Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 12 trên 12

Chủ đề: SUY NIỆM 10 PHÚT

Hybrid View

  1. #1
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,394
    Cám ơn
    2,596
    Được cám ơn 5,784 lần trong 1,187 bài viết

    Default SUY NIỆM 10 PHÚT

    Suy niệm 10 phút Mỗi Ngày


    Ý NGHĨA CỦA LỜI CẦU XIN


    Xin bắt đầu những phút cầu nguyện hôm nay với mẩu chuyện vui: trước cổng thiên đàng. Sứ thần Gabriel kông chịu đựng nổi những tiếng gõ cửa liên lỉ nơi cổng vào thiên đàng nên chạy vào kính báo như sau: Thưa Chúa có rất nhiều tiếng động vang dội ngoài cổng gây ồn ào chịu gần không nổi nữa. Vì những lời cầu nguyện của con người từ trần gian bay lên chưa được thỏa mãn đánh mạnh vào cửa gây ra những tiếng dội ồn ào như thế. Xin Chúa hãy có biện pháp mau lẹ để cảnh yên tĩnh trở lại ngoài cổng. Thiên Chúa bình tĩnh trả lời sứ thần Gabriel như sau: Đây Ta có giải pháp như thế này. Ta ủy quyền cho con được phép làm cho những lời cầu xin của mọi ngươì thành sự thật, bất cứ ai xin gì con cũng đều có thể ban cho được cả. Được ủy quyền quá rộng rãi như vậy sứ thần Gabriel vui mừng trở ra cổng và vội vàng thỏa mãn tất cả mọi lời cầu xin của con người từ trần gian vang lên vừa nghĩ thầm rằng: Bây giờ mình sẽ được yên ổn nhưng chỉ chỉ sau một giây im lặng ngắn ngủi mà thôi rồi những tiếng động ồn ào lại vang lên còn mạnh hơn trước nữa. Quá kinh ngạc sứ thần Gabriel chạy vào hỏi ý kiến Thiên Chúa thì được Ngài giải thích như sau:

    -Đó là những tiếng dội của những lời cầu xin của con người muốn ta rút lại những gì con vừa mới ban cho theo yêu cầu của họ.

    Lúc đó sứ thần Gabriel hỏi lại:

    -Nhưng thưa Chúa tại sao lạ vậy, chính họ đã xin những điều ấy rồi họ lại xin đổi điều khác.

    Thiên Chúa mỉm cười và nói thêm:

    -Thì đâu có gì lạ, sau khi nhận được những gì họ xin thì họ mới vỡ lẽ ra vì những điều đó không có ích lợi gì cho họ cả. Họ đã không biết những gì họ xin.

    + + +

    Câu chuyện vui trên đây nhắc chúng ta nhớ lại một trong những điểm giáo lý quan trọng, đó là nhiều khi chúng ta không biết những gì có lợi và cần thiết cho mình, tác giả thơ Giacô bê nơi chương 2,3 đã viết như sau:

    Anh em xin mà không được là vì anh em xin với tà ý để lãng phí trong việc hưởng lạc chỉ mình Thiên Chúa mới biết rõ những gì chúng ta cần những gì có ích thật sự cho mỗi người chúng ta, chính vì thế mà trong lời cầu nguyện được Ngài dạy cho các môn đệ Chúa Giê su đã muốn cho các môn đệ xin những điều căn bản này là ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Thánh Phao lô đã khuyên các tín hữu Roma hãy cầu nguyện, hãy biết cầu xin những gì hữu ích , thánh nhân đã viết như sau nơi chương 8, 26-27 thơ Roma.

    -Có Thánh Thần giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn vì chúng ta không biết cầu nguyện như thế nào, nhưng chính thánh Thần cầu thay nguyện giúp cho chúng ta và Thiên Chúa Đấng thấu suốt tâm can biết Thánh Thần muốn gì vì Thánh Thần cầu thay nguyện giúp cho các thánh đúng theo ý Thiên Chúa.

