|
Mây nương theo gió... gió cuốn mây trôi về đâu , anh biết ko...?!?...
Cuối chân trời , những áng mây chiều cứ trôi mãi... rồi sẽ đi về đâu...?!?... Tại sao mây chẳng bao giờ dừng lại... cứ mãi phiêu bạt về chốn nào...?!?...
Mây nương theo gió... gió cuốn mây trôi về đâu , anh biết ko...?!?...
Nhiều lúc em cũng muốn ở bên anh như một đứa con gái bình thường với niềm hạnh phúc đơn giản là được bên người mình yêu. Em cũng hay ngồi lặng lẽ mơ mộng về những buổi chiều đi dạo bên anh và một căn phòng ấm áp, em ngồi đó cho baby ăn và anh đứng bên cạnh mỉm cười nựng má cái kết quả tình yêu của hai đứa. Em cũng muốn mình đừng mơ ước xa vời , đừng quá tham vọng và trở về là em của ngày xưa... đôi mắt dẫu buồn vẫn trong veo ko chất đầy nỗi thống khổ ... trái tim yêu cuồng nhiệt , say đắm và chỉ có duy nhất một bóng hình. Người ta nói em tàn nhẫn , lạnh lùng , giả tạo... và cả anh... cả những người đã từng yêu em ... đi qua cuộc đời em... cũng cho em vô tình , ko hiểu được những điều hạnh phúc đơn giản nhất của một người con gái. Nước mắt em chảy ngược... em ko thể làm cho người em yêu thương hiểu được em.... em ko có quyền được oán trách , được đau buồn... Em sinh ra cũng là một con người bằng xương bằng thịt... có hỉ , nộ , ái , ố... Em cũng chỉ là một người con gái yếu đuối , mong manh cần được sự ấp ủ , chở che... em cần một tình yêu , một người hiểu em... em ko phải là đá gỗ... càng ko phải là ác quỷ... Em là một cơn gió đi hoang , một áng mây chiều vô định... nhưng em cũng ước mình có một bến dừng , muốn được nghỉ ngơi... Gió và mây đều ghét bị trói buộc nhưng cũng mang nỗi buồn của kẻ phiêu bạt... những tâm tình day dứt , cô đơn của kiếp nổi trôi...
Nhiều lúc em muốn gạt đi quá khứ để bên anh một cách bình yêu , để có thể có được cái hạnh phúc trọn vẹn như bao người... Nhưng rồi... có những nỗi buồn... sao xua mãi chẳng tan... Em ko muốn sống đắm mình trong quá khứ... nhưng quá khứ là của em... em ko muốn phải trốn chạy... dù nó có đen tối và dơ bẩn đến nhường nào... em cũng ko chối bỏ nó đâu... Có ai lại ko mong mình hạnh phúc... huống chi là một đứa như em...?!...
Anh biết ko ?!
Em còn mong muốn rất nhiều điều hơn như thế... những ước muốn chỉ rất bình dị và ai cũng có... nhưng em lại ko thể làm được... ko thể có được... Đừng nghĩ rằng em mất đi niềm tin và hi vọng... Ko đâu anh ! Còn ước muốn là còn hi vọng... còn phấn đấu là còn niềm tin. Nhưng em phải sống thật với chính mình ... Em ko thể có được những điều đó . Có những lúc trái tim em giằng xé , đau khổ đến tột độ... khóc cười điên loạn... em đã quá sức đau thương... em thật sự đã cố gắng và vắt cùng kiệt sức chịu đựng của bản thân mình. Mỗi lúc như thế , đôi mày anh cau lại... rất khổ tâm... anh cứ dày vò và dằn vặt... bờ môi em vẫn lạnh lùng gằn từng tiếng tàn nhẫn... dù sâu thẳm trong em đang gào khóc... đang van xin chính mình... " hãy dừng lại "... Em cứ trút tất cả lên tình yêu của hai đứa và bắt anh phải chịu đựng... Sau mỗi lần như thế , em lại lặng lẽ khóc nhiều hơn... nấc nghẹn ko thành lời... Xin lỗi anh... thật lòng em ko muốn như thế !!! Em yêu anh nhưng tình yêu đó ko còn trọn vẹn... Đấy là điều khiến em đau khổ nhất. Thời gian đã lấy đi của em nhiều thứ... cái giá cho sự trưởng thành quá đắt ! Em ko thể lành lại như xưa... Hãy hiểu em hơn một chút anh nhé ! Hãy để em có thể buông tha cho chính mình. Em đã từng nói với anh : "Có thể những cái gì của quá khứ chưa phai nhòa đi hết , nhưng cũng chẳng còn nguyên vẹn như xưa. Ngày xưa ko là hiện tại , nếu có chọn vợ vẫn chọn hiện tại mà thôi. Vợ ko phải là người dễ quên nên chồng đừng ghen với những gì thuộc về quá khứ của vợ , tình cảm của vợ có thể còn vương một chút gì lại quá khứ , nhưng đừng vì thế mà buồn chồng nhé ! Vợ vẫn yêu chồng nhất và vẫn sẽ chọn chồng mà thôi ! ". Anh yêu em vì em là em của hiện tại phải ko ?!?...
Gió nhẹ lắm !!! Mây cũng nhẹ lắm !!! Rồi mọi thứ sẽ nguôi ngoai...!?!...
... Gió ơi... gió ơi , đừng khóc....
(St) |
|