc từ bỏ những cảm xúc tiêu cực không hề đơn giản, nhưng như câu chuyện túi khoai tây đã minh họa, chỉ khi buông bỏ những gánh nặng đó, chúng ta mới cảm nhận được sự nhẹ nhàng, thoải mái của tâm hồn. Sự tha thứ không chỉ là một hành động đối với người khác, mà còn là một cách để cứu rỗi chính mình, mở rộng trái tim và bước đi theo con đường của ánh sáng và niềm tin.
Những câu chuyện và lời dạy trong Mùa Chay này như một lời mời gọi sâu sắc: hãy quay về với chính mình, hãy buông bỏ quá khứ và mở rộng trái tim để đón nhận tình thương của Thiên Chúa. Khi ta biết hối cải và sống đúng với lời hứa của Ngài, ta không những được tha thứ, mà còn trở nên mạnh mẽ hơn, tự tin hơn để đối mặt với thử thách của cuộc sống.
Chúa không giam cầm chúng ta vào những sai lầm của quá khứ; Ngài luôn mở rộng vòng tay bao dung cho những ai biết trở lại với lòng thành. Hãy để Mùa Chay này là dịp để chúng ta học cách yêu thương, học cách tha thứ, và quan trọng nhất, học cách tự giải phóng bản thân khỏi những gánh nặng không cần thiết. Khi lòng ta được thanh lọc và tâm hồn trở nên nhẹ nhàng, ta sẽ tìm thấy con đường dẫn về sự thanh tịnh, về một cuộc sống tràn đầy niềm tin và hy vọng, nơi mà sự công chính và tình thương luôn đồng hành.
Trong từng bước đi của cuộc đời, hãy nhớ rằng, mỗi người chúng ta đều có cơ hội bắt đầu lại, được yêu thương và được tha thứ – bởi vì, theo lời Chúa, “nếu hôm nay ta quay về, thì Chúa vẫn coi ta là công chính.”
Lm. Anmai, CSsR
|
|