    Cũng như khi đứa con xin cha mình cho bánh ăn vì đói thì người cha sẽ không từ chối. Cũng vậy nếu chúng ta xin đúng điều cần và hữu ích theo thánh ý của Thiên Chúa, thì chắc chắn Thiên Chúa sẽ nhậm lời chúng ta cầu. Tác giả thơ thứ 1 thánh Gioan nơi chương 3,21-22 còn nhắc thêm một điều kiện khác nữa là lời càu xin của chúng ta được Thiên Chúa chấp nhận, đó là tâm hồn trong sạch. Tác giả đã viết như sau:

    -Anh em thân mến, nếu lòng chúng ta không cáo tội chúng ta, thì chúng ta được mạnh dạn đến cùng Thiên Chúa và bất cứ điều gì chúng ta xin chúng ta được Người ban cho, bởi vì chúng ta tuân giữ các điều răn của Chúa và làm những gì đẹp ý Chúa.
    Lạy Chúa xin thương đến ngự trong con. Ban cho con được tràn đầy Thánh Thần Chúa để con biết cầu nguyện đúng cách làm vinh danh Chúa và chính con được ơn cứu rỗi. Amen.


    Nhóm tác giả - Việtnam


    http://dongcong.net/LoiChua-SuyNiem/SuyNiem_MoiNgay/ynghia_cuaLoi.htm

  2. Được cám ơn bởi:


  3. #2
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,394
    Cám ơn
    2,596
    Được cám ơn 5,784 lần trong 1,187 bài viết

    Default

    Làn sóng tình yêu

    André Sève, 10 phút suy niệm

    Tôi sống trong một cộng đoàn tu, nơi đây các tu sĩ đọc kinh Lạy Cha rất chậm. Những lời kinh này trở nên tròn đầy mà đôi lần sau khi đọc tôi còn nghĩ đi nghĩ lại.

    Sáng nay, khi đọc thầm: “Nguyện Nước Cha ngự đến”, tôi thấy rõ hơn hai ý nghĩa của ước nguyện này: “Lạy Cha, xin làm cho Nước Cha ngự đến” và “Lạy Cha, xin thu dụng con vào công trường của Cha”.

    Đó chính là một xí nghiệp đa quốc lớn nhất. Biến đổi toàn thế giới thành thế giới tình yêu. Khi tôi nói “Nguyện Nước Cha ngự đến”, tôi nghĩ : Nguyện tình yêu ngự đến. Nhưng nếu tôi không làm một điều gì nhằm mục đích đó, thì lời cầu nguyện của tôi không nghiêm chỉnh lắm.

    Làm gì? Màn ảnh truyền hình có thể gợi lên trong đầu tôi nhiều ý nghĩ khi cho tôi thấy ở khắp nơi trên thế giới những bước tiến và những dậm chân tại chỗ của Nước Cha . Quả thực thì nó làm tiêu tan những hứng khởi của tôi. Ba mươi phút nghe đài làm chúng ta chán ngán. Người ta còn có thể nói về tình yêu với cái thế giới chỉ biết có tiền bạc và hận thù này nữa chăng?

    Phải, có thể chứ, và nếu tôi nghĩ là không thể, thì Chúa Giêsu sẽ nhắc nhở tôi “Với Thiên Chúa, không gì mà không thể được”.

    Ý tưởng “Với Thiên Chúa” tăng thêm nghị lực và sinh khí cho tôi trong cuộc chiến của riêng mình : “Lạy Chúa, với Chúa, con có thể cố gắng chỉ ứng xử bằng tình yêu. Điều ấy cho con được quyền kêu gọi người khác yêu thương ở bất cứ nơi đâu con có được chút ảnh hưởng”.

    Mong cho “Nước Cha ngự đến” đòi hỏi tôi mở rộng tầm ảnh hưởng này. Đức cố giáo hòang Gioan Phao-lô II nói đến sự lan tỏa: đi đến khắp nơi, có thiện cảm với tất cả, làm việc với mọi người , để bất cứ mối hận thù nào và bất cứ thói ích kỷ nào cũng nhận được một làn sóng tình yêu.

