Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 9 trên 9

Chủ đề: Chông chênh.

Hybrid View

  1. #1
    Ben's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2008
    Tên Thánh: Peter
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,217
    Cám ơn
    913
    Được cám ơn 5,080 lần trong 945 bài viết

    Default Chông chênh.

    Con hẻm nhỏ tối sâu hun hút phản chiếu một màu vàng vọt yếu ớt từ những cột đèn đường ngoài phố hắt vào. Ánh đèn không đủ soi rọi cả một vùng tối sẫm, chỉ đủ hắt lên tường những mảng màu tai tái, xám xịt, từng mảng tường loang lổ rêu mọc đầy, những phiến đá ốp vào tường trơ ra, lạnh lẽo đến rợn người. Cả vệt sáng mờ ấy in lên tường một cái bóng xiêu vẹo đang co lại trong chiếc áo mưa cũ nát. Mưa nhỏ. Nặng hạt. Từng hạt hắt xiêu vẹo vào tường hai bên hẻm, giăng kín những khung cửa sổ tò vò, làm nhòa đi cái ánh điện mờ mờ của đèn cao áp. Não nề. Ảm đạm.

    Nó lại trở về căn nhà cũ sau một ngày làm việc – không nặng nhọc nhưng lại rất mệt mỏi. Thế đấy. Nó không cho là công việc làm nó mệt mà chính cái tâm lý của nó làm nó kiệt sức. Nó luôn tưởng tượng ra những “bóng ma” vô hình đang dõi theo nó, lấn át nó…Là vị sếp độc đoán luôn chì chiết, đay nghiến nhân viên và tự cho mình cái quyền sát phạt người khác. Rồi đám nhân viên dưới quyền cũng hay soi mói, chọc mũi vào chuyện người khác.Nó không muốn để thêm nhiều chuyện vào đầu cho mệt óc nhưng có lẽ bản tính con người không cho phép nó làm vậy. Con người ta luôn muốn đấu tranh, muốn chống lại những gì bất công cho dù cái bất công ấy chưa chạm đến mình. Có lẽ thế mà nó thấy mệt mỏi. Khi sáng mai thức dậy nó lại phải lo tính để đối mặt với những con người ấy, ôi cuộc đời….nó thấy sao trống rỗng và vô cảm đến thế….tranh đấu, tranh đấu… nó lạnh, rùng mình, muốn hắt xì hơi….

    Hơn 30 năm sống trên đời đôi lúc nó tự hỏi mình sống để làm gì? Mình đã làm được gì cho cuộc đời này chưa? Nó cũng có những khát khao thầm kín, những ước muốn điên rồ - như làm một vĩ nhân chẳng hạn, hay chỉ tầm thường như người bán bánh mì trước cửa công ty nó mỗi sáng. Nó ở đâu trong thế giới này nhĩ. Có lẽ không ở quá cao mà cũng không quá thấp. Nó tự bằng lòng với cuộc sống hiện tại, dù biết ở cái tuổi quá băm này mọi sự phấn đấu chưa quá muộn, mọi thứ mới chỉ bắt đầu. Một mái ấm gia đình và những đứa con đáng yêu. Có xa vời quá không nhỉ? Chắc là không vì ai chẳng muốn có những thứ ấy. Nhưng có một điều nó thiếu! Đó là nhiệt huyết của tuổi trẻ, những hoài bão, khát khao….như là việc chinh phục đỉnh núi Everest, lái một con tàu vượt ra ngoài khoảng không vũ trụ… Ở cái tuổi 20, 21 nó có thể tự tin nói rằng mình làm được những điều ấy. Còn bây giờ? Nó không dám chắc. Nó nhận ra một điều…thời gian không chỉ lấy đi sức lực của con người mà còn bào mòn cả những suy nghĩ của người ta nữa. Suy nghĩ thì có tội tình gì đâu. Có ai đánh thuế ước mơ bao giờ.

