|
Chúa nhật XXVIII Mùa Thường Niên – Năm B
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô (10,17-30)
Khi ấy Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại quỳ gối trước Người và hỏi: "Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?" Chúa Giêsu trả lời: "Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt; hãy thảo kính cha mẹ". Người ấy thưa: "Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ".
Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: "Ngươi chỉ thiếu một điều, là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta". Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh và bảo các môn đệ rằng: "Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao!" Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: "Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao! Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa". Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: "Như vậy thì ai có thể được cứu độ?" Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: "Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự".
Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Ðây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy". Chúa Giêsu trả lời rằng: "Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương, cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu. Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất".
***
Bài chia sẻ Tin Mừng của Lm. Giuse Vũ Thái Hòa
Sự giầu có đích thực
Từ hơn hai ngàn năm qua, hẳn là vẫn có nhiều người đặt lại câu hỏi của người thanh niên trong bài Tin Mừng hôm nay: “Tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”, hoặc câu thắc mắc của các môn đệ: “Ai có thể được cứu?”. Trước những câu hỏi mang tính “sống còn” như thế, có người chọn cách tận hưởng những thú vui của cuộc sống, có người vẫn miệt mài tìm kiếm thỏa mãn đam mê, và cũng có người lo lắng chuẩn bị cho ngày sau hết...
Người thanh niên trong bài Tin Mừng hôm nay có đủ mọi thứ cần thiết để được hạnh phúc: anh ta giàu có, sống ngay thẳng, trung thành tuân giữ các điều răn của Chúa. Có thể nói, anh ta có một đời sống đầy đủ và hoàn hảo. Nhưng anh ta vẫn tìm đến với Chúa Giêsu để xin Người chỉ cho anh biết phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp. Trước một con người như vậy, Chúa Giêsu không chỉ “đem lòng yêu mến” mà còn sẵn lòng chỉ cho anh biết con đường đưa anh tới sự sống đời đời, đó là “hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.”.
Rõ ràng, khi đến hỏi Chúa Giêsu, người thanh niên biết rằng của cải và những giới luật anh đã tuân giữ không làm cho anh thực sự được hạnh phúc, và nó chưa chắc đã đem lại cho anh sự sống đời đời. Tuy nhiên, khi nghe câu trả lời của Chúa Giêsu, anh lại buồn rầu bỏ đi. Chỉ vì anh có nhiều của cải!
Có nhiều của cải không phải là một tội, nhưng nó có thể cản trở con người đạt đến tự do và hạnh phúc đích thực. Chúng ta đang sống trong một xã hội mà các hình thức quảng cáo, tiếp thị xuất hiện khắp nơi thúc đẩy chúng ta tiêu thụ ngày càng nhiều hơn. Nhan nhản trên các phương tiện truyền thông, người ta đưa ra những khẩu hiệu theo kiểu: “Bạn càng có nhiều, bạn càng hạnh phúc!”, khiến chúng ta tìm mọi cách để sở hữu và tích lũy. Bên cạnh đó, chúng ta còn bị cuốn vào vòng xoáy của nhịp sống vội vã. Chúng ta thấy mình luôn phải chạy, luôn phải làm việc nhiều hơn. Kết quả là chúng ta mệt mỏi, căng thẳng, thậm chí có lúc tuyệt vọng vì không còn nhìn thấy phương hướng. Chúng ta không còn thời gian để sống, để gặp gỡ người khác, để đối thoại... và để được là chính mình.
Chúa Giêsu không lên án sự giàu có, nhưng Người không muốn của cải vật chất thống trị và biến chúng ta thành những kẻ nô lệ. Người không muốn chúng ta bước vào vòng luẩn quẩn của việc tìm kiếm hạnh phúc bằng chiếm hữu, để rồi càng tìm kiếm hạnh phúc, chúng ta càng đánh mất tự do và niềm hạnh phúc đích thực. Hạnh phúc trước hết không hệ tại ở những gì ta có, mà là được sống hòa hợp với chính mình, với tha nhân và với Thiên Chúa, Đấng là nguồn mọi sự bình an và mọi niềm vui, và trên hết là nguồn tình yêu. Suy cho cùng, điều sâu thẳm mà con người luôn thấy thiếu và luôn tìm kiếm, đó là tình yêu. Nhưng thay vì tìm đến với Đấng là Tình Yêu, thì chúng ta lại lấp đầy sự thiếu thốn đó bằng của cải vật chất, đam mê danh vọng, thỏa mãn bằng những thú vui trần thế.
Người thanh niên trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay được Chúa Giêsu “đem lòng yêu mến”, và Người mời gọi anh theo Người. Để đạt được điều đó, anh chỉ cần bán tất cả tài sản và chia cho người nghèo. Thực ra, gia tài của anh không phải là cái giá để mua được sự sống đời đời, nhưng bán tất cả những gì anh có là điều kiện cần thiết giúp anh được tự do thanh thoát mà theo Chúa. Hay nói đúng hơn, khi không còn gì, tâm hồn anh đủ “rỗng” để có chỗ cho Chúa và tha nhân, và khi đó Chúa là tất cả gia tài của anh, là “sự sống đời đời” của anh.
Có khoảnh khắc nào đó trong cuộc sống, chúng ta bất chợt dừng lại và tự hỏi “đâu là gia tài đích thực của tôi?”. Phải chăng là nhà cửa, đất đai, xe cộ, tiền bạc,..., hay là sự thành công, danh thơm tiếng tốt, sự quý chuộng và nể phục của người khác?... Chúa Giêsu đã lưu ý rằng “những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào Nước Thiên Chúa biết bao!”, vì “gia tài ở đâu thì lòng người ở đó”.
Lời Chúa mời gọi người thanh niên trong bài Tin Mừng hôm nay cũng là lời Người mời gọi tất cả chúng ta. Bán tất cả những gì chúng ta có, nghĩa là dám dứt bỏ tất cả những gì chúng ta đang quyến luyến, bám víu, những gì chúng ta cho là cứu cánh của đời mình mà không phải là Chúa.
Từ bỏ luôn là một cuộc chiến cam go và đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực từng ngày, qua mỗi giây phút. Nhất là khi phải từ bỏ những gì mà chúng ta yêu thích, những gì thỏa mãn khát vọng chóng qua của chúng ta, những gì mà mọi người thế gian đều tìm kiếm. Nhưng chúng ta đừng nản lòng, là Kitô hữu, chúng ta tin vào Lời của Chúa Giêsu: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”. Với Chúa, chúng ta có thể làm được.
Xin Chúa giải thoát chúng ta khỏi mọi ràng buộc của những đam mê, để chúng ta có một tâm hồn đủ rỗng và đủ rộng cho Chúa và cho tha nhân. Amen.
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
|
|