Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 9 trên 9

Chủ đề: Tuổi già không được hưởng niềm vui

Threaded View

  1. #1
    Nguyên Xuân's Avatar

    Tuổi: 33
    Tham gia ngày: Jun 2008
    Tên Thánh: Đôminicô
    Giới tính: Nam
    Đến từ: xứ Thịnh Liệt - Hà Nội
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 653
    Cám ơn
    2,400
    Được cám ơn 1,800 lần trong 508 bài viết

    Unhappy Tuổi già không được hưởng niềm vui

    .................................TUỔI GIÀ KHÔNG ĐƯỢC HƯỞNG NIỀM VUI
    ....................................................... _truyện ngắn_
    ........Chiều nào cũng vậy, lần nào đạp xe đi qua đấy, tôi cũng đều thấy ông. Ông lom khom ngồi bên vệ đường cùng chiếc bơm xe đạp đã cũ. Tôi đoán, ông cũng hơn 80 tuổi chứ không ít. Nhưng, nhìn tình cảnh của ông, ai cũng phải động lòng thương, tôi nghĩ vậy.
    ........Đã có nhiều lần, tôi thấy ông cầm chiếc bơm từng bước qua đường. Người ông cúi gập hẳn xuống, lom khom và run run đi thật chậm, chỉ còn biết mọi người để ý giùm, kẻo tông phải ông. Xem ra ông đã già yếu lắm rồi nhưng tôi không hiểu sao ông lại phải mỗi ngày tự đi làm việc như vậy. Thỉnh thoảng, ông lại mặc một bộ đồng phục như trong quân đội, ngồi bên vệ đường cạnh gốc cây. Chắc ngày xưa ông cũng từng là một chiến sĩ năng động của thời trai trẻ và bây giờ là một cựu chiến binh bị mọi người lãng quên. Người thân của ông ở đâu ? Con cháu của ông ở đâu ? Mà lại để ông cực khổ như vậy ? Câu hỏi đó cứ hiện ra mỗi khi tôi trông thấy ông.
    .........Có hôm, xe của tôi bị non lốp. Tôi bèn ghé lại chỗ ông để bơm. Ông cụ run rẩy đặt ống bơm vào van xe tôi rồi lấy hết sức mình kéo lên, đẩy xuống, kéo lên, đẩy xuống. Thật chậm, và cũng thật nặng nhọc. Cái không khí bị nén như muốn thách thức ông cụ vượt qua khó khăn, để làm sao đầy hơi trong lốp vậy !
    Tôi bàn nói với ông:
    ..--Cụ để cháu bơm cho! Cháu khỏe mà ! Cụ đừng làm nữa, mệt lắm cụ ạ !
    .........Nhưng ông từ chối, và bảo rằng ông phải làm để xứng với tiền trả của tôi chứ. Tôi đành phải chờ...
    ........Xem chừng đã đầy hơi, tôi biếu ông hẳn 2000 đồng vì thấy ông đã cố hết sức rồi. Xong, tôi đạp xe tiếp. Và tôi chợt nhận thấy rằng hình như bánh xe vẫn non như ban đầu ! Có lẽ chỉ là cảm tưởng thôi. Và cũng có lẽ ông cụ bơm yếu quá, làm cho đâu vẫn hoàn đấy. Nhưng tôi không nỡ quay lại đòi tiền ông...
    ........Một chiều nọ, tôi đang ngồi ở quán nước đối điện để kí họa ông làm tư liệu cho bài vẽ tranh cuối học kì thì chợt thấy có hai thằng nhỏ rón rén đến sau lưng ông. Một thằng nhấc chiếc mũ của ông lên, trêu chọc ông rồi chạy. Ông chỉ biết lơ ngơ lác ngác nhìn lại. nhưng không đòi được vì chúng chạy nhanh quá. Cũng may cho ông: bác Tâm lò rèn đã trông thấy, đến trước mặt chúng và quát lớn:
    ..--Chúng mày là con cái nhà ai mà nghịch thế hả ? Có biết ông già yếu lắm không ?
    .......Thấy bác Tâm lực lưỡng quá, chúng sợ hãi vứt chiếc mũ lại và chạy biến. Bác Tâm nhặt lên, hiền từ trả lại cho ông.
    .......Và rồi cứ thế, hằng ngày tôi đều trông thấy cảnh ấy :
    một ông già ngồi bên gốc cây trứng cá, cạnh chiếc bơm xe đạp, chờ đợi và mong rằng có một vị khách nào đó đến bơm xe, mặc dù vô vọng. Chòm râu, mái tóc của ông đã bạc trắng. Khuôn mặt gầy rạc, nhăn nheo những nếp đồi mồi. Thương nhất là đôi chân ông những lúc bước qua đường, những lúc đến bên chiếc xe đạp của khách với một tâm trạng buồn bã cùng cực. Nhìn ông, tôi lại nhớ đến hai câu thơ của Vũ Đình Liên :
    ......................."Ông đồ vẫn ngồi đấy,
    ........................Qua đường không ai hay..."
    Chữ ký của Nguyên Xuân
    Chúa ơi, con muốn trò chuyện với Chúa. Chúa add nick con nghe. '(^_^)'
    OH MY GOD! I LOVE YOU!

    Mời ACE ghé thăm

  2. Có 5 người cám ơn Nguyên Xuân vì bài này:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com