    Nhưng…chính cuộc sống đời thực, cái vòng xoáy cơm - áo - gạo - tiền đã làm người ta quên bẵng đi một thời trai trẻ, ừ nhỉ, mình cũng từng có những ước mơ. Giờ nghĩ lại người ta chỉ còn biết nhếch mép cười, một cái cười khẩy, thế mới biết sao ngày xưa mình trẻ con thế, toàn những ý nghĩ viển vông, hái trăng hái sao tận trên trời. Nhưng…lại là chữ “nhưng” – dù biết sai, biết ngã đau mà vẫn liều. Ôi tuổi trẻ, nó thèm được quay lại để sống, để yêu, để tâm hồn trẻ lại trong phút chốc. Nó không còn thấy lạnh nữa, xoay chìa khóa vào ổ, nó bước vào căn phòng quen thuộc, lại trở về với thực tại – một màu đen sẫm.

    Nó không còn nhớ mình đã ba mươi mấy nữa, mà nhớ để làm gì. Nhớ tuổi tác chỉ làm con người ta thấy mình già nhanh hơn thôi. Ba mấy đâu phải là già nhỉ? Vẫn còn sung chán. Vậy mà nó thấy dấu hiệu tuổi già đang đến với nó, không phải đến trên từng sợi tóc, trên da dẻ mà đến trong suy nghĩ, trong hành động. Nó nhát hơn, làm gì cũng cẩn thận, từng li từng tí, nó sợ sếp chửi, sợ làm mất lòng đồng nghiệp trong công ty. Cái ngông cuồng của tuổi trẻ đã cách xa nó hàng vạn dặm rồi. Không dám ăn to nói lớn, lôi thôi là bị đuổi việc như chơi. Nó an phận. Mặc dù đôi lúc nó cũng muốn thoát ra khỏi vỏ bọc ấy nhưng thoát không nổi. Nó quen rồi. Và nó đâm sợ. Sợ mình sẽ thui chột và trở nên bảo thủ lúc nào không hay. Nhưng vậy còn hơn. Sống đơn giản thôi cho đỡ mệt. Nó sợ đau lắm rồi. Trước kia mỗi khi gặp chuyện gì không hay nó đều gồng mình chống chọi, đầu óc căng như dây đàn. Tuổi trẻ mà, không muốn mình bị gục ngã. Còn giờ….có ngã thêm lần nữa cũng sao đâu. Lâu rồi nó không còn cảm giác nhói đau ở cái nơi mà người ta gọi là tim ấy, bụng cũng không quặn lên khó chịu nữa. Nó cứ để mình trả trôi theo cái cảm giác ấy, cho mình đắm chìm trong nó. Chính lúc ấy nó nhận ra rằng tận cùng nỗi đau sẽ là không – gì – cả, vì nỗi đau lên đến đỉnh điểm sẽ lại quay trở về như lúc ban đầu, tất cả chỉ là hư vô mà thôi.

    Nhớ có lần thất tình, nó đã khóc rất nhiều, tưởng chừng ngã quỵ không thể đứng dậy nổi, không thể làm được gì. Nó chỉ nhớ mang máng rằng yêu nhau, rồi chia tay, đau khổ, rơi vào vòng xoáy mà mãi mãi không bao giờ thoát ra được, và để lại những hố sâu đầy nước mắt, những lời than trách ai oán chỉ mình mình biết. Cứ như người bị sa vào vũng lầy vậy, càng vùng vẫy càng lún sâu hơn. Không ai hiểu thấu và không ai giúp được mình. Chỉ có mình mới tự thoát ra được thôi. Sau những trải nghiệm ấy nó quyết không mơ màng gì nữa. Nó sợ đau, sợ cái cảm giác phải nhớ nhung ai đó, trông ngóng ai đó, sợ lắm….

    Quen với sự cô đơn trống vắng rồi nó lại thấy thích, đổi lại nó được hai chữ “bình yên” trong tâm hồn. Mùa đông có lạnh thì mặc thêm áo, không cần một bàn tay ấm áp, không cần những cái ôm xiết chặt, không cần…Lúc buồn nó chạy xe lang thang trên phố, mệt thì về nhà ngủ một giấc là xong.

