Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Chủ đề: YÊU LÀ CHO ĐI

  1. #1
    mariakieuanh's Avatar

    Tuổi: 31
    Tham gia ngày: Jul 2010
    Tên Thánh: MARIA
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Đồng Nai
    Bài gởi: 151
    Cám ơn
    1,248
    Được cám ơn 915 lần trong 152 bài viết

    Default YÊU LÀ CHO ĐI

    YÊU LÀ CHO ĐI



    Một vị ẩn sĩ kia đã từ lâu sống kham khổ trong sa mạc. Ông vốn là người có nhân đức, hiền lành, nhưng có chứng bịnh hay quên. Người ẩn sĩ tìm đến một nhà đạo sĩ khôn ngoan hơn để bàn hỏi về chứng bệnh hay quên của mình.

    Sau khi nghe lời khuyên bảo khôn ngoan, người ẩn sĩ sung sướng ra về. Nhưng khi về đến nhà thì đã quên hết tất cả những lời khôn ngoan ấy. Hôm sau, người ẩn sĩ lại tìm đến nhà đạo sĩ để nghe lại những lời khôn ngoan ấy. Dọc đường, người ẩn sĩ lại quên hết mọi sư. Cứ như thế, ngày này qua ngày khác, ông ta nghe rồi lại quên. Nản lòng thất vọng, ông quyết định không đến tìm gặp nhà đạo sĩ nữa.

    Một thời gian sau, tình cờ, người ẩn sĩ gặp nhà đạo sĩ. Nhà đạo sĩ ân cần hỏi thăm cho biết ông đã tiến đến đâu rồi. Người ẩn sĩ khiêm tốn thú nhận:

    - Thưa thầy, con lại quên tất cả những lời thầy khuyên. Con biết đã quấy rầy thầy quá nhiều rồi, nên con không dám làm phiền thầy nữa.

    Nhà đạo sĩ bảo:

    - Con hãy đi thắp đèn.

    Người ẩn sĩ đi thắp đèn rồi nhà đạo sĩ lại nói:

    - Con hãy đem những đèn khác đến đây, rồi thắp sáng lên từ ngọn thứ nhất kia.

    Người ẩn sĩ làm như lời nhà đạo sĩ khôn ngoan dạy. Nhà đạo sĩ hỏi ông:

    - Theo thiển nghĩ của con, ngọn đèn đầu tiên kia có bị mất hụt ánh sáng của nó chỉ vì đã thắp sáng những cái đèn khác không?

    - Thưa thầy không.

    Rồi nhà đạo sĩ hiền lành kết luận:

    - Cũng vậy, đối với thầy, không những chỉ mình con mà thôi, nhưng nếu tất cả dân làng này đến với thầy xin điều gì, thầy không phải mất mát thiệt thòi chi cả Vậy bất cứ khi nào con cần gì con hãy đến với thầy, đừng ái ngại chi hết.



    Yêu thương không phải là cho đi một cái gì. Nhưng là cho đi chính mình. Yêu thương là tận hiến, là quên mình để phục vụ người khác. Nhưng làm sao chúng ta có thể cho đi chính mình hay hiến thân phục vụ, nếu chúng ta vẫn còn nô lệ chính bản thân và lòng ích kỷ.

    Nếu chúng ta chỉ tìm kiếm những gì đem lại tiện nghi, dễ dãi cho bản thân, nếu chúng ta chỉ bận tâm tránh né những gì gây phiền toái cho ta, làm sao có thể nói được là chúng ta biết cho đi, biết hiến thân một cách chân thành.

    Tình thương đích thực không làm cho chúng ta trở nên nghèo nàn, hoặc bị thiếu hụt mất mát. Trái lại, nó càng làm cho chúng ta thêm phong phú và được tự do thật sự. Nếu chúng ta cho đi và mong nhận lại, chúng ta sẽ chẳng nhận được gì hết, và sẽ cảm thấy cay đắng, bất mãn trước những vô ơn bạc bẽo. Nhưng nếu chúng ta thành thực cho đi mà không mong được đền đáp, chúng ta sẽ nhận được tất cả, và càng cảm thấy bình an vui sướng khi không nhận được gì hết.

    ***

    Lạy Chúa, Chúa không bao giờ chịu thua những người có lòng quảng đại, biết cho đi cách vô vị lợi. Tuy con chỉ biết hiến dâng cho Chúa tất cả sự bé nhỏ, nghèo hèn của con, nhưng Chúa sẽ trao trả lại cho con tất cả sự vô tận của Chúa. Xin cho con được nhận chìm và tan biến trong đại dương tình yêu bao la của Chúa. Amen!

    Tác giả: Ngọc Nga
    Chữ ký của mariakieuanh
    lạy Chúa xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa....Để con mang yêu thương vào nơi oán thù...

  2. Có 7 người cám ơn mariakieuanh vì bài này:


  3. #2
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,479
    Cám ơn
    9,570
    Được cám ơn 28,345 lần trong 5,379 bài viết

    Default

    Có một người đã sinh ra tại Bê-Lem, lớn lên lao động và ẩn dật tai Na-za-rét, chỉ với ba năm rao giảng tin mừng, với lời giảng về một nước trời xa xôi, với lời mời gọi yêu thương thay cho bạo lực, đó có phải là một chuyện hão huyền hay không? người đó đã sống yêu thương, mời gọi yêu thương, gói trọn cả cuộc đời mình vì tình yêu, và tình yêu đó đã cất lên tiếng hát tuyệt vời của nhân thế.
    Người đó đã làm lộ ra khuôn mặt của Thiên-Chúa:” Đấng mở ngỏ tương lai, không bao giờ khoá chặt cuộc đời một con người hay lịch sử nhân loại vào quá khứ; mà dạy ta biết nhìn về phía trước và băng mình về phía trước.
    -Người đó cũng đã dạy ta biết nhìn về phía bên trong; bởi vì có những cái gần ta nhất mà lại khó thấy nhất: đó chính là bản thân chúng ta. Có những sự thật mà người ta tìm cách trốn chạy nhiều nhất, là sự thật về chính mình. Sự thật ấy chỉ khám phá được do cái nhìn vào phía bên trong.
    -Có một loài chim đã đâm ngực mình thẳng vào mũi gai và cất tiếng hót, tiếng hót hay nhất của cuộc đời, thì con người nầy cũng vậy, đã kết thúc bản tình ca cuộc đời của mình giữa vòng vây gào thét điên loạn của người đời, họ xô đẩy và đóng chặt người vào cây gỗ, và giữa nỗi đau khủng khiếp đó Người đã cất lên tiếng hát:”Lạy cha! Xin tha cho chúng vì chúng lầm chẳng biết”. Có phải đó là giây phút đẹp nhát đời người?
    Người đó tên là Giê-Su , giờ phút nầy chúng ta hãy tự hỏi Người xem:” Chúa ơi! tiếng hát nào làm cho cuộc đời trở thành vĩ-đại? có phải chăng là tình yêu? Mà phải là một tình yêu dâng hiến như Người, ở đó chúng con mới tìm được lẽ sống của cuộc đời.
    Trong cuốn :' Người phu quét lá" của Đức cha Nguyễn Văn Khảm lúc đó ngài đang là Linh mục

    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  4. Có 3 người cám ơn hongbinh vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com