    Trích Suy Niệm Mỗi Ngày, Nhóm Tác Giả - Vietnam

  4. Có 2 người cám ơn forget_me_not vì bài này:


  5. #3
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,394
    Cám ơn
    2,596
    Được cám ơn 5,784 lần trong 1,187 bài viết

    Default

    Tiêu chuẩn đánh giá về con người

    -Câu chuyện Ả Rập
    Xã hội loài người, vốn được xây dựng trên tình liên đới, niềm vui nào cũng muốn san sẻ, nỗi buồn nào cũng cần được sớt chia. Liên đới trong niềm vui nỗi khổ, con người cũng liên đới trong điều thiện và điều ác. Một con sâu cũng làm rầu nồi canh, hành động gian ác nào cũng có ảnh hưởng trên người khác, sự dối trá nào cũng để lại hậu quả trên người khác.

    Hẳn chúng ta còn nhớ lại câu chuyện mà người Ả rập thường kể, để nói về hậu quả của sự gian dối:

    Một tên cướp nọ, cải trang thành một người ăn xin, đói lả trong sa mạc. Một hôm, có một người lái buôn đi qua vùng sa mạc ấy, tên cướp van xin người lái buôn:

    Xin ông vui lòng cho tôi được quá giang một đoạn đường, suốt đời tôi sẽ không bao giờ quên ơn ông.
    Động lòng trắc ẩn, người lái buôn liền dìu tên cướp lên lạc đà của mình. Nhưng chỉ đi được một quảng đường gnắn, tên cướp đã để lộ nguyên hình trạng. Hắn dùng dao uy hiếp người lái buôn, quăng ông xuống bên lề đường và cướp lấy con lạc đà của ông. Người lái buôn nhìn thẳng vào mặt tên cướp và buồn bã nói:

    Tôi không buồn vì ông đã tước đoạt con lạc đà của tôi, bởi vì tôi còn rất nhiều con lạc đà khác. Tôi chỉ buồn, là bởi vì, tôi cũng như nhiều người lái buôn kác, sẽ hoàn toàn mất niềm tin nơi những người xin quá giang bên vệ đường. Tôi buồn, là kể từ nay sẽ không còn ai dám dừng lại để cứu giúp những người khốn khổ trong sa mạc này nữa.

    Đánh giá về một con gười nào đó, người ta phải nhìn dưới nhiều khía cạnh khác nhau. Chẳng hạn trên phương diện lãnh đạo và về tổ chức thì Hitler hẳn là thiên tài. Nhưng mà nhìn dưới khía cạnh đạo đức, bảo rằng tên đồ tể này là quái vật, thì cũng chẳng ngoa chút nào.

    Chúa Giêsu còn gay gắt hơn, khi Ngài cảnh cáo các môn đệ: Chớ có trao ngọc trai cho chó, chúng chà đạp rồi quay lại cắn xé.
    Một niềm tin tôn giáo, tuy không được sống thực mà chỉ là sống vai, thì dĩ nhiên cũng sẽ đánh mất niềm tin nơi người khác. Đó là một bài học cho chính những người công giáo chúng ta. Một tôn giáo cũng sẽ đánh mất sự khả tín của mình khi các tín hữu sắm vai chứ không thực sống với niềm tin của mình.

    Nguyện xin Chúa gìn giữ chúng ta khỏi vương mang giả dối, lường gạt, lọc lừa. Amen.

    Trích Suy Niệm Mỗi Ngày, Nhóm Tác Giả - Vietnam
    thay đổi nội dung bởi: forget_me_not, 15-06-2009 lúc 03:08 PM

  6. Được cám ơn bởi:


  7. #4
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,394
    Cám ơn
    2,596
    Được cám ơn 5,784 lần trong 1,187 bài viết

    Default

    Tình Gìa

    -Đọc sách... Suy niệm..



    Sáu giờ sáng. Bà lão bảy mươi bảy tuổi, loắt choắt như chim sẻ ngồi ở bậc thềm ngắm bình mình. Có đôi chim nào dậy sớm đang ríu rít trên ngọn cây gần đó. Nhưng bà còn dậy sớm hơn chúng dù luôn thức tới khuya lơ để chăm sóc chồng. Nhiều năm rồi, từ khi chồng bị tai biến. Cũng nhiều năm rồi, sử dụng đồ vật hay máy móc trong các phòng, xê dịch từ góc này sang góc khác lúc làm việc nhà, tất cả bà đều thao tác thành thục và chính xác bằng quán tính chứ không cần nhìn rõ qua cặp kính dày cộm.