    Nhìn những đứa trẻ con trên đường, nó ước giá mà mình có thể bé lại, được nhìn đời bằng ánh mắt ngây thơ và không biết đến hai từ “đau khổ”. Đôi lúc nó tự hỏi mình đã thật sự lớn chưa hay chỉ là đứa trẻ khoác lên mình cái hình hài của người lớn. Nó đi chông chênh giữa hai mảng tâm hồn ấy: Người lớn – Trẻ con. Mỗi thứ một chút, dung hòa với nhau để tạo nên con người nó. Người lớn – già dặn để đối chọi với cuộc đời này, để xù lên như một con nhím tự bảo vệ mình trước bao điều hiểm nguy rình rập. Trẻ con – để lòng mình trải rộng ra, bao dung hơn, vô tư hơn, suy nghĩ đơn giản, thấy được những mặt tốt đẹp mà không phải ai cũng nhìn thấy. Có lẽ nó thiên về cái “trẻ con” hơn. Nó đang tập sống cách sống ấy, không phải nghĩ ngợi nhiều mà vẫn vui vẻ.

    Nó để tất cả là kỷ niệm, những kỷ niệm được sắp xếp có trật tự. Có những điều nó rất nhớ, nhớ mãi không quên, ấy là kỷ niệm đẹp với những khoảnh khắc đặc biệt, với những con người đặc biệt. Còn có những điều chỉ nhớ mập mờ thôi, là cơn gió thoảng qua rồi lại biến mất, như là gió đang lùa vào con hẻm, đi qua phòng nó rồi lại bay vút sang đầu hẻm đằng kia đến tận góc phố nào đó. Có những điều sau này nhìn lại sẽ làm nó bồi hồi nhưng chỉ là chút cảm giác nóng hoặc lạnh không rõ ràng, không gọi được thành tên….

    Nó luôn tin rằng đau khổ hôm nay rồi ngày mai sẽ là hạnh phúc. Cuộc sống còn nhiều điều kỳ diệu, có những phép màu luôn ẩn sau những cơn giông tố. Đường đời còn rất dài, dù sau này nó phải một mình bước tiếp trên con đường ấy thì nó vẫn luôn ngẩng cao đầu, kiêu hãnh và mạnh mẽ. Nó vẫn sống với cái hai mặt ấy: người lớn – trẻ con. Tuyệt vời lắm chứ, nó luôn tự nhủ rằng dù tuổi có già nhưng chớ để tâm hồn mình già…..!!!

    Hà Nội một ngày buồn....!

    Tác giả: Black Rose.
    Chữ ký của Ben


  2. Có 12 người cám ơn Ben vì bài này:


  3. #2
    bethichconlua's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2008
    Tên Thánh: Têrêsa
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Lâm Đồng
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 2,456
    Cám ơn
    4,939
    Được cám ơn 8,448 lần trong 1,993 bài viết

    Default

    Ước gì mình cũng hiểu được tình yêu..........
    Chữ ký của bethichconlua
    CHÚA LUÔN NHÌN CON
    VÀ LUÔN YÊU CON.

  4. Có 5 người cám ơn bethichconlua vì bài này:


  5. #3
    teresangan's Avatar

    Tham gia ngày: Nov 2008
    Tên Thánh: teresa
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: tp HCM
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 124
    Cám ơn
    235
    Được cám ơn 346 lần trong 104 bài viết

    Default

    Nó hạnh phúc hơn mình vì còn ngẩng đầu kiêu hãnh . Mình thì mất lòng tin nơi con người và song luon trong vo oc cua chinh minh
    Chữ ký của teresangan
    Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi

  6. Có 4 người cám ơn teresangan vì bài này:


  7. #4
    Ben's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2008
    Tên Thánh: Peter
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,217
    Cám ơn
    913
    Được cám ơn 5,080 lần trong 945 bài viết

    Default

    Đôi khi nên có những giây phút thật buồn để nhìn lại chính mình...........lắng nghe con tim thổn thức.............
    Chữ ký của Ben


  8. Có 4 người cám ơn Ben vì bài này:


  9. #5
    Ben's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2008
    Tên Thánh: Peter
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,217
    Cám ơn
    913
    Được cám ơn 5,080 lần trong 945 bài viết

    Default

    Một sự suy tư và trăn trở. Một tâm trạng chống chếnh giữa những hoài bão, khát vọng chinh phục của tuổi trẻ và sự chán nản, cam chịu của cuộc sống cơm áo, gạo tiền, của những lối mòn trong suy nghĩ. Ai cũng có một thời trai trẻ đầy nhiệt huyết và đam mê. Nhưng chính cuộc sống hiện thực đầy khắc nghiệt và đào thải, chính những ngày kéo lê mệt mỏi, nhàm chán nơi công sở để chờ được toả sáng, được chứng tỏ năng lực, được cống hiến tài năng, chính những bon chen, xảo trá để tranh giành địa vị, bổng lộc và đôi khi chỉ là mấy đồng lương còm cõi, chính những cuộc tình vội vã đầy toan tính, vụ lợi đã dứt bỏ của ta những cái nhìn trong sáng, đã tước bỏ của ta những suy nghĩ tích cực, đã gặm nhấm, bào mòn những nhiệt huyết, hoài bão thời trai trẻ.

