  |
|
Xin ACE hãy Search kỹ để tìm cho mình câu trả lời nhanh và chính xác
(Xin gõ tiếng Việt có dấu)
|
Xin ACE hãy Search kỹ để tìm cho mình câu trả lời nhanh và chính xác
(Xin gõ tiếng Việt có dấu) |
-
 |
 |
 |
|
GIÁO DÂN VÀ LINH MỤC
Cách đây mấy ngày, trên VietCatholic, tôi đã được đọc những bài giảng của Đức Giám Mục Nguyễn Chí Linh cho các cha thuộc giáo phận Đà Lạt. Một trong những bài giảng có tiêu đề về quan hệ giữa linh mục và giáo dân. Nhân dịp này, tôi cũng xin đóng góp những ý nghĩ cũng như nhận xét về mối quan hệ với các linh mục của một giáo dân và hơn nữa là một con chiên rất khô khan nguội lạnh.
Gần nhà tôi có một người thông thái. Tôi gọi ông này là thông thái vì ông ta học đến bác sĩ y khoa. Sở học đến như vậy thì chắc hẳn ông ấy nói hay làm việc gì cũng rất cẩn trọng với nhiều suy nghĩ và phán đóan chín chắn. Nhưng thực tế lại không được như vậy. Ông bác sĩ này không biết bị cái lọai vi trùng gì ăn vào lục phủ ngũ tạng mà đi đến đâu, vừa ngồi xuống chưa kịp chào hỏi ai, chưa kịp uống chai bia thấm giọng là ông ta bắt đầu lôi các linh mục ra nói hành nói tỏi. Những câu chuyện ông ấy nói ra chẳng biết phải trái thế nào, thực hư ra sao nhưng đôi khi cũng có ma lực lôi cuốn người nghe. Tôi không biết là có ân óan gì với các vị linh mục mà ông ta lúc nào cũng hận thù đằng đẵng. Và để giải tỏa những cái uất ức đó, ông ta mang các linh mục ra chê bai bêu riếu hết lời. Tôi không vui và thực sự bực bội với cái thái độ chẳng có gì là trí thức đứng đắn của ông ta. Người có danh vọng và tiền bạc rất sợ chết. Do vậy tôi đã nghĩ ra một “bài giảng” và tôi sẽ “giảng” cho ông ta nghe như sau:
“Nè, ông bạn già. Con người ta ai cũng phải chết. Chúa sinh ra có người đẹp người xấu, người thông minh người dốt nát, người giầu người nghèo. Dù là một ông vua hay một anh đạp xích lô thì ai cũng phải chết. Chúa rất công bằng và tất cả mọi người đều bình đẳng trước sự chết. Khi ông khỏe mạnh và tiền bạc đầy túi, sự chết hầu như đâu đó rất xa xôi và ông chẳng bao giờ nghĩ đến một lúc nào đó, bất cứ lúc nào, có thể chỉ mấy phút nữa ông sẽ vĩnh biệt cõi đời. Lúc ông nằm trên giường chờ chết thì tiền bạc của cải danh vọng có còn nghĩa lý gì. Ông không còn muốn nhìn thấy những xấp giấy bạc dầy cộm và cũng chẳng muốn nghe âm thanh của những thỏi vàng rổn rảng bên tai. Nhưng nếu bên cạnh ông có một linh mục hay một vị nữ tu với kinh nguyện và những lời an ủi vỗ về thánh thiện thì chắc hẳn ông sẽ an lòng hơn. Ông đang vác một tảng đá quá sức nặng nề “trên con đường về quê”. Bàn tay góp sức nâng đỡ của các vị linh mục hay nữ tu là những lời nguyện cầu, những an ủi đầm ấm thiết tha. Lúc đó ông mới thấy được vai trò của các đấng bậc tu trì trong cuộc sống và nhất là trong những giây phút cuối đời của người tín hữu. Bởi vậy tôi đề nghị ông nên có một lối xử sự đàng hòang và nghiêm túc với các vị tu hành”.
Người công giáo nhất là các tín hữu Việt Nam rất có lòng kính trọng các linh mục. Bà cụ tôi năm nay đã chín mươi sáu tuổi, trí óc gần như hòan tòan không còn họat động nữa nhưng vẫn khỏe mạnh. Một tháng vài lần, cha xứ rước mình thánh Chúa đến cho cụ và cũng tiện dịp thăm hỏi. Bà cụ ngồi trong phòng khách nhưng vừa thấy cha xứ với chiếc áo dài đen bước vào là cụ vội bám ghế đứng dậy thưa bẩm một câu chào kính quen thuộc đã đến gần một trăm năm: “ Con xin phép lậy cha ạ”. Cha xứ chắc cũng chẳng thỏai mái gì với câu chào kính quá mực thước đã ăn sâu vào tâm can của một bà cụ già. Ngày cụ còn ở Mỹ, mỗi lần về Việt Nam thì bao giờ cũng lo quà bánh cho cha xứ trước. Cha bị lãng tai, cụ cũng nhớ bảo con cháu tìm mua cho được cái “máy điếc” để “cha còn làm lễ giải tội”. Bà cụ tôi là tình nghĩa của giáo dân đối với linh mục: kính trọng và mến thương.