    Bây giờ, bà trở vào phòng ngủ. Ông đang thở đều, lồng ngực nhẹ nhàng nhấp nhô lên xuống, đôi mắt nhắm kín. Nhưng một giọng nói thốt ra rõ ràng : “ Anh thức rồi, mình à.”


    Bà mỉm cười : “Để em lấy khăn và thuốc nhỏ mắt cho mình.”

    Ông dùng tay phải lau kỹ mặt với chiếc khăn ướt âm ấm. Cách đây nhiều năm cánh tay trái bị hỏng vì tai nạn lao động, thế rồi sáu tháng trước, chân phải bị tổn thương, ông đành để bác sĩ tháo khớp. Ông chỉ còn sử dụng được một cánh tay. Có lần, ông bảo bà : “Anh chẳng còn gì cả, mình nhỉ” Bà vỗ vỗ lên ngực ông : “ Còn nhiều chứ, và phần tốt ở đây này”.

    Khi ông đã sẳn sàng, bà nhấn nút điều khiển nâng chiếc giường dựng lên để ông dễ ngồi dậy, rồi giúp ông ngồi vào xe lăn. Trong phòng tắm, bà giúp ông cạo mặt, làm vệ sinh cá nhân buổi sáng, thay áo quần…Đã lâu rồi, mọi việc lớn nhỏ trong sinh hoạt hằng ngày ông đều phải nhờ bà. Có lần ông hỏi : “Mình chưa bỏ anh chứ ?” Và bà lắc đầu cười “Đời nào ! Đã ngần ấy năm mà…”


    Hai người vào bếp ăn sáng. Trên bàn, các món đã bày biện sẵn sàng. Hai ông bà ngồi đối diện nhau, hai bàn tay phải với qua mặt bàn và mười ngón tay lồng vào nhau, nắm chặt. Họ cùng cầu nguyện : “ Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày và tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”


    Trong lúc đọc kinh, nước mắt ông lặng lẽ lăn dài xuống đôi má nhăn nheo.


    Uống xong tách cà phê, ông bảo bà : “Giá mà biết có ngày sẽ như thế này, mình chẳng đời nào chịu ra nhà thờ với anh, mình nhỉ ?”


    Bà nhìn thẳng vào mắt ông, nhỏ nhẹ : “Mình biết ông, chỉ cần thấy mình cười, thấy ánh mắt mình nhìn em, thế là quá đủ rồi. Em chẳng còn mong muốn thay đổi gì hết, ngoại trừ một điều. Đó là, nếu như mỗi năm giá như em có thể thế chỗ mình một nửa thời gian, để mình lại được chăm sóc em.”


    Phóng tác theo “Love that lasts”, của Barbara Seaman (1985).


    Dũ Lan Lê Anh Dũng

  8. #5
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,394
    Cám ơn
    2,596
    Được cám ơn 5,784 lần trong 1,187 bài viết

    Default

    Đâu là mục đích của đời bạn?

    -dongcong.net


    1- John Lennon, ca sĩ của ban nhạc The Beatles, Anh quốc. Trong lúc được tạp chí American Magazine phỏng vấn, John Lennon nói: “Thiên Chúa giáo sẽ không còn, sẽ biến mât. Tôi không có gì phải tranh cãi về điều đó. Tôi chăc chắn. Ông Giêsu thì được, nhưng những kẻ theo ông thì quá ngay ngô; ngày nay chúng tôi nổi tiếng hơn ông ta” (1966)

    Sau khi John Lennon tuyên bố lời trên đây, hắn bị bắn sáu lần.

    2- Tancredo Neves, người Batây (Brazil). Trong lúc vận động tranh cử tổng thống, hắn tuyên bố: "nếu tôi có được 500,000 người trong đảng bầu cho, thì ngay cả Thượng đế cũng không thể đẩy tôi ra khỏi chức vụ tổng thống".

    Tancredo Neves được số phiếu hắn muốn, nhưng một ngày trước ngày nhận chức tổng thống, hắn chết.

    3- Cazuza, viết nhạc, ca sĩ, nhà thơ. Trong một buổi trình diễn ở Canecio (Rio de Janeiro). Trong lúc hút thuốc lá, hắn thổi khói vào không khí và nói: “Thượng đế, phần đó cho ngươi”.