    Quả thực chúng ta không già đi bởi tuổi tác mà cằn cỗi đi bởi tâm hồn, suy nghĩ. Thời gian chưa chắc đã lấy đi được của ta sức lực nhưng lại có thể làm xói mòn những suy nghĩ của ta. Và thật là một nghich lý khi ngày thơ dại ta mong được mau lớn để làm được nhiều điều, còn bây giờ, khi ta đã lớn, ta lại ao ước được trở lại tuổi thơ chỉ để mong tâm hồn được mềm lại, chỉ để mong học lại cách “ sống” và “yêu”. Thật là đáng sợ khi con người sống và yêu nhau với một tâm hồn chai sạn, vô cảm bởi họ phải khoác cho mình một cái vỏ bọc vô tình, một cái mặt nạ lạnh lùng để tránh bị tổn thương. Nhưng tôi vẫn hy vọng rằng dưới cái vỏ bọc đó, ta vẫn còn một trái tim biết yêu và khao khát được yêu thương. Bởi vì sống mà không có TÌNH YÊU thì không phải là sống. Chỉ có TÌNH YÊU mới đem lại những điều kỳ diệu cho cuộc sống, chỉ có TÌNH YÊU mới mang lại phép màu cho cuộc sống. Hi vọng chúng ta sẽ gặp được nhiều TÌNH YÊU LỚN trong cuộc sống!
    Chữ ký của Ben


  10. Có 6 người cám ơn Ben vì bài này:


  11. #6
    Damsan's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Joseph
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Tây nguyên xanh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,860
    Cám ơn
    2,553
    Được cám ơn 8,696 lần trong 1,669 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi tranbinh View Post
    . Chỉ có TÌNH YÊU mới đem lại những điều kỳ diệu cho cuộc sống, chỉ có TÌNH YÊU mới mang lại phép màu cho cuộc sống. Hi vọng chúng ta sẽ gặp được nhiều TÌNH YÊU LỚN trong cuộc sống!
    Chữ ký của Damsan
    Nàng đẹp quá, bạn tình ơi, đẹp quá !
    Đôi mắt nàng là một cặp bồ câu.

    (Dc 1,15 )

  12. Được cám ơn bởi:


  13. #7
    Nabando's Avatar

    Tham gia ngày: May 2009
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 53
    Cám ơn
    20
    Được cám ơn 95 lần trong 31 bài viết

    Default

    Cuộc đời là thế đấy, mình đã từng muốn biết và vẫn đang tìm kiếm câu trả lời "tận cùng nỗi đau là gì?". Có phải niềm hạnh phúc không? Vậy thì "tận cùng hạnh phúc là gì?". Phải chăng lại là 1 nỗi đau khác, có đôi khi người ta cứ theo mãi cái vòng luẩn quẩn mà không thoát ra được, và cũng chẳng biết để làm gì...

  14. Được cám ơn bởi:


  15. #8
    Ben's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2008
    Tên Thánh: Peter
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,217
    Cám ơn
    913
    Được cám ơn 5,080 lần trong 945 bài viết

    Default

    Tôi bước đi chông chênh giữa cuộc đời nhưng không hề bị gục ngã
    Chữ ký của Ben


  16. Có 2 người cám ơn Ben vì bài này:


  17. #9
    bethichconlua's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2008
    Tên Thánh: Têrêsa
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Lâm Đồng
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 2,456
    Cám ơn
    4,939
    Được cám ơn 8,448 lần trong 1,993 bài viết

    Default

    Nó luôn tin rằng đau khổ hôm nay rồi ngày mai sẽ là hạnh phúc


    Bé cũng tin giống nó.....................
    Chữ ký của bethichconlua
    CHÚA LUÔN NHÌN CON
    VÀ LUÔN YÊU CON.

  18. Có 4 người cám ơn bethichconlua vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com