|
BỘC LỘ TƯ TƯỞNG (GỌI NẮNG VÀO TIM)
Con người càng muốn hướng đến sự hoàn thiện bao nhiêu thì càng phải rèn luyện tư tưởng mạnh mẽ bấy nhiêu. Chăm chút cho tư tưởng từ những điều nhỏ nhất, như việc tìm kiếm trong bản thân những điều tốt đẹp để yêu thương, đón nhận và tha thứ là những bước đầu tiên mở ra sự đổi mới tốt đẹp hơn cho chúng ta.
Và cách bạn rèn luyện tư tưởng thế nào thì bạn sẽ nhận được kết quả tương ứng thế ấy. Trước đây, tôi đã từng tin vào những yếu kém và giới hạn của mình nhiều hơn những gì người khác khen tôi. Mỗi khi có ai nói với tôi rằng tôi rất đáng yêu thì ngay lập tức, phản ứng trong tôi là tự hỏi mình: “Tại sao vậy? Người ta có thể nhìn thấy điều gì đáng yêu ở mình cơ chứ?” Hoặc tôi sẽ suy nghĩ một cách cố hữu: “Nếu họ biết được thật ra mình là người như thế nào thì họ sẽ không yêu thương mình đâu”. Phải một thời gian sau tôi mới dần dần xây dựng được mối quan hệ hài hoà với bản thân mình. Từ đó, tôi học cách yêu thương và đón nhận toàn bộ con người tôi, cả những tính cách mà tôi nghĩ rằng “chưa đủ tốt”. Đó là lúc tôi thực sự thấy rằng việc rèn luyện tư tưởng đã mang đến cho mình những tiến bộ đáng kể. Một phần của việc chấp nhận chính mình là giải thoát mình khỏi những ảnh hưởng do lời nói của người khác gây ra. Trên đời có nhiều chuyện thật viển vông, không có thực nhưng nhiều khi lại được con người tin lấy tin để; thậm chí có những việc ta tin chắc rằng không thể xay ra nhưng vì lời nói của người khác, ta dần hoài nghi và rồi cuối cùng cũng xuôi theo họ. Trong số những điều chúng ta tin về chính mình, rất nhiều điều cũng viển vông và cũng không có thực như vậy. Chẳng hạn, nếu bạn cho rằng giá trị của bản thân do ngoại hình quyết định thì chẳng khác nào bạn tin vào lời tôi nói: “Bạn chính là một con lợn tía”. Bạn có tin vào điều đó không, hay không hề vướng bận và bình thản buông bỏ nó? Những gì chúng ta thường cho là “có vấn đề” về bản thân chẳng qua chỉ là cách chúng ta thể hiện cá tính của mình. Cá tính là đặc điểm độc đáo thuộc sở hữu của mỗi người. Bạn có nhận thấy rằng thế giới của chúng ta vô cùng phong phú và đa dạng nhưng chưa từng có sự trùng hợp hoàn toàn nào diễn ra hay không? Chưa từng có hai hoa tuyết hay hai hạt mưa giống y như nhau, và cũng không có bông hoa cúc nào giống bông hoa cúc nào. Dấu vân tay của chúng ta khác nhau, và chúng ta cũng không giống ai cả. Vì vậy mọi sự tranh đua hay so sánh đều là vô ích. Tất cả chúng ta được sinh ra trên hành tinh này để là chính mình. Tác giả (Sưu tầm Internet )

CHÌA KHÓA ĐỂ GIỮ ĐƯỢC NIỀM VUI
Tác giả chuyên mục nổi tiếng Sydney Harries và một người bạn dừng chân mua báo ở một quầy bán báo, người bạn mua xong rất lịch sự nói lời “cám ơn” nhưng người chủ quầy báo thì ngược lại, mặt lạnh như tiền một tiếng cũng không mở miệng.
Hai người rời quầy báo tiếp tục đi về phía trước, Sydney Harries hỏi “ông chủ đó thái độ kỳ quáy quá phải không”?
Anh bạn nói “cứ mỗi buổi tối là anh ta đều như vậy cả”.
Sydney Harries lại hỏi tiếp “như vậy, tại sao bạn lại đối xử tử tế với ông ta chứ”?
Người bạn trả lời: “tại sao tôi để ông ta quyết định hành vi của tôi chứ”?
Một người biết nắm chắt chìa khóa niềm vui của mình, thì người đó không đợi chờ người khác làm cho mình vui mà ngược lại mình còn có khả năng đem niềm vui đến cho người khác. Trong tâm của mỗi người đều có “chìa khóa của niềm vui”, nhưng chúng ta lại không biết nắm giữ mà đem giao cho người khác quản lí.
Một người phụ nữ thường than phiền trách móc : “tôi sống rất buồn khổ, vì chồng tôi thường vắng nhà!”, cô ta đã đem chìa khóa niềm vui của mình đặt vào tay chồng.
Một người mẹ khác thì nói “con trai tôi không biết nghe lời, làm cho tôi thường xuyên nổi giận!”, bà đã trao chìa khóa vui của mình vào tay con trai.
Một vị trung niên của một công ty thở dài nói “ công ty không thăng chức cho tôi, làm tinh thần tôi giảm sút,...!” anh ta lại đem chìa khóa niềm vui của cuộc đời mình nhét vào tay ông chủ.
Bà cụ kia than thở “con dâu tôi không hiếu thuận, cuộc đời tôi sao mà khổ!”.
Một thanh niên trẻ từ tiệm sách bước ra la lên “thái độ phục vụ của ông chủ đó thật đáng ghét, ...”
Những người này đều có một quyết định giống nhau, đó là để người khác đến khống chế tâm tình của mình. Lúc chúng ta cho phép ngừơi khác điều khiển và khống chế tinh thần chúng ta, chúng ta có cảm giác như mình là người bị hại, đối với tình huống hiện tại không có phương pháp nào khác nên trách móc và căm giận trở thành chọn lựa duy nhất của chúng ta.
Chúng ta bắt đầu trách móc người khác đồng thời chúng ta cũng truyền tải một yêu cầu là “tôi khổ như vậy là do anh/ chị/con ...và anh/ chị/con... phải chịu trách nhiệm về nổi khổ này”! Lúc đó chúng ta đem trách nhiệm trọng đại phó thác cho những người xung quanh và yêu cầu họ làm cho chúng ta vui. Chúng ta dường như thừa nhận mình không có khả năng tự chủ lấy mình, mà chỉ có thể nhờ người nào đó xếp đặt và chi phối mình. Những người như thế làm người khác không muốn tiếp cận, nhưng nhìn mà thấy sợ.
Nhưng, một người biết nắm chắt chìa khóa niềm vui của mình thì người đó không đợi chờ người khác làm cho mình vui mà ngược lại mình còn có khả năng đem niềm vui đến cho người khác. Tinh thần người đó ổn định, biết chịu trách nhiệm về chính mình không đỗ lổi cho người khác; biết làm chủ cảm xúc và biết tạo cũng như giữ được niềm vui cho chính mình ,như thế thì trong cuộc sống và công việc hằng ngày người đó sẽ thảnh thơi vui vẻ không bị áp lực từ người khác.

Chìa khóa của bạn ở đâu rồi? Đang nằm trong tay người khác phải không? Hãy nhanh lên mà lấy lại bạn nhé!!! Chúc mọi người đều giữ được niềm vui.
Tác giả Têrêsa Ngọc Nga (Dịch)
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
|
|