    Hắn bị bịnh liệt kháng (Aids), chết ở tuổi 32, trong tình trạng cực kỳ đau đớn.

    4- Một nhà báo hỏi người thiết lập chiếc tàu Titanic, về sự an toàn của chiếc tàu, thì kẻ: lập chiếc tàu, nói: “Ngay cả Thượng đế cũng không thể đánh chìm được nó”.

    Kết quả ra sao, mọi người đã biết.

    5- Marilyn Monroe, diễn viên điện ảnh. Trong một xuất trình diễn, được Billy Graham đến thăm. Bill Graham nói, Chúa Thánh Thần sai ông đến để nói với cô. Nghe xong, Marilyn Monroe, nói: “Tôi không cần Giêsu của ông”.

    Một tuần sau, người ta thấy xác cô trong một chung cư.

    6- Bon Scott, ca sĩ của ban nhạc AC/DC. Một bản nhạc hắn ca vào năm 1979, có câu: “Đừng ngăn cản tôi. Tôi đang đi xuống tận cùng; xuống con đuòng cao tôc đến hỏa ngục”.

    Ngày 19 tháng hai,1980, Bon Scott chết vì ngẹt thở, do cơn ói mửa của hắn.

    7- Cô gái Ba Tây - Năm 2005, thành phố Campinas. Batây (Brazil), có một nhóm bạn lái xe đến đón một cô bạn của họ… Người mẹ cùng đi với cô con gái đến chiếc xe. Người mẹ lo lắng khi thấy bạn của con gái bà say rượu. Bà nắm tay đứa con gái, lúc đó đã ngồi vào xe: Con gái của mẹ. Con hãy xin Chúa cùng đi với con và xin Ngài che chở con. Đứa con gái trả lời: “Ông Ta có đi thì vào cốp xe, trong này không còn chỗ”.

    It giờ sau, tin tức cho biết chiếc xe bị tai nạn, không người nào sống sót. Chiếc xe bị hư hại đến độ, không ai có thể nhận biết đó là xe loại gì, nhưng có một điều làm cho những người cảnh sát hêt sức ngạc nhiên, là cốp xe không bị hư hỏng; theo họ, điều đó không thể xảy ra trong một tai nạn như thế. Trong cốp xe có hộp trứng, nhưng không có một quả trứng nào bị vỡ.

    8- Christine Hewitt (người Jamaica), là nhà báo và hoạt náo viên. Cô nói: “Kinh Thánh (Lời của Chúa) là quyển sach tồi tệ nhât đã được viết”.

    Tháng sáu 2006, cô bị cháy rụi trong xe của cô.

    9- Anh bộ đội CSVN - Năm 1954, sau khi chiếm Miền Bắc, vài công an cộng sản vào nhà dòng kín Bùi Chu lục soát. Khi đến Nhà Nguyện, lúc các nữ tu chầu Mình Thánh, công an cộng sản lớn tiếng la lối: “Chúa của các ngươi ở đâu?”. Nữ tu chỉ Nhà Tạm trên bàn thờ, công an lấy súng mang trên người nhắm Nhà Tạm, bắn, làm chén thánh và Mình Thánh Chúa đổ ra vương vãi. Bắn xong, hắn vẫn đứng yên, chỉa súng vào Nhà Tạm như muốn bắn tiếp. Các nữ tu vô cùng đau lòng vì Mình Thánh Chúa bị xúc phạm, nên quỳ xuống, van xin anh đừng bắn nữa; nhưng khi động đến anh, mới biết linh hồn anh lià xác từ lúc nào rồi.

    10- Người đập phá tượng ảnh - Năm 1963, sau khi ông Ngô Ðình Diệm bị một số tướng tá phản bội lật đổ, một số bà con bên lương tràn vào tòa tỉnh trưởng Thừa Thiên, Huế, đập phá "tàn tích gia đình trị". Khi thấy bức tượng thánh Gioan Tẩy Giả, quan thầy của cụ Diệm, một thanh niên trèo lên vác búa đập vỡ mặt mũi bức tượng, nhưng bị trật chân ngả xuống chết ngay lập tức.

