ĐỜI NGỦ MUỘN
Lm Trọng Khẩn

Đã bao ngày vùi sâu trong ngủ muộn
Để trái tim khô cằn giữa mùa đông
Đời hoang phế với sâu bọ rúc rỉa
Nhìn ban mai mà ươn ái, lạnh lùng.

Nghe trong tim mùa xuân về rộn rã
Chưa kịp dậy thưởng thức hương xuân lạ
Một cõi lòng thai nghén nhiều thứ quá
Phải làm sao cho thoát cái nặng nề.

Vì ngủ muộn mê man cả tâm trí
Dẫu nắng về tràn ngập cả lối đi
Đôi chân vướng vào vòng đời nghiệt ngã
Một miền xa còn vẫn mãi đợi chờ.

Cánh cửa lòng đã hé mở từ lâu
Giữa thương đau, lạnh giá với khổ sầu
Tại sao người cứ thờ ơ, ngoảnh mặt
Đời ngủ muộn, vẫn tìm mãi về sau.


Nguồn: trongkhan74@gmail.com