Bài thơ "Ngày tháng bảy" của Hồng Bính là một bức tranh đẹp về sự chuyển giao giữa mùa hạ và mùa thu, đan xen với những cảm xúc về tình yêu và sự chia ly. Bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh đối lập như nắng gắt – mưa rào, hạ nồng – thu thức, để diễn tả sự thay đổi của thời tiết và tâm trạng con người.
Cảm nhận về bài thơ:
Sự chuyển giao của thời tiết:
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh "Ngày tháng bảy trời trong xanh nắng gắt", gợi cảm giác oi ả, nóng bức của mùa hạ. Tuy nhiên, sự xuất hiện của "cơn mưa" bất chợt đã báo hiệu sự chuyển mình sang một mùa mới, mùa thu. Hình ảnh "phía sau lưng hoa phượng đỏ lưa thưa" và "chút hạ nồng oi bức" còn sót lại như một dấu chấm lửng, nhắc nhở về một mùa hạ đã qua.
Vẻ đẹp của mùa thu:
Mùa thu được miêu tả bằng những hình ảnh tươi mới, sức sống: "Mùa thu như vừa thức", "Vẩy nhẹ nhàng chiếc lá gọi tình yêu", "Màu xanh vẫn vươn mình trong nắng lửa". Sự xuất hiện của mùa thu không hề mang đến sự lạnh lẽo mà lại tràn đầy sức sống, gợi cảm giác tươi mới, hy vọng.
Tình yêu và nỗi buồn:
Bài thơ cũng khắc họa những cung bậc cảm xúc của tình yêu. Hình ảnh "Cầu Ô Thước người gặp gỡ mê say" và "Vành môi mọng tìm nhau rồi dán chặt" là biểu tượng của tình yêu đẹp, say đắm. Tuy nhiên, sự chia ly cũng nhanh chóng đến, được thể hiện qua những giọt lệ "hiu hắt giọt lệ trời", "cơn sầu giăng nghiêng ngã", "cuộc tình mới hợp đã vội tan".
Sự bế tắc và nỗi buồn:
Bài thơ kết lại bằng những hình ảnh thể hiện sự bế tắc, nỗi buồn của người ở lại. "Nhốt trong tim cơn phiền muộn đu đưa", "Anh đóng cửa ru cơn sầu trở giấc", "Lời ly biệt bài tình ca thổn thức". Những hình ảnh này cho thấy người ở lại đang cố gắng vượt qua nỗi buồn, nhưng vẫn còn đó những âm hưởng thổn thức, những lời ly biệt còn vang vọng.
Đánh giá chung:
Bài thơ "Ngày tháng bảy" là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh thiên nhiên để diễn tả sự chuyển giao của thời tiết và những cung bậc cảm xúc của tình yêu, sự chia ly. Bài thơ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc về một mùa tháng bảy với những khoảnh khắc đẹp đẽ xen lẫn nỗi buồn man mác.