  |
|
Xin ACE hãy Search kỹ để tìm cho mình câu trả lời nhanh và chính xác
(Xin gõ tiếng Việt có dấu)
|
Xin ACE hãy Search kỹ để tìm cho mình câu trả lời nhanh và chính xác
(Xin gõ tiếng Việt có dấu) |
-
 |
 |
 |
|
- Đó là khi thấy SỢ mỗi dịp nghỉ lễ dài ngày và dịp Tết, vì sẽ không thể “yên thân” với những sự quan tâm trên cả cần thiết của cả đại gia đình cho một vấn đề cũ rích mà mình là đối tượng duy nhất của chủ đề chính!
- Đó là khi bạn bè đồng trang lứa hào hứng lên kế hoạch gì đó cho gia đình, cho con cái trong khi mình thì chẳng biết làm gì cho hết những ngày nghỉ cuối tuần...
- Đó là khi Bố Mẹ không giấu nổi sự hân hoan khi con cái bỗng dưng dẫn về nhà một người bạn khác giới, dù đó hoàn toàn là bạn bè hết sức bình thường và dịp ghé thăm đó có khi chỉ là lần duy nhất vì... tiện đường chẳng hạn.
- Đó là khi sắp đến dịp sinh nhật, lại phải vò đầu bứt tai: Sẽ trốn đi đâu để không phải gặp ai, để bạn bè khỏi đưa vợ chồng con cái đến nhà chúc mừng...
- Đó là khi mỗi sáng đi làm, mỗi tối về nhà đều bắt gặp những tiếng thở dài và sự sầu não của bố mẹ, của cả nhà... Đến mức chỉ muốn dọn ra ở một mình hoặc rời đi thật xa dù biết làm như thế là lầm lỗi...
- Đó là khi có được cái cảm giác sướng như tiên khi gặp được một người đồng cảnh, hiểu và thông cảm cho cái sự muộn màng, và an ủi nhau...
- Đó là khi... có những cô gái nảy sinh ý định sinh con một mình nhờ vào khoa học, vì biết rõ là xã hội đã đủ hiện đại để chấp nhận điều đó nhưng xã hội lại chưa đủ hiện đại để coi việc một người ngoài 30 tuổi chưa lập gia đình là bình thường...
- Đó là khi các chàng trai không còn quá chú trọng nhan sắc của đối tượng như trước, mà đã dám khẳng định: Giờ là tìm người để lấy chứ không phải tìm người chỉ để yêu nên nhan sắc không còn ở những vị trí hàng đầu nữa...
- Đó là khi luôn cảm thấy mình có lỗi thật lớn, luôn day dứt khi phận làm con mà không tròn chữ HIẾU với cha mẹ chỉ vì cái sự muộn màng...
- Đó là khi Bố Mẹ và cả nhà mà biết tin sẽ có ai đó giới thiệu cho một ai đó là sẽ ào vào vun vén... Rồi lại lặng lẽ lắc đầu khi không tác thành được...
- Đó là khi những đứa bạn thân nhất cũng hết kiên nhẫn để khuyên nhủ, đến nỗi phải quăng cho một câu: Quơ đại một ai đi, kén vừa thôi... Hôn nhân chứ có phải ra chợ mua mớ rau đâu nhỉ!
- Đó là khi trong Friends List của Blog chỉ toàn những avatar của những đứa trẻ chưa đi mẫu giáo - những niềm tự hảo của bạn bè mình...
- Đó là khi biết tự an ủi rằng: Duyên số cả thôi... Và bắt đầu biết tin vào số phận...
- Đó là khi...???
Gửi từ Blog Quỳnh Nga
|
|
|
|
 |
-
Có 6 người cám ơn Ben vì bài này:
Quyền hạn của bạn
- Bạn không được gửi bài mới
- Bạn không được gửi bài trả lời
- Bạn không được gửi kèm file
- Bạn không được sửa bài
Quy Định Diễn Đàn
Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com