    ***

    Thiên Chúa là Đấng Toàn Năng, chính Ngài tạo dựng mọi loài, mọi vật, hữu hình và vô hình từ hư vô. Thiên Chúa vô cùng tôt lành, nhưng cũng vô cùng công minh.

    Nhân loại đã phạm tội qua sự bất tuân Lời Ngài. Nhân loài đáng bị đọa và án phạt đời đời. Tội lỗi đời đời của nhân loại không ai có thể gánh vac, nhưng vì yêu thuong, Thiên Chúa đã cho Con Một của Ngài là Chúa Cứu Thế Giêsu Kitô xuống trần để cúu chuộc nhân loại.

    Ai tin vào Chúa Cứu Thế Giêsu Kitô sẽ được cúu, ai không tin sẽ bị án phạt. Những kẻ xúc phạm đến Thiên Chúa, như: đảng cộng sản, bè tam điểm, những kẻ thờ Satan, danh vọng, chức quyền, tiền của, ông địa, phàm nhân… đừng lầm tường Thiên Chúa chưa phạt mà nghĩ rằng không có Thiên Chúa, Thiên Chúa là Đấng hằng có đời đời.

    Bạn đặt mục đich của đời bạn vào Thiên Chúa để có hạnh phúc vĩnh viễn trên thiên đàng, hay vào những thứ phù vân chóng qua để phải khổ đau đời đời trong hỏa ngục?
    Nguyễn Hy Vọng


    Nhóm tác giả - Việtnam

  9. #6
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,394
    Cám ơn
    2,596
    Được cám ơn 5,784 lần trong 1,187 bài viết

    Default

    Bài Học Đầu Tiên
    -Vài hàng về tác giả: Linh mục Ngô Văn Chữ dòng Tên ở Mỹ 26 năm, mới được thụ phong linh mục vào tháng 6 năm 2007. Ngài tình nguyện xin về làm việc với người nghèo ở Lào và Việt Nam trong hoàn cảnh thiếu thốn của họ để được phục vụ họ."

    Tôi từ Lào về lại Việt Nam với cơn bệnh cảm ho. Chị y tá Hội Dòng Mến Thánh Giá Cái Mơn, Bến Tre, khám cho tôi và bảo tôi bị suy dinh dưỡng vì cơ thể ăn uống thiếu chất. Tôi không ngạc nhiên gì cả. Một tháng rưỡi vừa qua tôi sống với các em nghèo ở bên Lào. Buổi sáng chúng tôi ăn xôi chấm với mắm Pa Đẹt, buổi trưa ăn mắm với xôi, và buổi tối thì… lại xôi với mắm. Xôi và mắm Pa Đẹt là hai món ăn truyền thống của người Lào. Mắm Pa Đẹt hơi giống như mắm nêm của Việt Nam nhưng không nặng mùi bằng mắm nêm. Người giàu ăn xôi, mắm Pa Đẹt, cùng với thịt cá và rau, còn người nghèo thì ăn xôi, mắm và rau. Nhà của mấy em này có một mảnh vườn nho nhỏ, mỗi ngày họ cứ ra ngoài sân, ngoài vườn cắt rau vào để ăn, lúc thì ăn sống, lúc thì ăn chín. Nhưng rau không đủ vì vườn nhỏ xíu mà đến hai mươi miệng ăn, nên họ hái luôn tất cả các loại đọt cây trong vườn để ăn cho no bụng. Đọt cây gì ở ngoài vườn cũng ăn, như đọt cây xoài, ổi, me, v.v... Có nhiều đọt cây mà tôi chẳng biết là cây gì, nhưng họ ăn thì tôi cũng ăn. Có bữa họ đem lên bàn ăn một bắp chuối sẻ dọc làm tư để ăn sống. Những rau cỏ này ăn không thì rất chát nhưng chấm với mắm thì vừa miệng. Mỗi ngày họ mua khoảng một ký cá nhỏ rồi dằm nát ra, trộn lẫn với mắm Pa Đẹt, dằm thêm vài củ hành tây hoặc khóm vào để cho được nhiều, đổ nước nhiều vào để đủ cho nhiều miệng ăn rồi bắc lên lò khuấy cho đều là đã chuẩn bị xong cho bữa ăn. Mỗi bữa có thêm một tô canh rau đi kèm với xôi, mắm và rau. Sáng, trưa hay chiều thì cũng chỉ ăn có chừng đó món nên sau một tháng rưỡi tôi bị suy dinh dưỡng là chuyện không ngạc nhiên.