Giáo hữu nhìn vào các linh mục như là một nơi nương tựa tinh thần, một người cha nhân lành cho dù rất nhiều vị linh mục chỉ bằng tuổi con cháu. Một cha xứ người Mỹ hỏi tôi: “cha xứ bên Việt Nam và ở Mỹ khác nhau thế nào”. Tôi thưa: “ bên Việt Nam hai vợ chồng cãi nhau cũng chạy ra phân bua với cha, đêm hôm nhà có người bị sốt rét cũng chạy ra xin cha viên thuốc cảm”. Cha xứ người Mỹ tủm tỉm cười: “ như vậy cha xứ Việt Nam vừa là quan tòa vừa là bác sĩ nữa”. Cha xứ Việt Nam vất vả và nặng nhọc hơn cha xứ Mỹ rất nhiều nhưng lòng kính trọng và yêu mến của giáo dân cũng an ủi và xoa dịu các ngài phần nào.
Linh mục cũng là một con ngừơi với những yếu tính bất tòan của lòai thụ tạo. Các cha cũng có đầy đủ dục tính hỉ nộ ái ố và một lương tâm trong sáng cũng như chức vụ lành thánh mà các ngài đã nhận lãnh từ Thiên Chúa và giáo hội. Linh mục phải từng giây từng phút chống trả và chiến đấu với những đam mê dục vọng trong một trận chiến rất dữ dội và gay gắt. Một thi nhân đã viết: “Vì tôi là linh mục. Nên suốt đời hiu quạnh”. Đời sống của một linh mục rất cô đơn và hiu quạnh nhưng lại miệt mài sống chết với bổn phận và trách nhiệm. Ngòai những công việc thuần túy mục vụ của xứ đạo, chắc hẳn không một vị linh mục nào có thể ăn ngon ngủ yên khi còn phải nhìn thấy những cảnh đói khát cơ cực của con chiên trong giáo xứ. Tôi biết một vị linh mục trẻ tuổi làm công tác truyền giáo trên vùng Tây Nguyên đã cởi chiếc áo lạnh duy nhất của ngài mặc cho một ông già người Thượng đang rét run lẩy bẩy. Đời linh mục nhất là những cha xứ thật là nặng nhọc với rất nhiều đắng cay. Nhưng bất hạnh thay người ta lại cố ý không nhìn vào những việc lành phúc đức của các ngài mà lúc nào cũng chỉ muốn bơi móc soi mói những lỗi lầm vô tình hay cũng có thể là một cố ý trong những trạng huống cần phải được giãi bầy đến chi tiết. Tôi được nghe kể chuyện rằng một vị linh mục rất thân quen với gia đình đã nhịn ăn nhịn mặc dành tiền mua lại những tép xì ke của một đứa nghiện ngập trong giáo xứ. Người không biết chuyện thì có thể to mồm rằng ông cha này cũng nghiện ngập như ai. Nhưng con chiên trong giáo xứ thì ai cũng biết rằng ngài mua lại những tép xì ke đó như là một phương cách giúp cho thằng nhỏ nghiện ngập xa lánh ma túy.
Tôi không dám quả quyết tất cả các vị linh mục đều là những bậc thánh thiện. Trong một vườn hoa cũng có những cụm hoa khô cằn vì thiếu nước, có những cụm hoa bị sâu rầy gậm nhấm tả tơi. Trong hàng ngũ linh mục cũng vậy. Có những vị không còn xứng đáng trong thiên chức linh mục làm hoen ô hội thánh Chúa và trực tiếp gây ra những xáo trộn trong đời sống đạo đức của giáo dân. May mắn thay những cụm hoa thiếu nước hay bị sâu rầy chẳng có là bao trong một vườn hoa bát ngát xinh tươi. Cộng đồng giáo dân là cột trụ của giáo hội, các vị linh mục chỉ là những người giữ gìn cho những cột trụ đó vững chắc và không bị mối mọt. Các ngài đã sống một cuộc đời hy sinh và phục vụ. Chúng ta hãy kính trọng và yêu mến các linh mục của chúng ta.
Trương Phú Thứ (vietcatholic)
|
|
|
|
 |
-
Quyền hạn của bạn
- Bạn không được gửi bài mới
- Bạn không được gửi bài trả lời
- Bạn không được gửi kèm file
- Bạn không được sửa bài
Quy Định Diễn Đàn