    Thức ăn của họ đơn sơ thế nào thì đời sống của họ cũng đơn sơ như vậy. Tuy thức ăn dọn lên bàn đơn giản thiếu thốn nhưng họ ăn uống trò chuyện vui vẻ. Ngưòi dân Lào rất đơn sơ và hiền hòa, đến độ trước 1975 người dân đi chợ ngay ở thủ đô Viên Chăn quên không tắt máy xe honda mà cũng chẳng bao giờ bị mất. Người dân đi mua đồ không hề trả giá vì tin người bán hàng không bao giờ nói thách, nên nói giá nào là mua giá đó. Nghe như chuyện thần thoại vậy. Tôi nhờ các em dẫn tôi đi chợ, và quả thật người bán nói giá nào là họ cứ mua như vậy. Tôi nói với các em là phải trả giá thì các em chỉ cười lắc đầu.

    Bây giờ thì nhiều người Việt qua định cư ở Lào đã nhiều đời và trong mười lăm năm nay người Việt qua làm ăn cũng đầy dẫy. Người Việt lanh lợi và nhanh nhẹn hơn người Lào nhiều. Một anh cu li ở Việt, khi qua Lào thì lên làm thợ phụ và làm còn hay hơn, nhanh hơn mà tiền công lại rẻ hơn thợ phụ Lào. Còn anh thợ phụ ở Việt khi qua Lào thì làm thợ chính. Anh thợ chính ở Việt, khi qua Lào thì làm thầu khoán. Vì làm rẻ hơn, đẹp hơn và nhanh hơn nên ai cũng muốn mướn, thế là dân Việt tràn qua ào ạt để làm việc. Tôi thường đến nhà thờ sớm một tiếng để gần gũi và nghe chuyện của các nhóm thợ thầy Công Giáo đến đi Lễ Chúa Nhật. Hỏi ra thì hầu hết các anh là nông dân làm ruộng. Mấy anh này mà đến thành phố Sàigòn làm việc thì chắc chắn chỉ được mướn làm cu li mà thôi, nhưng qua Lào thì nghiễm nhiên lên chức thợ phụ hay thợ chính ngon lành. Nhiều nông dân Việt, sau khi dọn đất và cấy lúa xong thì phải chờ cho lúa mọc, nên rất rảnh rỗi đến mấy tháng liền, hoặc là những tháng khô không trồng trọt canh tác gì được, thì lại rủ nhau từng nhóm kéo qua Lào. Tôi đã đi xe buýt qua Lào ba lần, lần nào xe cũng đầy các công nhân, nông dân Việt qua Lào làm việc.

    Người Việt tháo vát lanh lợi hơn người Lào, mà mánh mung thì cũng quá tải nên dần dần có khuynh hướng lấn át người Lào. Người Việt qua Lào cũng có người tốt kẻ xấu. Đáng tiếc là một số nhỏ “con sâu làm rầu nồi canh” hay tụ tập nhậu nhẹt, cờ bạc, đánh lộn, trộm cướp, nên dần dần người Lào có vẻ sợ người Việt. Bây giờ ai đi đâu cũng phải khóa xe cẩn thận, mua đồ thì phải cố trả giá như người Việt vậy. Người Việt tràn qua Lào làm ăn sinh sống nhiều cũng giúp đóng góp cho kinh tế Lào phát triển khá hơn, nhưng đồng thời cũng là mối bận tâm cho người Lào trong những năm gần đây vì công nhân Việt tràn qua nhiều quá nên công nhân Lào khó tìm được việc vì đời sống văn hóa xã hội Lào là vui vẻ và từ tốn làm việc. Ngay cả chạy xe ngoài đường cũng vậy, đường rộng và vắng mà tôi thấy người Lào cứ tàn tàn chạy chứ không rồ ga phóng cho nhanh như người Việt.

    Tôi đã thăm nước Lào hai lần trong những mùa hè năm trước nhưng thật sự tôi chưa biết gì về người Lào. Tôi chỉ có một khái niệm chung chung nước Lào là một nước chậm tiến và nghèo hơn Việt Nam. Vì thế năm nay tôi qua Lào với một não trạng giúp cho người nghèo. Hơn một tháng trời sống ở Lào, não trạng này được Chúa biến đổi. Tôi đến Lào với ánh mắt coi thấp người Lào. Họ nghèo hơn tôi, chậm chạp hơn, học vấn kém hơn và kiến thức cũng thua tôi, nên tôi có khuynh hướng hơn họ và có thái độ “đến để ban phát”. Và đây là bài học đầu tiên Chúa dạy tôi tại Lào: Tôi đến không phải để ban phát mà để nhận lãnh. Người Lào đã dạy tôi cách sống.

    Tôi đã sống ở Mỹ 26 năm và có khuynh hướng làm cái gì cũng phải cho thật nhanh như Mỹ với não trạng thời giờ là vàng bạc nên đi nhanh, làm nhanh, ăn nhanh, lái xe cũng nhanh, v.v… Dần dà tôi quen với lối sống của dân Mỹ là cái gì cũng phải nhanh để đỡ mất thì giờ. Lâu dần tôi đánh mất đi văn hóa Việt Nam trong dòng máu mình mà sự từ tốn ôn hòa được trân trọng. Nhiều lần tôi về Việt Nam chơi, hẹn với những người bạn ở Việt Nam đi chơi nhưng họ toàn xài “giờ dây thung” gây cho tôi sự khó chịu bực mình. Năm nay, tôi ngỡ ngàng khi Chúa tỏ lộ cho tôi điều này trên đất Lào. Người Lào còn chậm hơn cả người Việt, ngồi chờ nhau một tiếng hai tiếng cũng chẳng có gì bực dọc cả. Tôi đã sống với họ hơn một tháng và bắt đầu biết tập chờ đợi như họ, tập bỏ chương trình riêng của mình để đón nhận những gì đưa đến, tập để cho người khác dẫn tôi đến những chỗ tôi không thích hay không dự tính trước.

    Ở trước nhà của các em có một cái sân chơi đá banh khoảng bằng sân bóng chuyền. Với phạm vi này khoảng tám người chơi đá banh thì vừa, nhưng thường có tới 10, 12, hoặc 14 người chơi, và cái sân chỉ ngập toàn người với người, nên không có chỗ để chạy, trái banh cũng khó thấy vì bị đám đông che mất. Mới đầu tôi bực bội lắm vì không có chỗ để chạy hoặc lừa banh còn mọi người vẫn chơi vui vẻ. Dần dần tôi khám phá một chân trời mới, đó là không phải chỉ chơi với trái banh mà chơi với con người. Hơn thế nữa, tôi bắt đầu học bài học mới và một lối nhìn mới là nhìn ngắm những tâm hồn của những người chơi banh. Bắt đầu từ đó, tôi ra chơi banh chung với những tâm hồn, bất kể ít hay nhiều người cũng không phải là mối quan tâm. Tôi bắt đầu thấy những tâm hồn rộn ràng, tiếng vui chơi nhảy múa, tôi có cảm tưởng như các Thiên Thần đang cười đùa nhảy múa vậy.
    Tôi cảm nhận hình ảnh Thiên Chúa đã nhập thể làm người sống với những người cùng khổ thiếu thốn qua kinh nghiệm sống với mấy em này. Tự bản chất là Thiên Chúa mà Ngài đã hạ mình xuống trần gian mặc lấy thân xác con người để sống chung, ăn chung, chơi chung, học chung với con người ba mươi năm để được con người dạy cho cách sống trước khi giới thiệu khuôn mặt Đức Chúa Cha. Không phải chuyện ngẫu nhiên tôi đến Lào, tôi xác tín rằng Chúa đưa tôi đến đây để dùng những người này dạy dỗ tôi. Tôi tưởng tôi đến để cho và ban phát, nay tôi hiểu rằng tôi được Chúa gởi đến để được lãnh nhận ân sủng, tình thương và học hỏi cách sống. Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã mở mắt lòng con để học bài học đầu tiên. Xin cho con biết hạ mình để tiếp tục học những bài học kế tiếp.

    Giuse Ngô Văn Chữ, S.J.
    October 2, 2007



    Nhóm tác giả - Việtnam

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com